Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 202

Cập nhật lúc: 2025-09-21 16:26:00
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hu hu, tủi quá!

ai bảo cô chủ lớn lên, coi như con ruột của chứ? Cô cũng chỉ thể chiều theo, nhường nhịn.

Tay chân cô Lâm đặt ngay ngắn đó mới : “Cô chủ, ông chủ dặn dò, bảo nhất định bồi bổ cẩn thận cho cô. Vậy nên trong bữa ăn thường ngày, sẽ nấu các món bổ dưỡng. Còn nữa, sẽ tiếp tục hầm tổ yến và a giao hàng ngày cho cô ăn. Những thứ bổ dưỡng mà gây gánh nặng cho cơ thể.”

Hứa Thanh Vi mỉm gật đầu: “Cảm ơn chị Lâm.”

Buổi tối.

Hứa Thanh Vi tắm rửa thoải mái xong, lúc khỏi phòng tắm, liền thấy Cố Hoành cũng tắm xong, mặc chiếc áo tắm rộng rãi, tùy ý dùng khăn bông lau mái tóc vẫn ẩm ướt. Sau đó vứt chiếc khăn sang một bên, sải bước về phía giường ngủ.

Lúc ở bệnh viện, Cố Hoành ngủ cùng giường với cô, chắc là sợ buổi tối ngủ say, cẩn thận động vết thương của cô. Vậy nên, vẫn luôn ngủ ở sô pha trong phòng bệnh.

Còn bây giờ, vết thương của cô lành hẳn, ngủ cùng giường với cô cũng gì để .

Hứa Thanh Vi bàn trang điểm, lúc chuẩn dưỡng da, qua gương, thấy Cố Hoành vén chăn lên giường ngủ mà cúi lấy một chiếc gối giường, đó xoay bước tới sô pha.

Đây là… tiếp tục ngủ sô pha ?

Quả nhiên, khi đặt gối lên sô pha, Cố Hoành bước tới tủ quần áo, lấy một chiếc thảm len.

Hứa Thanh Vi vô cùng kinh ngạc, kìm chế bèn hỏi: “Anh… ngủ sô pha ?”

Cố Hoành đặt chiếc thảm len lên sô pha đó mới khuôn mặt của Hứa Thanh Vi, nghiêm túc gật đầu, : “Hứa Thanh Vi, khi em cho phép, sẽ ngủ giường, cũng… sẽ ép buộc em nữa.”

Hứa Thanh Vi ngờ sẽ những lời như , sững sờ.

Hóa … Cố Hoành quả thực chỉ mồm, quả thực thấy sự đau lòng của cô ?

Một lúc , cô mới tỉnh táo vì câu mà trái tim cô như một hòn đá ném mặt hồ phẳng lặng, gợn lên vô vàn con sóng.

Vốn dĩ cô còn lo lắng, khi chắc chắn về tình cảm Cố Hoành dành cho , cô chuyện đó với lắm. Bây giờ, tâm lý mà loại bỏ sự lo lắng cho cô.

Nếu cảm động thì là dối.

Cố Hoành ngủ sô pha hơn nửa tháng, nếu tiếp tục bắt ngủ sô pha thì ác. Nể mặt chăm sóc cô tận tâm tận lực thời gian dài như , Hứa Thanh Vi nghĩ một lúc đó .

“Cố Hoành, ngủ sô pha nghỉ ngơi , là…”

Ánh mắt Cố Hoành Hứa Thanh Vi sự chờ đợi khó nhận .

“Anh đến phòng dành cho khách ngủ? Hoặc là em qua đó ngủ?”

Nghe thấy lời Hứa Thanh Vi , Cố Hoành còn tức giận vì từ chối như đây mà chỉ cảm thấy đau lòng. Anh đau lòng cho chính mà đau lòng cho Hứa Thanh Vi.

Anh từng khiến cô tổn thương sâu sắc như , bây giờ chỉ cần gần cô một chút khiến cô run rẩy bất an.

Anh khiến cô sợ hãi một chút nào nữa.

Giọng của Cố Hoành trầm xuống: “Không cần , ngủ sô pha.”

Cho dù tạm thời thể ngủ cùng em thì cũng ở nơi gần em nhất.

Hứa Thanh Vi nhíu mày, khỏi khuyên: “…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-202.html.]

“Hứa Thanh Vi”, Cố Hoành lên tiếng, ngắt lời cô: “Em yên tâm ngủ .”

Hứa Thanh Vi , Cố Hoành quyết định chuyện gì thì sẽ đổi. Cô chỉ đành nuốt những lời còn trong bụng.

Đèn phòng ngủ tắt.

Trong bóng tối, Hứa Thanh Vi thấy giọng trầm thấp dịu dàng của đàn ông vang lên ở sô pha: “Hứa Thanh Vi, chúc ngủ ngon.”

, về phía sô pha, đôi môi mấp máy, cuối cùng nhỏ giọng đáp: “Cố Hoành, chúc ngủ ngon.”

Lúc nhắm mắt, khóe môi Hứa Thanh Vi khỏi khẽ nhếch lên.

Ngày hôm .

Lúc Hứa Thanh Vi tỉnh dậy thì thấy bóng dáng của Cố Hoành. Cô nghĩ chắc là đến công ty , mấy ngày nay công việc chồng chất, chắc bận rộn một thời gian.

Sau khi đánh răng rửa mặt, Hứa Thanh Vi uống một bát tổ yến cô Lâm chưng đó ăn bữa sáng mà cô cất công nấu nướng. Xong xuôi cô phòng việc, lấy máy tính, bắt đầu tập trung bản thảo.

Cô là kiểu vùi đầu công việc là sẽ quên ăn quên ngủ. Trước Cố Hoành vẫn luôn theo sát cô, nghiêm ngặt và hà khắc, yêu cầu cô cứ cách nửa tiếng nghỉ ngơi mới tiếp tục. Bây giờ đây, đương nhiên là cô ném hết đầu.

Nào ngờ, tròn 30 phút , điện thoại của cô đổ chuông.

Hứa Thanh Vi liếc , ngờ là Cố Hoành, cô nghĩ nhiều, ngón tay lướt qua màn hình, bấm nút : “A lô.”

Anh thẳng luôn: “Em việc nửa tiếng , nghỉ ngơi .”

“…”

Việc cũng ?

Hứa Thanh Vi vô thức ngẩng đầu phòng việc một lượt, Cố Hoành đây mà… Lẽ nào lắp camera trong phòng việc?

rõ thủ đoạn cứng rắn của Cố Hoành, cũng phản bác mà ngoan ngoãn đáp: “Được, em nghỉ ngơi ngay đây.”

Hứa Thanh Vi tắt điện thoại, ném sang một bên, ôm máy tính về phòng ngủ, sô pha tiếp tục bản thảo.

Mới gõ mấy chữ, điện thoại đổ chuông, vẫn là Cố Hoành gọi.

Hứa Thanh Vi dám máy, lập tức bấm nút , mặt đỏ tim loạn, : “Cố Hoành, em nghỉ , thật đấy.”

Người đàn ông hừ nhẹ một tiếng, gằn từng chữ: “Hứa Thanh Vi, hoặc là em bỏ máy tính trong tay em xuống, hoặc là để về.”

“…”

Nếu Cố Hoành mà về thì cô đừng mong việc nữa.

Hứa Thanh Vi đầu hàng: “Anh việc của , em sẽ tự giác tuân thủ quy định nửa tiếng nghỉ ngơi một , như chứ?”

“Tốt lắm.”

Hứa Thanh Vi cũng thách thức Cố Hoành nữa, nếu quả thực sẽ chạy về kè kè bên cạnh cô mất. Cô dậy, phòng khách , lấy bình tưới vòi sen tưới nước cho mấy chậu cây cô trồng. Nghỉ ngơi kha khá cô mới về phòng ngủ, ôm máy tính tiếp tục việc.

Chuông điện thoại réo lên.

Hứa Thanh Vi vốn tưởng là lão quản gia Cố Hoành nhưng màn hình điện thoại hiển thị tên của Tiêu Thuần.

Loading...