Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 193

Cập nhật lúc: 2025-09-21 06:24:10
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày nay, chờ đợi đến mức gần như tuyệt vọng. Cô giường bệnh, thở yếu ớt, dường như ngay giây tiếp theo sẽ chết, rời khỏi vĩnh viễn như bố .

Anh thà rằng giường bệnh là , thà rằng tất cả đau đớn Hứa Thanh Vi nhường cho chịu đựng.

Trợ lý Lâm với , thành phố A một nhà thờ nổi tiếng, chỉ cần đến đó, thành tâm cầu nguyện, Chúa lời thỉnh cầu thì sẽ giúp đỡ.

Trước giờ bất cứ tín ngưỡng nào, cũng tin những chuyện đó, nhưng… cho dù là nực , cho dù là chuyện vô căn cứ thì vẫn đến đó.

Vì Hứa Thanh Vi, bằng lòng trở thành một tín đồ ngoan đạo.

Anh quỳ ở đó cầu nguyện một ngày một đêm thì nhận điện thoại của trợ lý Lâm, rằng Hứa Thanh Vi tỉnh.

Năm chữ đơn giản đó đủ khiến một đàn ông như đỏ hoe mắt.

Anh luôn cảm thấy, cách khác là luôn với bản rằng, Hứa Thanh Vi quan trọng, yêu cô bao nhiêu. Giây phút mới sai lầm đến mức nào.

Cũng may là ông trời cho thêm cơ hội, cơ hội để trân trọng, yêu thương Hứa Thanh Vi.

Chắc là vết thương đau nên Hứa Thanh Vi ngủ yên , trong lúc ngủ lông mày vẫn nhíu chặt. Đầu ngón tay của Cố Hoành nhẹ nhàng vuốt lông mày cô, nghiêng đặt một nụ hôn nhẹ nhàng. Sự dịu dàng đó khiến lông mày Hứa Thanh Vi dần giãn .

Sau khi thấy thở của cô trở nên đều đều, Cố Hoành lặng lẽ rời khỏi phòng bệnh. Anh nhẹ nhàng đóng cửa đó đến thẳng phòng việc của bác sĩ.

Bác sĩ báo cáo tình hình với , cũng giống như những gì với Hứa Thanh Vi lúc , nếu Hứa Thanh Vi khôi phục ý thức thì còn nguy hiểm đến tính mạng nữa, chỉ điều…

Bác sĩ đàn ông sô pha, vẻ mặt lạnh lùng, khỏi nuốt nước bọt mấy cái, dè dặt nốt những lời còn .

Hứa Thanh Vi cũng ngủ bao lâu, sự đau đớn và ngứa ngáy ở vết thương khiến cô tỉnh vì khó chịu. Cô vô thức giơ tay gãi nhưng lúc bàn tay sắp chạm đến thì một bàn tay khác tóm lấy cổ tay.

Cô mở to mắt, thấy Cố Hoành.

Đáy mắt tràn ngập tơ máu, ánh mắt cô khiến ảo giác vô cùng bi thương. Cô há miệng định gì đó nhưng Cố Hoành ba từ khiến cô ngạc nhiên.

Anh : “Xin em!”

Giọng của Cố Hoành trầm, dường như đang cố gắng đè nén cảm giác gì đó.

Hứa Thanh Vi ngạc nhiên, nhất thời phân biệt rốt cuộc đang ở thực tại, vẫn ở trong giấc mơ.

Cô và Cố Hoành từ khi quen đến nay, bao giờ những lời ngọt ngào, cũng bao giờ lời xin .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-193.html.]

Ba năm lúc còn bên , yêu chiều cô, tuy lúc cô giở tính quái dị cáu bẳn của con gái, hoặc là ôm cô, hoặc là hôn cô, hoặc là tặng quà dỗ cô vui vẻ. Lúc nào cô cũng chỉ kiên trì đến một tiếng dỗ .

Sau khi hai kết hôn, cô ép cưới trở thành “ hại”, thì chỉ dành cho cô những lời cạnh khóe móc mỉa. Những lời chẳng khác nào con d.a.o lạnh lẽo đ.â.m tim cô, ít khi những lời dịu dàng, càng đừng đến xin .

Nhìn khuôn mặt sửng sốt của Hứa Thanh Vi, yết hầu Cố Hoành chuyển động lên xuống, nuốt nước bọt mấy cái. Anh mở miệng, trầm giọng : “Hứa Thanh Vi, xin .”

Phòng bệnh yên tĩnh, yên tĩnh đến mức đủ để khiến Hứa Thanh Vi thấy rõ ràng từng chữ Cố Hoành .

Nếu như câu xin đầu tiên còn khiến cô nghi ngờ liệu là thật thì câu thứ hai chắc là ảo giác

Hứa Thanh Vi ngây ngước mắt lên, thẳng đôi mắt sâu thăm thẳm của Cố Hoành, dám tin những gì thấy, ngạc nhiên hỏi : “Anh xin cái gì ?”

Bàn tay của Cố Hoành dần siết chặt, chằm chằm khuôn mặt trắng như tờ giấy, đôi môi gần như còn chút m.á.u nào của cô gái, rõ ràng từng chữ: “Anh xin khiến em thương.”

Khiến cô thương?

Ồ, ý là chuyện cô chịu một nhát d.a.o ?

Thực cũng là trách nhiệm của mà, cũng kéo cô đỡ mà là tự cô lao đến, đây là nguyện vọng cá nhân.

cô cũng vượt qua, cần khiến khí trở nên nặng nề như . Hứa Thanh Vi xua tay, vẻ thoải mái : “Chuyện liên quan đến , cần xin nhưng thể cảm ơn.”

Cố Hoành cô chằm chằm, tiếp tục : “Xin để em nước ngoài một .”

Hứa Thanh Vi tiếp tục sửng sốt.

“Xin với em những lời khó như .”

Đôi mắt Hứa Thanh Vi bỗng rưng rưng nước mắt.

“Xin vì từ đến giờ khiến em buồn.”

Một nỗi chua xót bỗng chốc xộc lên, nước mắt rơi xuống dấu hiệu báo . Hứa Thanh Vi cúi đầu, né tránh ánh mắt của Cố Hoành.

Cô quả thực ngờ… Cố Hoành xin vì chuyện cô đỡ một nhát d.a.o cho mà là vì những tổn thương gây cho cô từ ba năm và cả hiện tại.

Sau khi hủy hôn ba năm , cô đau khổ lâu, cô hiểu rốt cuộc sai điều gì mà khiến trở nên vô tình như . Sau khi trở về và kết hôn, sự thù hận và căm ghét của đối với cô càng khiến cô tổn thương, đau lòng.

Sau đó, cô bắt đầu học cách buông bỏ, cũng bắt đầu giả vờ vô tâm. Bất kể gì, gì, cô cũng cảm thấy thể gây tổn thương cho cô, cô cũng quan tâm nữa.

khi Cố Hoành từng câu xin , trái tim cô vẫn khỏi cảm thấy tủi và bi thương, nước mắt kìm rơi xuống từng giọt…

Làm để tâm, cô để tâm, cô để tâm.

Mỗi một lời tàn nhẫn mà Cố Hoành với cô, cô đều nhớ rõ ràng. Cô chỉ giả vờ nhưng lúc cô mới , hóa điều mà cô luôn chờ đợi chính là lời xin của .

Loading...