Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 178
Cập nhật lúc: 2025-09-20 01:34:30
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-09-20 01:34:30
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
“Thế ...” Cố Hoành kéo dài âm cuối: “Vậy bảo cô mặc quần áo , ngay lập tức.”
“What?”, Từ Soái sửng sốt, khác với tưởng tượng của ?
“Sao ? Có cần phái qua đó đón cô ?”
“Tại chứ? Quân thần c.h.ế.t thì cũng cho lý do chứ?”, tiếng kêu gào thảm thiết của Từ Soái vang lên.
Cố Hoành nở nụ lạnh lùng, lời nào, vô tình cúp máy.
Anh ngủ với vợ , đêm hôm khuya khoắt ngoài ban công hứng gió lạnh, mà Từ Soái còn phong lưu sung sướng ? Ha ha!
Nếu là em thì nạn cùng chịu.
…
Chiều sở thích, gọi nào nghĩa thế, chính là Hứa Thanh Vi thích gì thì lấy cái đó để lấy lòng cô.
cô thích cái gì đây?
Cố Hoành dựa lưng ghế xoay, lông mày nhíu chặt, ánh mắt trầm tư, mười ngón tay đan để , đầu ngón tay gõ nhẹ mu bàn tay, ngừng hồi tưởng những tháng ngày từng ở bên Hứa Thanh Vi.
Hình như Hứa Thanh Vi… cái gì cũng thích, bất kể tặng cô cái gì, cô cũng luôn tít mắt gật đầu, thích thích thích, tặng gì em cũng thích.
Vậy nên, vắt óc suy nghĩ lâu, cũng nghĩ cô đặc biệt thích thứ gì.
Rốt cuộc là cô bao giờ để lộ cảm xúc thực sự mặt , là … bao giờ tìm hiểu về cô?
Không nghĩ kĩ thì để ý, nghĩ kĩ, mới phát hiện bản quả thực ít về Hứa Thanh Vi. Hóa ký ức của mờ nhạt mà là bao giờ tồn tại.
Cố Hoành cảm thấy lồng n.g.ự.c thứ gì đó đang đ.â.m từng chút một, khó chịu, thậm chí còn dâng lên sự chua chát.
Anh tính cách của bình thường thể gần. Trong thời gian qua với Hứa Thanh Vi, thì vẻ chiều chuộng cô nhưng thực tế… rốt cuộc cô chiều theo ý đến mức nào, quả thực đều phớt lờ.
Ông nội sai chút nào, tất cả sự khó chịu của đều dành cho một Hứa Thanh Vi.
Rõ ràng thích nhất là thấy nụ của Hứa Thanh Vi nhưng cũng chính tay cướp nụ của cô…
Cố Hoành nhắm mắt , cố nén sự chua xót cay cay đang trào lên trong mắt. Một lúc lâu mới mở mắt , đáy mắt vẫn lộ chút hồng hồng.
Điện thoại kêu tinh tinh, Cố Hoành cầm lên, lướt qua.
Là tin nhắn Tiêu Thuần gửi đến, hẹn ăn, xin vì ăn lung tung khi uống rượu say . Đây là thứ ba cô nhắn tin hẹn ăn.
Giống như , Cố Hoành đặt điện thoại xuống, .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-178.html.]
mấy giây , cầm điện thoại lên, trả lời: Được.
Một từ đơn giản khiến cho Tiêu Thuần cầm điện thoại xem xem , dụi mắt bao nhiêu , khẳng định bản nhầm, bất cứ ảo giác nào, cô cầm lòng nổi mà nhảy khỏi ghế, tâm trạng vô cùng vui sướng và cảm động.
Nói thì cô gần như bao giờ ăn riêng với Cố Hoành… bất luận là đây bây giờ, nào cũng là ba .
Sau khi cô lấy bình tĩnh, liền gọi điện đến Cố Viên đặt phòng, đó nhắn thời gian và địa điểm cho Cố Hoành, cô cũng còn tâm trạng tiếp tục việc nữa, tan sớm, về nhà, gội đầu tắm rửa, trang điểm, mặc bộ váy mà cô thích nhất, cầm theo túi xách đó lái xe đến cửa Cố Viên.
Trước khi xuống xe, cô lấy trong túi xách một chiếc gương và thỏi son, soi dặm son, khi cảm thấy bản hảo , mới mở cửa xe bước xuống, trong.
Tiêu Thuần đến sớm 10 phút, cô trong phòng, nghĩ xem lát nữa cảm ơn Cố Hoành như thế nào, đó sẽ những chuyện gì, tính Cố Hoành lạnh lùng, cô nghĩ , để khí yên ắng.
Cũng may, khuấy động khí là sở trường của Tiêu Thuần, cô tin là bữa cơm chắc chắn sẽ vui vẻ.
tám giờ, cửa phòng đẩy mở, dáng cao to của từ từ xuất hiện mặt Tiêu Thuần, khóe miệng của cô dần hé mở, định gọi Cố Hoành nhưng lời còn kịp , thấy đằng Cố Hoành vẫn còn một nữa.
Trợ lý Lâm…
Đây rõ ràng là bữa cơm riêng tư, Cố Hoành đưa trợ lý Lâm đến, từ đầu đến cuối đều cả ba đều góp mặt ư?
Nụ của Tiêu Thuần bỗng chốc cứng đờ nhưng cô lấy vẻ tươi nhanh, dậy với Cố Hoành: “Anh Cố Hoành, đến , xuống .”
Cố Hoành đưa mắt cô , điềm đạm gật đầu đó kéo một cái ghế đối diện cô xuống.
Trợ lý Lâm vẻ bất ngờ, lúc tan , sếp lớn bảo dự một bữa cơm, còn tưởng là hẹn đối tác ăn lớn nào đó, ngờ là giám đốc Tiêu.
À , giờ việc thì là giám đốc Tiêu mà là cô Tiêu Thuần.
Cố tổng và cô Tiêu Thuần là em, cùng ăn bữa cơm bình thường, tại sếp tham gia cùng? Làm cứ tưởng chuyện công việc! Hay là trong mắt Cố tổng, ăn cơm với em gái cũng chỉ coi như chuyện công việc?
Ôi, nào bao giờ hiểu nổi suy nghĩ của Cố tổng chứ?
Trợ lý Lâm lịch sự chào một tiếng “giám đốc Tiêu.”, đó kéo ghế xuống cạnh Cố Hoành.
Tiêu Thuần coi như sự hiện diện của trợ lý Lâm, chỉ Cố Hoành, : “Anh Cố Hoành, ăn gì? Bữa cơm là em xin , cần ngại .”
Giọng Cố Hoành lười nhác: “Tùy.”
“Nếu thì để em gọi món.”
Tiêu Thuần gọi nhân viên phục vụ đến, cả menu cũng cần xem, cứ thế gọi món một cách thuần thục, đó còn bảo mở cho một chai rượu vang.
Trợ lý Lâm bên cạnh , ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Nếu như nhầm thì những món nãy Tiêu Thuần gọi, đều là những món Cố tổng thích ăn… bình thường thấy tình cảm giữa Tiêu Thuần và Cố tổng cũng lắm, ngờ cô hiểu Cố tổng như thế!
Món ăn lên đủ, Tiêu Thuần nâng ly rượu lên, với Cố Hoành: “Anh Cố Hoành, em uống nhiều quá, ăn linh tinh, em xin , tha cho em nhé?”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.