Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 173

Cập nhật lúc: 2025-09-19 16:23:14
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh lưng cô, đặt hoa lên bàn , ngập ngừng một lúc mới lên tiếng bằng giọng khàn khàn: “Tặng.”

Những lời vô cùng đơn giản mà tới bên đầu môi khó bật đến thế. Thế nên chỉ đúng một từ “tặng.” Những lời tiếp theo đều chặn , thể nào .

Cố Hoành nhắm mắt , siết chặt nắm tay, đang định rời thì Hứa Thanh Vi ghế sô pha bỗng : “Anh Cố Hoành, về ?”

Cố Hoành lập tức á khẩu. Đôi mắt tối đen. Sắc mặt trở nên vô cảm. Anh liếc Cố Tuyết đó bộ quần áo quen thuộc. Sau đó chau mày.

Sao cô vẫn chịu ? Còn mặc đồ của vợ nữa.

Cố Tuyết hề để ý thấy biểu cảm của Cố Hoành. Toàn bộ sự chú ý của cô bó hoa thu hút. Đôi mắt cô trợn tròn trông vô cung vui mừng: “Ôi quá!”

Cố Tuyết ôm lấy bó hoa lòng, cúi đầu hít hà. Mùi hương của hoa khiến cô thấy mặt trời : “Cố Hoành, đặc biệt mua hoa tặng em là vì an ủi em đúng ? Ui, em quan tâm tới em mà. Cảm ơn !”

“.”

Cố Hoành nhếch môi, ánh mắt trầm xuống. Anh đưa tay lên, định đòi bó hoa nhưng kịp đưa tay thì tiếng bước chân từ phía vọng tới.

Cố Tuyết thấy tới bèn lên tiếng với vẻ mừng rỡ: “Hứa Thanh Vi . Là Cố Hoành mua tặng đấy. Có . Vui c.h.ế.t !”

Cố Hoành khựng .

Hứa Thanh Vi cảm thấy kỳ lạ. Theo như những gì cô thì đúng là Cố Tuyết thích họ Cố Hoành của . Cố Hoành luôn đối xử lạnh nhạt với cô . Nói cách khác là đối xử lạnh nhạt với tất cả những em họ hàng thì đúng hơn.

Thật ngờ, còn mua cả hoa để an ủi Cố Tuyết…Vì , hôm nay về sớm là để ở bên cạnh Cố Tuyết ?

Thôi , là do Cố Hoành giấu kỹ tình cảm của quá. Trên thực tế là quan tâm tới mà.

Vừa Hứa Thanh Vi pha café. Lúc cô đang bưng hai ly . Cô đặt hai ly lên bàn, đôi mắt đen láy bó hoa trong tay Cố Tuyết.

Hoa hồng đỏ rực rỡ…

Hứa Thanh Vi gật đầu: “Đẹp lắm.”

Chỉ điều, giọng cô cất giấu sự ngưỡng mộ.

Nói thì từ bé đến giờ Hứa Thanh Vi mới nhận hoa hai . Mà nào cũng là khi cô nhập viện, cấp tặng hoa hỏi thăm cả.

Cô và Cố Hoành cũng từng yêu nhưng lúc họ ở cùng thì Cố Hoành suy nghĩ tặng hoa bao giờ. Đến cả những lời ngọt ngào còn ít , thì mong gì sẽ tặng hoa?

Mỗi thấy cô gái khác bạn trai tặng hoa, cô đều thầm ngưỡng mộ. Lúc đó cô đều chăm chăm Cố Hoành đầy hi vọng…nhưng căn bản hiểu ý của cô. Tới cuối cùng cô đành chịu đựng.

Về , cô trả hiểu . Là vô tâm với cô, coi cô gì nên mới bỏ qua những chi tiết nhỏ bé trong tình yêu như thế.

May mà cô kịp thời tỉnh ngộ, nếu sẽ luôn chìm đắm trong thứ tình yêu vô vọng, thì sẽ càng thêm tuyệt vọng…

Đôi mắt Cố Hoành ánh lên tâm trạng. Sắc mặt càng lạnh lùng hơn. Một giây , đưa tay giành bó hoa trong lòng Cố Tuyết chút khách sáo.

Cố Tuyết sững sờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-173.html.]

Hứa Thanh Vi cũng vô cùng ngạc nhiên.

Tặng còn lấy là ý gì?

“Không là tặng em!”

Giọng điệu của đàn ông cứng nhắc, chút cảm xúc. Cũng thèm nể nang.

Nụ mặt Cố Tuyết đóng băng. Trái tim cô nứt toác, vỡ vụn. Không thể nào gắn .

đau khổ mấp máy môi: “Cố Hoành, tặng em thì tặng ai chứ?”

Cố Hoành siết chặt bó hoa, đôi mắt trở nên phức tạp. Anh Hứa Thanh Vi. Cô đang bằng ánh mắt hiểu. Tim bỗng đập nhanh hơn bao giờ hết.

Trên thương trường vô cùng quyết đoán. Chưa chuyện gì mà . Vậy mà lúc , chỉ hai từ “tặng em” thôi cũng khó khăn đến thế. Cảm giác như ai đó đang bóp cổ, cho lên tiếng .

Cố Tuyết nhận câu trả lời thì chịu buông tha. Cô Cố Hoành đó theo hướng mắt của đang Hứa Thanh Vi. Một giây , Cố Tuyết cúi đầu, bộ quần áo đang mặc .

Bộ đồ là của Hứa Thanh Vi. Cô ở đây đồ, cũng rời nhanh như nên mặc quần áo của Hứa Thanh Vi.

Lẽ nào Cố Hoành nhận lầm , tưởng cô là Hứa Thanh Vi. Vậy thì…bó hoa là Cố Hoành định tặng Hứa Thanh Vi ?

Ok, nếu là tặng Hứa Thanh Vi thì cô sẽ ghen.

Thế nhưng cô cũng chỉ suy đoán. Cô Cố Hoành . Thế là cô ngẩng đầu, hỏi ngay lập tức: “Cố Hoành, hoa là do mua tặng vợ ? Lãng mạn quá.”

Tặng cô ?

Lúc tới lượt Hứa Thanh Vi sững sờ. Ánh mắt cô từ ngạc nhiên chuyển qua hoang mang, hơn nữa còn đầy vẻ dám tin.

Cố Hoành thật sự tặng hoa cho cô ?

Cố Hoành im tại chỗ, môi mấp máy. Những từ thể nào cứ thế mặc nghẹn trong họng mất mấy phút. Anh lạnh lùng nhét hoa tay Hứa Thanh Vi, đó phòng khác, để bóng lưng lạnh lùng.

Hứa Thanh Vi đơ hình. Cố Tuyết cũng khựng . Cả hai với vẻ mặt sững sờ.

Vậy thì bó hoa ý gì.

Nhét tay cô tức là coi như tặng cô đúng ? mà… ai tặng hoa mà vô cảm như ? Người còn tưởng đang nhét b.o.m chứ hoa nữa.

Thấy bầu khí trở nên khác thường, Cố Tuyết bật , vội vàng cứu vãn: “Thanh Vi, Cố Hoành tặng hoa hồng như vui ? cũng , ngưỡng mộ quá!”

Hứa Thanh Vi ôm bó hoa, tâm trạng cực kỳ phức tạp.

Cô thật sự hiểu ý của Cố Hoành. Cô cũng ngờ đầu tiên cô nhận hoa từ trong một tình huống oái oăm như thế .

Nếu là đây, dù lời nào thì cô cũng sẽ tự thêu dệt lên, cũng sẽ cảm thấy vô cùng ngọt ngào và vui mừng.

Còn giờ cô dám suy đoán tâm tư của . Hơn nữa…cô cũng cho phép bản ngốc nghếch nghĩ ràng Cố Hoành gì đó đặc biệt với .

Loading...