ĐÔNG VŨ HÓA XUÂN HÀN - 14

Cập nhật lúc: 2025-09-13 02:55:06
Lượt xem: 1,711

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phu nhân mời khách , tươi đáp:

"Chúng mở tiệm ăn nhỏ, chuyên về món đậu phụ. Hôm nay khai trương, giảm giá bộ, thể nếm thử miễn phí. Kính mời các vị phụ lão hương ủng hộ."

 

Vương ma ma và cô cô  mau chóng đem đậu nhuyễn chuẩn từ sớm chia đĩa nhỏ cỡ lòng bàn tay, từng khối đậu mềm trắng lấp lánh, rưới thêm một muỗng mật ong hoa đoạn, khiến khỏi ngạc nhiên.

 

Ta hậu trù, múc từng bát đậu hoa nóng hổi đặt lên khay.

 

Đem củ cải muối, hoa kim châm, mộc nhĩ thái nhuyễn, cùng với đậu phộng giã, tỏi băm, rải lên mặt đậu hoa, cuối cùng rắc thêm hành hoa xanh mướt, điểm xuyết vài giọt dầu ớt đỏ rực.

 

Khi bưng đậu hoa , gan lớn thử món đậu nhuyễn.

 

Thế nhưng thấy bưng khay bước , ai dám đến gần. Ta tự cao lớn, mặt mũi thô ráp, vẻ ôn hòa dễ gần như phu nhân, đang định đặt khay xuống bếp, thì thiếu gia – kêu gió to trốn về sân bước .

 

Hắn thẳng như cây bạch dương trắng, tay bưng một bát đậu hoa, mỉm ôn nhu về phía :

"Đây là món chiêu bài thứ hai của tiệm chúng : Đậu hoa mặn. Đậu nhuyễn là ngọt, đậu hoa là mặn. Hôm nay miễn phí, các vị tỷ , thẩm thẩm, xin cứ nếm thử."

 

Thiếu gia dù sống nửa năm ở Bắc địa, nhưng vẫn như thuở đầu, bảo bọc kỹ lưỡng. Gió tuyết phương Bắc chẳng hề bào mòn vẻ tuấn tú của , trái còn khiến trắng trẻo mượt mà hơn, môi đỏ răng trắng, thần sắc hồng nhuận.

 

Mấy vị cô nương, thiếu phụ đất từng thấy qua công tử kiểu , lập tức ào lên như ong vỡ tổ.

 

Khi hồn trở thì đậu hoa lấy sạch, mấy chiếc bàn trong tiệm cũng chật kín . Ta cô cô  kéo về hậu trù, luống cuống tay chân, bận rộn kịp thở.

 

Nhan sắc của thiếu gia còn nổi hơn cả đậu hoa, chỉ mấy ngày truyền khắp thành Ninh An. Dù lúc nào cũng xuất hiện trong tiệm, song ngày nào cũng nữ tử đến tiệm chỉ để ngóng trông : từ thiếu nữ, thiếu phụ đến cả bà bà, thậm chí cả mấy lão gia ghen tuông chạy đến trừng mắt.

 

thiếu gia hôm nào cũng mặt. Có ngày ngủ nướng, lúc đang chữ, khi thì phơi nắng dậy nổi, lúc ôm sách giả vờ là tú tài luyện thi.

 

Phu nhân đùa ác, định đẩy tiếp khách, nhưng thiếu gia mỗi ngày đều viện lý do mới: hôm nay đau đầu, mai nhức chân.

 

Khi tinh thần và thể đều trong trạng thái nhất, sẽ xuất hiện như thể bước từ tranh. Từ màu sắc y phục, bàn tay cầm hoa lê lê gai, đến bước chân trái khi cửa — đều thiết kế kỹ càng, thậm chí còn kéo theo cả tiểu thư, cùng trận.

 

Mỗi như đều khiến tiệm ăn nhỏ dậy sóng. Hắn ôn hòa, năng nhã nhặn. Ta trong hậu trù, thấy ở bàn phía tây thanh niên cắn răng ken két, định mở miệng mỉa mai thì cô nương bên cạnh cấu mạnh một cái, còn trừng mắt lao tới đánh .

 

Phu nhân quầy, đưa tay đỡ trán, lắc đầu mắng con:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dong-vu-hoa-xuan-han/14.html.]

"Đồ khoe của!"

 

hiểu tâm tình các nữ tử — thật sự là quá mà!

Quả sai khi cổ nhân câu: "Thực sắc tính dã" — mỹ thực và mỹ sắc đều là bản tính con .

Nhìn thôi cũng thấy lòng khoái ý!

 

19

 

Nhờ sắc mà danh tiếng truyền xa, nhưng may mắn , hương vị mới mẻ cùng giá cả chăng giữ chân ít thực khách trở . Nhờ truyền miệng mà sinh ý ngày càng khấm khá.

 

Phu nhân vốn là đầu trong hàng thanh nhã nơi kinh thành. Bà cắm mấy cọng lau cái vò vỡ đặt nơi góc tường, nửa củ khoai tây đặt trong bát, gài hoa cỏ mùa vụ mà Chương ma ma tìm , phong vị mộc mạc mà đầy sinh khí. Lại thêm mấy bức thư họa do bà bức ép thiếu gia , khiến cho thực quán mang khí chất cao nhã, giản dị. Không ít học sĩ và quan gia trong thành cũng thu hút đến.

 

Xuân hàn lui, món đậu hoa mặn cay xé, bạch nhục kho cải chua nấu đậu phụ hoan nghênh từng . Thường qua chính ngọ là bán sạch. Đến chạng vạng đám hán tử lụng, tiểu binh sai nha tới, gọi một vò rượu, thêm đĩa đậu phụ lộ thủy rưới dầu ớt, nửa cân lạp xưởng đỏ, ăn hàn huyên, khi cũng mắng mỏ than phiền. Thỉnh thoảng mấy vị thư sinh vận trường sam, miệng quan thoại, gọi rượu thích dùng đậu phụ trộn hành hoa, hoặc canh tuyết hà.

 

Có một hôm, vị lão gia nho nhã đến, mang theo hộp cơm, hỏi:

"Tiểu nha đầu, quý quán nấu canh đậu phụ cá chép ?"

 

Ta bảo ông chờ một chút, chạy hậu viện hỏi phu nhân. Phu nhân bước tiền quán, nửa vái nửa chào:

"Lão gia, chẳng trong quý phủ thai phụ?"

 

Vị lão gia ngẩn giây lát, đáp lễ:

"Vậy thì quý quán nhất định nấu ."

 

Phu nhân bảo mua một con cá chép nhỏ, sự chỉ điểm của bà, mang cá về hậu viện, đánh vảy, móc mang, sạch ruột. Đợi dầu nóng, cho cá áp chảo, kiên nhẫn chờ vàng mặt mới lật. Đến khi hai mặt đều vàng ruộm, mới vớt . Phu nhân bảo đổ bỏ dầu cũ, dầu mới. Ta thì tiếc của, luyến tiếc hỏi:

"Chẳng vẫn dùng ?"

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

tiếc của, :

"Vậy thì chắt sang một bên, tối nay lấy lạp xưởng còn thừa của khách trộn , cho Tiểu Hoàng bồi bổ một bữa."

dứt lời, Tiểu Hoàng liền lẳng lặng tha bát cơm của tới đặt bên chân , bộ dạng gian manh.

 

Thì , dầu chiên cá mang mùi tanh, hợp để nấu canh. Ta đổ dầu mới, phi hành trắng và gừng lát thơm lừng, cho cá , đổ nước sôi, đậy nắp, ninh một lúc thêm muối miệng. Biểu cô mang đến một khối đậu phụ, nhẹ tay xắt mỏng thành lát, thả nồi, ninh thêm một tuần , rắc thêm muối, hạt tiêu trắng và hành hoa. Mở nắp , canh trắng đục, mùi thơm bốc lên khiến ngửi mà đói bụng.

 

 

Loading...