Đồng Nghiệp Đều Là Động Vật Nhỏ - Chương 33.3
Cập nhật lúc: 2025-02-04 11:29:26
Lượt xem: 0
Ngay lúc Diệp Thanh Vũ vừa kinh ngạc, vừa không nhịn được xoa nắn cảm nhận cảm giác lông xù trong lòng bàn tay, bé mèo nhỏ họ Bùi sắp không chịu nổi nữa rồi.
Cô nằm trong lòng con người, thủy triều của kỳ động dục đột nhiên quay trở lại, cuốn lên cơn sóng nhiệt cuồn cuộn.
Mèo nhỏ lúc này vốn đã nhạy cảm khắp người, huống chi chiếc đuôi to luôn luôn nhạy cảm đến cực điểm.
Giờ phút này bị con người vớt trong tay nhẹ nhàng xoa nắn, cô chỉ cảm thấy sắp mềm thành một vũng nước, cả người khó chịu không ngừng run rẩy. Hàm răng trắng nõn cắn chặt môi dưới đỏ ửng, cố gắng nhịn lại tiếng "ưm" sắp tràn ra cổ họng.
Sự căng thẳng lo lắng bị con người phát hiện nguyên hình cũng bị sóng cuốn thành một loại kích thích căng thẳng, từng lớp từng lớp ập vào bờ đá, b.ắ.n tung tóe bọt nước trắng như tuyết.
So với cảm giác thông qua gấu bông, bàn tay con người trực tiếp chạm vào đuôi cô, có cảm giác quá mức chân thực và sâu sắc……
"Tổng giám đốc Bùi?"
Diệp Thanh Vũ phát hiện người phụ nữ trong lòng đột nhiên bắt đầu run rẩy, cổ họng thỉnh thoảng còn phát ra tiếng rên rỉ khó chịu.
Cô nhíu mày, trong lúc lo lắng không cẩn thận nắm chặt đống lông xù trong tay: “Tổng giám đốc Bùi, chị sao vậy?"
Giây tiếp theo, cổ truyền đến cơn đau nhói——
Tổng giám đốc Bùi lại cắn một cái lên da cô.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, rất nhanh liền thả lỏng. Người phụ nữ sau đó mềm nhũn ngã vào cổ cô thở hổn hển, hơi thở nóng rực.
Diệp Thanh Vũ lo lắng hỏi: "Có phải chị khó chịu ở đâu không?"
Đến mức không nhịn được cắn cô để giảm bớt khó chịu.
Bùi Nhung đôi mắt hoa đào khép hờ, có chút hoảng hốt.
Từ lúc chiếc đuôi lông xù to lớn đột nhiên chui ra, đến khi bị con người phát hiện và vớt trong lòng bàn tay, rồi đến khi cô bị xoa đến mức lần thứ hai trải nghiệm cảm giác pháo hoa nở rộ trong đầu, trước mắt là một mảnh ánh sáng trắng…… Thời gian giữa lúc đó quá gấp quá ngắn, cô căn bản không kịp phản ứng, chỉ có thể mềm nhũn chịu đựng.
Đương nhiên, bé mèo nhỏ họ Bùi không biết, cảm giác này trong xã hội loài người được khái quát bằng danh từ hai chữ.
Ôi, tóm lại con người thật sự quá nguy hiểm.
Cô không muốn chơi với cây nhỏ Diệp nữa.
Bé mèo nhỏ họ Bùi cả người mềm nhũn mất sức, lộ ra vẻ lười biếng sau khi thỏa mãn, nơi nào đó vẫn còn dư âm nhảy nhót, cùng tần số với nhịp tim đang đập mạnh trong lồng ngực.