Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đồng Nghiệp Đều Là Động Vật Nhỏ - Chương 31.2

Cập nhật lúc: 2025-01-22 11:23:31
Lượt xem: 0

Trước khi chìm vào giấc mộng, đầu dây bên kia đột nhiên truyền đến tiếng thở dốc hỗn loạn, giống như con thú nhỏ xù lông:

 

"Diệp Thanh Vũ, cấm sờ ngược lông!"

 

"Xin lỗi Năng Bảo…" Diệp Thanh Vũ nhắm chặt hai mắt, hàng mi dày rủ xuống bóng tối yên bình, trong giấc mơ thành thạo vuốt lông cho thú bông, dịu dàng hết mực: “Em ngoan nhất."

 

Bé Gấu Trúc Bùi ở đầu dây bên kia ngây ngẩn cả người.

 

Năng Bảo…?

 

Trong phút chốc bàng hoàng, giống như đã từng được gọi như vậy vô số lần.

 

Nhưng nếu cố gắng tìm kiếm, lại không nhớ ra được chút nào.


 

"Chị Nhung gọi mọi người đến họp."

 

Sáng sớm, Bạch Sương khẽ gõ cửa khu làm việc.

 

Diệp Thanh Vũ ngẩng đầu, nhớ đến cuộc họp đột ngột kết thúc lần trước.

 

Cô ôm thú bông đứng dậy, cùng các đồng nghiệp đi vào khu giải trí. Nhìn quanh tìm chỗ ngồi, thú bông trong lòng đột nhiên bị Bùi tổng lấy đi.

 

"Cho tôi mượn ôm một lát, họp xong sẽ trả lại cho cô."

 

Bùi Nhung ôm chặt thú bông.

 

Cô không thể để con người làm mình khóc trong lúc họp rồi bỏ trốn, nếu không mặt mũi của bé gấu trúc biết để đâu.

 

Đợi mọi người lần lượt đến đông đủ, cô hắng giọng.

 

"Tiếp tục nội dung cuộc họp lần trước ——《 Cẩm Nang Sinh Tồn Cho Thú Nhỏ 》nên khởi động rồi."

 

Dừng vài giây, gương mặt vốn lười biếng uể oải của cô hiếm khi lộ ra vẻ nghiêm túc, vừa xinh đẹp lại vừa ngầu, rất có phong thái của cấp trên:

 

"Những năm qua, số lượng thú nhỏ mà studio chúng ta cứu giúp chỉ đếm trên đầu ngón tay. Hiện nay mạng lưới truyền thông phát triển cao, để bảo toàn bản thân, họ không thể không ẩn mình ngày càng sâu, tinh thần cô lập không nơi nương tựa, gặp chuyện cũng không biết cầu cứu ở đâu."

 

"Vì vậy, 《 Cẩm Nang Sinh Tồn Cho Thú Nhỏ 》cần phải được thành lập, trở thành ngọn hải đăng cho các thú nhỏ."

 

"Tôi đã bàn bạc hợp tác với nhà xuất bản Đồ Sơn và bệnh viện Miên Miên, họ đều sẽ dốc sức ủng hộ."

 

Các thú nhỏ đều đồng thanh khen hay: “bốp bốp bốp" vỗ tay.

 

Cổ Nguyệt dang tay hô to: "Hay quá, đã đến lúc thống trị loài người!"

 

Động tác kéo theo vết thương ở cánh tay, giây tiếp theo cô liền đau đớn kêu lên.

 

"Ơ, Cổ Nguyệt sao cậu đột nhiên bị thương vậy?" Niệm Thu hỏi.

 

Cổ Nguyệt nhíu mày: “Tối qua đi ngang qua nhà bên cạnh, không nhịn được thử kẹp con ngỗng đó, kết quả lại bị cô ta mổ bị thương cánh, nửa đêm phải bò đến bệnh viện băng bó."

 

Nói xong, mắt cô ấy hấp háy, buồn bã nhìn lên trần nhà: "Nhưng tôi lại cảm thấy, dáng vẻ cô ta mổ tôi có vài phần quyến rũ."

 

"…"

 

Loading...