Dọn sạch kho của kẻ thù, nằm ngửa thắng lớn trên đường lưu đày - Chương 78: --- Đừng đem y so với lợn, lợn sẽ tức giận đó

Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:55:25
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Song phương kiếm bạt nỗ trương, một cuộc chiến sắp sửa mở màn.

 

Ngô Lương Tân đắc ý Tứ hoàng tử và những khác, y rời khỏi biên giới Kỳ quốc, xem bọn họ thể gì y.

 

Tứ hoàng tử, Cố Lạc Cẩm và Mộc Nhiễm Thanh cùng những khác cao, Ngô Lương Tân của Xích Địch quốc vây quanh chạy về phía .

 

Cố Lạc Cẩm lớn tiếng hô lên, "Người Xích Địch, các ngươi nghĩ kỹ . Vệ Quốc Công phủ trở thành tội nhân của Kỳ quốc, bọn chúng thông đồng với địch bán nước cả nhà tru di."

 

"Ngô Lương Tân là một kẻ c.h.ế.t , Xích Địch các ngươi thật sự vì một kẻ vô dụng như mà kết oán với Kỳ quốc ?"

 

Cố Lạc Cẩm giới thiệu cho bọn họ, "Vị là Tứ hoàng tử điện hạ của Kỳ quốc. Y đại diện cho triều đình, lời uy quyền hơn Vệ Quốc Công và tên tội phạm đào tẩu nhiều. Giữa lợi và hại, lẽ nào các ngươi còn ?"

 

Tứ hoàng tử lấy lệnh bài và ngọc bội đại diện cho hoàng thất, đồng thời giơ cao Thượng Phương Bảo Kiếm, "Các ngươi hãy cho rõ, quyền lựa chọn trong tay các ngươi. Thật chúng Ngô Lương Tân cũng chẳng , dù tội thông đồng với địch bán nước của Vệ Quốc Công phủ định đoạt ."

 

"Chúng vội vàng theo , tăng tốc truy đuổi, chẳng qua chỉ xem Xích Địch quốc ngu xuẩn đến mức đó . Nếu , các ngươi cho rằng chỉ bằng các ngươi thật sự thể thuận lợi đến biên giới như ?"

 

"Không ngờ, ngờ tới. Các ngươi thật sự ở biên giới đón tiếp Ngô Lương Tân, còn đem cái phế vật . Chẳng trách Xích Địch càng ngày càng nghèo, đều là một lũ ngu xuẩn các ngươi kéo chân ."

 

Đối phương lời của Tứ hoàng tử chọc giận, xoay dẫn Ngô Lương Tân rời .

 

Một tiếng "vút", ba mũi tiễn xé gió bay , mang theo cơn gió lạnh đặc trưng của biên quan, vững vàng cắm xuống ngay chân của cầm đầu phía nhất.

 

Tứ hoàng tử phá lên, “Tiễn thuật của bổn vương vẫn còn đó, các ngươi cứ việc tiếp.”

 

Ba mũi tiễn chẳng qua chỉ là lời cảnh cáo dành cho đối phương, nếu còn tiếp, thứ b.ắ.n trúng sẽ mặt đất, mà là .

 

Đối phương điều đó. Ai nấy đều Tứ hoàng tử Kỳ quốc kiêu dũng thiện chiến, ba mũi tiễn b.ắ.n cùng lúc, chính xác vô cùng. Giờ đây nếu nhất định đưa Ngô Lương Tân , chắc chắn sẽ kết quả , dù cho thả họ chăng nữa, Kỳ quốc cũng sẽ lý do để tấn công Xích Địch.

 

Có Tứ hoàng tử Kỳ quốc chủ soái, Xích Địch cho dù thiết kỵ cũng nắm chắc phần thắng.

 

Tứ hoàng tử cất tiếng, “A Đương Hãn tướng quân, quý quốc cần muối ăn và bông vải, Kỳ quốc chúng dư dả. Kỳ quốc chúng cần ngựa, bò, dê, Xích Địch các ngươi cũng nhiều.”

 

“Kỳ quốc chúng ném cành ô liu, các ngươi thật sự , nhất định đổ m.á.u đầu rơi chiến trường ?”

 

“Kỳ quốc chúng chẳng sợ gì, dù cũng là đất rộng vật chất phong phú, còn Xích Địch các ngươi thì khác, đất đai lớn, xung quanh quần lang tự.”

 

Tứ hoàng tử hỏi A Đương Hãn, “A Đương Hãn tướng quân, ngươi xem các ngươi khơi mào chiến tranh, khi bổn vương dẫn binh công đ.á.n.h các ngươi, các bộ lạc xung quanh liệu lạc tỉnh hạ thạch, thừa cơ chiếm đoạt địa bàn của các ngươi, khiến các ngươi vô gia cư ?”

 

A Đương Hãn trong lòng chấn kinh, ngờ Tứ hoàng tử nhận , thể thấy am hiểu về Xích Địch, quả nhiên thâm bất khả trắc.

 

Hắn đương nhiên tin lời Tứ hoàng tử, đại diện cho hoàng thất và triều đình Kỳ quốc, sẽ lời tự vả mặt.

 

A Đương Hãn do dự một lát, khi bàn bạc với vài thủ hạ liền , “Lời của Tứ hoàng tử Kỳ quốc cũng là nguyện vọng của Xích Địch , nếu như , Xích Địch chúng sẽ cho các ngươi thấy thành tâm.”

 

Ngô Lương Tân thấy A Đương Hãn định giao , lập tức kêu gào, “A Đương Hãn, đồ ch.ó c.h.ế.t vong ân phụ nghĩa nhà ngươi, bao năm nay, ngươi nhận bao nhiêu lợi lộc từ bổn quan và Vương tướng quân, vận chuyển bao nhiêu than đá đến Xích Địch!”

 

“Bây giờ dùng đến nữa, ngươi liền giao , ngươi sẽ trời đánh, c.h.ế.t thây. Ngươi tin Tứ hoàng tử ư, thể khiến các ngươi c.h.ế.t đất chôn!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-sach-kho-cua-ke-thu-nam-ngua-thang-lon-tren-duong-luu-day/chuong-78-dung-dem-y-so-voi-lon-lon-se-tuc-gian-do.html.]

 

“Giao dịch với các ngươi nơm nớp lo sợ, đa đều các ngươi khắc khấu sạch, chúng chịu thiệt thòi còn nhiều hơn.” A Đương Hãn một bạt tai quật Ngô Lương Tân đến mức nên lời, khóe miệng chảy m.á.u tươi.

 

A Đương Hãn , “Bổn tướng quân tin nhân phẩm của Tứ hoàng tử, tin thành tín của Hoàng đế Kỳ quốc, yên tâm, những giao dịch đây giữa các ngươi và chúng , sẽ thu thập chỉnh lý bộ gửi cho Tứ hoàng tử.”

 

đưa Ngô Lương Tân đến biên giới, A Đương Hãn chắp tay vái chào Tứ hoàng tử và Cố Lạc Cẩm, “Tứ hoàng tử điện hạ, bổn tướng sẽ lập tức trở về bẩm báo việc với Đại Vương của chúng , tin rằng gặp mặt tới, chúng thể bàn bạc sự tình.”

 

Tứ hoàng tử sảng khoái , “Bổn vương cung hậu giai âm.”

 

Tiễn A Đương Hãn và những khác , Tứ hoàng tử và Cố Lạc Cẩm cùng những khác đến mặt Ngô Lương Tân.

 

Tứ hoàng tử một cước đá Ngô Lương Tân ngã lăn đất, lạnh , “Ngươi tưởng ngươi thật sự bản lĩnh, thể thoát khỏi giám lao của bổn vương ?”

 

“Bổn vương cố ý thả ngươi ngoài, để rõ tội chứng thông địch bán quốc của các ngươi. Vệ Quốc Công bây giờ vẫn sụp đổ, nhưng vì ngươi bỏ trốn, chẳng bao lâu nữa .”

 

Cố Lạc Cẩm tiếp tục lạc tỉnh hạ thạch, “Chậc chậc chậc, Vệ Quốc Công tự mãn thông minh tính toán, tính một tên em vợ ngu như heo chứ.”

 

Mộc Nhiễm Thanh đồng ý, “Đừng so với heo, heo sẽ tức giận đó, heo thông minh hơn nhiều.”

 

Ba ngươi một lời một lời, Ngô Lương Tân vốn đ.á.n.h đá, còn đưa trả về, giờ khắc chọc tức đến mức hai mắt trợn ngược, ngất xỉu.

 

Mộc Nhiễm Thanh nhún vai, “Cứ thế mà ngất ?”

 

Nàng còn tiến lên đá thêm hai cước, thì Cố Lạc Cẩm ngăn , “Đừng dơ chân của nàng, thôi, chúng về.”

 

Rất nhanh đó, bên phía A Đương Hãn phái , mang tội chứng của Vệ Quốc Công phủ và Phụ Quốc Đại Tướng Quân cùng những khác gửi đến, biểu thị thành tín của họ.

 

Cố Lạc Cẩm cuốn sổ dày cộp, đó còn đóng ấn chương của Đại Vương Xích Địch, , “Xem Đại Vương Xích Địch thành tín, mong chờ hợp tác với Kỳ quốc.”

 

Tứ hoàng tử , “Xích Địch là đại thảo nguyên, thứ nhiều nhất chính là ngựa, bò, dê. Các bộ lạc xung quanh đều những thứ , họ chẳng bán những thứ , đổi lấy muối ăn, bông vải và sắt .”

Mèo con Kute

 

“Sắt thì thể cho bọn họ , hai thứ còn thì thể. Để Vệ Quốc Công và Vương Khuê An bọn họ tư tự buôn bán, bóc lột bách tính nuôi riêng tinh binh, chi bằng hai nước thông thương giao lưu.”

 

Tứ hoàng tử xoay xoay cây mao bút trong tay, “Đây chính là nhiệm vụ Phụ hoàng giao cho bổn vương khi đến đây.”

 

“Vậy thì, nếu Tứ hoàng tử điện hạ thành nhiệm vụ, thảo dân và gia đình xin phép rời , còn đường xa , tiện trì hoãn nữa.”

 

Cố Lạc Cẩm dậy, “Thảo dân cáo từ.”

 

“Ấy, Tam cữu cữu, còn một việc nữa, cần sự giúp đỡ của các ngươi.”

 

Tứ hoàng tử hoảng mang ngăn Cố Lạc Cẩm , “Biết Tam cữu cữu công phu cao cường, túc trí đa mưu, còn xin Tam cữu cữu giúp đỡ xuất mưu hiến sách, tiện thể cử thêm vài nữa.”

 

Cố Lạc Cẩm dừng , “Giúp nghĩ cách thì , cử thì thôi , ngươi xem cả nhà chúng lão nhược phụ nữ, thật sự giúp gì.”

 

Tứ hoàng tử , “Tam cữu cữu khiêm tốn , sớm những sự tích dũng của các ngươi ở Hổ Sơn Trại. Những khác đương nhiên thể mạo hiểm, chỉ cần ba các ngươi thôi.”

 

 

Loading...