Dọn sạch kho của kẻ thù, nằm ngửa thắng lớn trên đường lưu đày - Chương 42: --- Cố Lạc Cẩm xin lỗi

Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:54:41
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tối qua Cố Lạc Cẩm giường trằn trọc ngủ , trong đầu ngừng hồi tưởng những lời Mộc Nhiễm Thanh với , mang theo quyết tâm rời xa .

 

Hắn mất ngủ, vì Mộc Nhiễm Thanh.

 

Cố Lạc Cẩm hồi tưởng tình cảm của dành cho Mộc Nhiễm Thanh suốt sáu năm qua. Trước , tức là khi tịch thu gia sản và lưu đày, xem nàng như mà yêu thương.

 

Thế nhưng đó, mối quan hệ giữa họ chút biến đổi vi diệu, càng ngày càng để tâm đến nàng, càng ngày càng nàng thu hút, luôn vô thức về phía nàng.

 

Rõ ràng tình cảm nam nữ với nàng, tại như ? Thật , tối qua nàng với Tứ hoàng tử rằng nàng sẽ là của , chẳng hề phản cảm chút nào.

 

Thế nhưng khi nàng lời rời xa , tim khẽ nhói đau, luyến tiếc và cả buồn bã.

 

Rốt cuộc thích nàng , tình cảm nam nữ , chỉ là nhiều năm luôn quấn quýt bên , đột nhiên vạch rõ ranh giới, nên thấy quen?

 

Hắn mâu thuẫn, rõ rốt cuộc tình cảm gì với Mộc Nhiễm Thanh.

 

Chắc là tình cảm thôi. Dù thì tối hôm với cô nương áo đen là sẽ cưới nàng . Một nam nhân thể thấy sang bắt quàng họ, giữ lời hứa chứ?

 

Khi trời gần sáng thì ngủ , đợi đến lúc tỉnh dậy, những khác sớm thức dậy ngoài .

 

Lương Bình với , "Đại nhân tối qua ngài vất vả, quấy rầy ngài ngủ. Đại nhân đưa Cố lão phu nhân cùng đến huyện nha ."

 

"Đã ."

 

Cố Lạc Cẩm thấy Mộc Nhiễm Thanh trong phòng ăn, thẳng đến, "Thanh Thanh, buổi sáng lành."

 

"Cố Tam công tử buổi sáng lành."

 

Mộc Nhiễm Thanh ăn nốt miếng màn thầu cuối cùng, dậy, "Cố Tam công tử dùng bữa . Ta ngoài xem , hình như những thợ mỏ núi đều xuống ."

 

Hôm qua nàng lên núi, định cùng đại ca ngoài, hỏi xem rốt cuộc núi tình hình gì, chắc chắn cũng ly kỳ gay cấn kém.

 

Điều Mộc Nhiễm Thanh quan tâm nhất là lượng thợ mỏ đông đảo như , Tứ hoàng tử sẽ sắp xếp họ thế nào, cùng với những khác trong yến tiệc ngày hôm qua sẽ xử lý .

 

Không để ý đến Cố Lạc Cẩm nữa, Mộc Nhiễm Thanh dẫn Hồng Đậu đến quảng trường cửa huyện nha.

 

Cố Lạc Cẩm ăn vội mấy miếng hai cái bánh bao, uống hết cháo đuổi theo, "Thanh Thanh, tối qua là Tứ hoàng tử cố ý châm ngòi mối quan hệ của chúng , đừng để trong lòng.

 

Ta những lời , là thật lòng vì , mấy năm nay chúng chẳng khác gì , là sợ chịu thiệt."

 

"Ta , trèo cao Cố Tam công tử , khiến Tam công tử chịu thiệt. Huynh yên tâm, sẽ gây bất kỳ phiền toái nào cho nữa."

 

Mộc Nhiễm Thanh dừng , trịnh trọng xin , "Những ngày qua, Mộc Nhiễm Thanh tự lượng sức , gây phiền toái cho Tam công tử, thành thật xin ."

 

"Thanh Thanh, ý đó mà."

 

Mộc Nhiễm Thanh , "Xin , đối với Tam công tử hề hiểu rõ, hiểu Tam công tử ý gì, càng cần hiểu."

 

Mộc Nhiễm Thanh tiếp tục bước về phía , "Ta hề tức giận, pha lê yến trả Tam công tử, giữa chúng chẳng còn dây dưa gì nữa. Chỉ cần các đến U Châu an xong xuôi, chúng sẽ đường ai nấy ."

 

Cố Lạc Cẩm tính tình nàng, "Nếu lời hôm qua tổn thương , xin . những lời cũng là vì cho , những lời như thể tùy tiện .

 

Ta thể là của chứ? Để khác thấy, tưởng rằng giữa chúng tư tình gì đó, sẽ ảnh hưởng đến danh tiết của ."

 

Triều đại thời hiện đại, Mộc Nhiễm Thanh điều đó. Nàng vì những lời mà tức giận, mà là vì trong lòng nàng, nên buông tay.

 

Cố Lạc Cẩm tiếp, "Trước đính hôn với Vân Thiên Thiên, là bất đắc dĩ, Vân Dương Hầu phủ bọn họ tính kế.

 

Ta sẽ cưới nàng , sớm muộn gì cũng sẽ tìm cơ hội hủy hôn. Hôn nhân đại sự trò đùa, mong đó là hai bên tình nguyện, do bốc đồng nhất thời."

 

"Xem Cố Tam công tử trong lòng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/don-sach-kho-cua-ke-thu-nam-ngua-thang-lon-tren-duong-luu-day/chuong-42-co-lac-cam-xin-loi.html.]

 

“Phải, gặp một cưới.” Cố Lạc Cẩm lòng rối như tơ vò, “Chỉ là, vẫn nàng tên gì, ở nơi nào, đêm chỉ vội vàng gặp mặt một .”

 

Đêm ?

 

Mèo con Kute

Mộc Nhiễm Thanh nghĩ đến lúc ở tiểu thụ lâm kinh thành, Cố Lạc Cẩm từng gọi cưới nàng, sẽ về nàng đó chứ?

 

“Chúc mừng.”

 

Mộc Nhiễm Thanh dám chắc là nàng của đêm đó, nàng thật nên vui nên giận mới .

 

Kìm nén ý bật , Mộc Nhiễm Thanh kéo Hồng Đậu rời , “Tam công tử cứ tự nhiên.”

 

Hồng Đậu đầu liếc Cố Lạc Cẩm, buồn bã , “Tam công tử thật quá nhẫn tâm, tiểu thư thích như , thế mà với tiểu thư rằng trong lòng.”

 

“Tiểu thư, đừng buồn, chúng thích nữa, hãy thích tên Vương Duy .” Hồng Đậu an ủi Mộc Nhiễm Thanh, “Hắn thể những bài thơ như , chắc chắn là một nam tử thâm tình, chuyên nhất.”

 

Tiểu thư nhà nàng xinh , ưu tú đến thế, nhất định thể gả cho một phu quân hết mực yêu thương nàng.

 

Mộc Nhiễm Thanh , “Ta buồn, khắp chân trời góc bể chẳng cỏ thơm, cớ gì cứ vấn vương một đóa hoa.”

 

Hồng Đậu gật đầu, “Tiểu thư thật lý.”

 

“Đi thôi, xem đứa trẻ mà ca ca .” Sáng sớm Mộc Thanh Thành tìm một đứa trẻ tên Cẩu Tử, tìm .

 

Cố Lạc Cẩm phía rõ mồn một lời của chủ tớ hai . Thanh Thanh phóng khoáng như , nhưng vì lòng cảm thấy khó chịu?

 

Giống như vứt bỏ , thật khó chịu.

 

Tình cảm của Mộc Nhiễm Thanh đối với nhiệt tình, thẳng thắn, khiến đỏ mặt, tim đập nhanh. Đây rốt cuộc động lòng ?

 

Cố Lạc Cẩm liếc Lương Bình bên cạnh, Lương Bình vui vẻ , “Chúc mừng công tử, sẽ còn Thanh Thanh tiểu thư quấy rầy nữa.”

 

Cố Lạc Cẩm lườm một cái, đuổi theo Mộc Nhiễm Thanh.

 

Lương Bình sờ mũi, sai , công tử hình như vui lắm.

 

Bên quảng trường, các thợ mỏ từng một mặt mũi đen nhẻm, chỉ lộ đôi mắt tràn đầy hy vọng, xếp thành hàng, chờ đợi sắp xếp.

 

Mộc Nhiễm Thanh đến rìa quảng trường, liền thấy Mộc Thanh Thành dắt một đứa trẻ mười tuổi tới, cái đầu gầy guộc trông vẻ to bất thường, nhưng đôi mắt lớn sáng ngời.

 

“Thanh Thanh, đây là Cẩu Tử.” Mộc Thanh Thành giới thiệu cho hai , “Cẩu Tử, đây là Thanh Thanh tỷ tỷ.”

 

“Thanh Thanh tỷ tỷ khỏe ạ.” Cẩu Tử ngoan ngoãn chào hỏi, “Thanh Thanh tỷ tỷ thật xinh .”

 

“Miệng nhỏ thật ngọt.” Mộc Nhiễm Thanh xoa đầu Cẩu Tử, rút tay về, tay dính một lớp bụi than, “Ta đưa con mua hai bộ quần áo mới, đó về khách điếm đun nước tắm gội sạch sẽ.”

 

Mộc Thanh Thành , “Thanh Thanh, Cẩu Tử giao cho đấy, nó và ông nội nương tựa , ông nội nó vì lao lực mà mắc bệnh, c.h.ế.t trong mỏ than, còn nào cả.

 

Ta và phụ bàn bạc , Cẩu Tử chính là nhà chúng , thêm một .”

 

“Hoan nghênh con, nhà chúng ít, thêm một sẽ náo nhiệt hơn.” Mộc Nhiễm Thanh mật kéo tay Cẩu Tử, “Đi thôi, chúng chuẩn , chờ phụ và ca ca về sẽ đặt cho con một cái tên .”

 

Cẩu Tử bàn tay đen sì của Mộc Nhiễm Thanh nắm, nàng một chút cũng ghét bỏ bé dơ bẩn hôi hám, còn chuyện với bé ôn hòa như , đối xử với đến thế.

 

Cẩu Tử đầu về phía mỏ, trong lòng thầm , “Ông nội, đừng lo lắng cho cháu nữa, cháu tìm nhà , họ đối xử với cháu , hãy an nghỉ .”

 

Cậu bé vốn nhờ đại ca tìm hài cốt ông nội về, nhưng bên trong đó quá nhiều, thời gian lâu, căn bản thể phân biệt .

 

Huống hồ bên trong quá nguy hiểm, thể để đại ca và các mạo hiểm nữa.

 

 

Loading...