Dọn sạch kho của kẻ thù, nằm ngửa thắng lớn trên đường lưu đày - Chương 4:: Dọn Sạch Nhà Tình Địch ---
    Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:54:02
    Lượt xem: 48 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Nhiễm Thanh Hoàng ma ma cùng đám xám xịt bỏ , danh tiếng Vân Dương Hầu phủ và Vân Thiên Thiên giờ đây tan nát, xem nàng thể tìm một nhà chồng nào .
Muốn nh.ụ.c m.ạ Cố gia nhân ở đây, đúng là chọn nhầm chỗ .
Mèo con Kute
Hồng Đậu đầu thấy tiểu thư nhà đối đáp sắc bén đến , kính phục giơ ngón cái lên, “Tiểu thư, uy vũ!”
Mộc Nhiễm Thanh kiêu ngạo nhếch cằm lên, dám cãi với nàng, tức c.h.ế.t nàng mới lạ.
Những vây xem xung quanh vỗ tay tán thưởng Mộc Nhiễm Thanh, khen nàng mắng thật , mắng thật sảng khoái.
Mộc Nhiễm Thanh đắc ý giơ tay, “Quá lời , quá lời . Chư vị cứ tản , chẳng còn trò vui gì để xem nữa .”
Chờ bá tánh vây xem tản , Mộc Nhiễm Thanh liền đ.á.n.h xe ngựa tới, tìm phụ và đại ca của nàng. Dùng tinh thần lực quét qua một lượt, thấy họ hề chút thương tích nào, tinh thần cũng , nàng mới yên lòng.
Mộc Khánh Minh vui mừng vì con gái ngày càng thông minh, nhưng lo nàng quá thông minh mà chuyện ngu ngốc. Chàng cố ý nghiêm mặt quở trách, “Con nha đầu , ở nhà tử tế, chạy đến đây gì? Lưu đày chẳng gì đáng xem, mau mau trở về .”
Chàng kéo con gái sang một bên thì thầm, “Nha đầu Hồng Đậu lời dặn con , đừng cố chấp như , quên Tam công tử , bên ngoài bao nhiêu trai tuấn tú.”
Con gái chính là khuôn mặt của Cố Tam công tử mê hoặc, những năm nay nhiều chuyện như , dắt mấy con trâu cũng chẳng kéo nàng về .
Mộc Thanh Thành bước tới, hết lời khuyên nhủ, “Thanh Thanh , hai đứa con thật sự hợp .”
Rồi khen, “ mà, con mắng của Vân Dương Hầu phủ thật , thật hả .”
Trước đây Vân Thiên Thiên ít ức h.i.ế.p bảo bối của , ngờ hôm nay ăn sắc sảo, mắng cho đối phương sức chống đỡ, đây mới là khí thế mà Mộc gia nhân nên .
“Phụ , nữ nhi yên lòng về và đại ca.” Mộc Nhiễm Thanh nhỏ giọng , “Ta sẽ theo cùng hai , chúng tìm cơ hội bỏ trốn.”
“Trong văn thư của quan phủ ghi tên và đại ca con , bỏ trốn chính là tội phạm, sẽ c.h.é.m đầu đó.”
Nếu chạy trốn, chạy từ sớm , còn theo đại lao.
Mộc Khánh Minh vẫy tay, “Mau mau trở về , và ca ca con hai nam nhân lớn sợ chịu khổ, con cứ sống là .”
Mộc Thanh Thành an ủi Mộc Nhiễm Thanh, “Ca ca con cao lớn thế , sẽ bảo vệ phụ , con cứ yên tâm .”
Người Mộc gia ai nấy đều cao lớn, Mộc Nhiễm Thanh cũng cao chừng một mét sáu tám.
Mộc Nhiễm Thanh còn gì đó, nhưng Cố gia nhân tới, nàng đành ngưng .
Cố lão phu nhân và Trần Mỹ Kiều kéo Cố Lạc Cẩm tới cảm tạ, cảm ơn Mộc Nhiễm Thanh giúp họ hả giận.
“Lão phu nhân và phu nhân đối với Nhiễm Thanh như , thể trơ mắt hai ức hiếp.” Mộc Nhiễm Thanh cố ý tỏ vẻ tiếc nuối , “Bị hủy hôn, Tam công tử hẳn là đau lòng lắm.”
Hai con ( chồng - nàng dâu) tiếc nuối, nếu năm đó Vân Thiên Thiên giở trò, để Nhiễm Thanh con dâu nhà , họ sẽ ý kiến gì.
Trần Mỹ Kiều chỉ một nữ nhi, còn cung, một năm cũng chỉ gặp một hai , nàng xem Mộc Nhiễm Thanh như con gái mà yêu thương.
trong tình cảnh hiện tại, họ Mộc Nhiễm Thanh tiếp tục vương vấn Cố Lạc Cẩm, con đường phía thật mịt mờ.
Phía bên , Cố Lạc Cẩm hôn thư trong hộp gấm, chỉ trong chốc lát xé nát, tiếp đó lấy pha lê yến mà hung hăng ném xuống đất.
Mộc Nhiễm Thanh vung roi ngựa, cuốn lấy pha lê yến sắp rơi xuống đất, “Đập thì thật đáng tiếc, vật đáng giá ít bạc . Ngươi , cho .”
Cố Lạc Cẩm tiến lên giằng , Mộc Nhiễm Thanh liền nhét pha lê yến trong ngực, tinh nghịch nháy mắt với Cố Lạc Cẩm, “Vật ngươi vứt , nhặt lấy, giờ nó là của .”
Nàng cố ý áp sát, liếc mắt đưa tình với Cố Lạc Cẩm, “Sao nào, pha lê yến ư, nam nhân của bổn cô nương ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/don-sach-kho-cua-ke-thu-nam-ngua-thang-lon-tren-duong-luu-day/chuong-4-don-sach-nha-tinh-dich.html.]
“Ngươi?” Trước mặt nhiều như mà trêu chọc, Cố Lạc Cẩm tức đến đỏ mặt tía tai, nhất thời nên lời.
Giữa chốn đông còn dám liếc mắt đưa tình, nữ nhân đúng là ngày càng to gan, Cố Lạc Cẩm lập tức lưng , vờ như thấy.
Nam nhân còn khá kiêu ngạo, Mộc Nhiễm Thanh vốn định trêu chọc thêm vài câu, thì đội trưởng đội sai dịch lạnh lùng cắt ngang.
“Nói xong thì mau mau lên đường , đây chắn cả đường, mau mau .” Đội trưởng cầm roi quất một cái, “Mau động lên, từng một theo kịp.”
Mộc Khánh Minh và Mộc Thanh Thành cho Mộc Nhiễm Thanh theo, lệnh cho nàng về nhà, con đường lưu đày dài và gian khổ, du ngoạn mùa thu, họ Mộc Nhiễm Thanh theo chịu khổ.
Mộc Nhiễm Thanh phụ và đại ca của , cùng già trẻ nhỏ Cố gia kéo lê xiềng xích vất vả bước , trong lòng khẽ thở dài một tiếng, nhưng theo kịp.
Ban đầu nàng vốn định theo ngay bây giờ, nhưng chuyện xảy khiến nàng nảy một ý tưởng táo bạo, hãy giải quyết chuyện , đó đuổi kịp họ.
Hồng Đậu một bên rơi lệ, “Tiểu thư, chúng đuổi theo ?”
“Ta còn việc xử lý xong, sáng sớm mai chúng khởi hành.”
Vân Thiên Thiên đây ỷ là vị hôn thê của Cố Lạc Cẩm, ít nhằm Mộc Nhiễm Thanh, nh.ụ.c m.ạ nàng, ức h.i.ế.p nàng.
Mộc Nhiễm Thanh vốn dĩ thù tất báo, đến , thù ắt báo ngay, tuyệt đối để .
Còn tên Vương đại nhân hỗn đản là em ruột của Phụ Quốc Đại Tướng Quân, khéo , Phụ Quốc Đại Tướng Quân chính là chủ tướng trấn giữ biên giới U Châu.
Vương đại nhân thấy là tham quan, Phụ Quốc Đại Tướng Quân chắc chắn cũng chẳng hạng lành gì, trong nhà chắc chắn ít của cải.
Nàng đ.á.n.h xe ngựa về nhà, một nam trang gọn gàng, khi hóa trang thì khỏi cửa. Tay quạt phe phẩy, giả dạng công tử phong lưu, nàng dạo quanh Vân Dương Hầu phủ và Phụ Quốc Đại Tướng Quân phủ một vòng, dùng tinh thần lực dò xét rõ ràng tình hình bên trong hai phủ, trở về đóng chặt cửa phòng, ở trong nhà pha chế thuốc.
Hồng Đậu thút thít bên giường, ngỡ rằng Mộc Nhiễm Thanh vì xót thương Cố Tam công tử mà trốn trong phòng buồn bã.
Than ôi, hỏi thế gian tình là chi, mà khiến nguyện sống c.h.ế.t bên , đáng thương hơn nữa là tiểu thư nhà nàng vẫn còn đơn phương tương tư.
Hồng Đậu càng dữ dội hơn, tiểu thư nhà nàng thật đáng thương quá.
Đêm đó, Mộc Nhiễm Thanh vận một hắc y, khăn đen che mặt, như một trận gió lướt nhanh đến Vân Dương Hầu phủ.
Ban ngày nàng đến trinh sát, nắm rõ bố cục Vân Dương Hầu phủ, nàng từ trong lòng lấy mê yên chuẩn cho Vân Dương Hầu phủ, châm lửa ném mỗi sân một nắm, chỉ trong chốc lát tất cả đều ngủ say.
Mộc Nhiễm Thanh vui vẻ xoa xoa tay, tiên đến sân viện của Vân Thiên Thiên, y phục trang sức, bạc thoi, ngân phiếu và đồ bày biện, ngay cả bàn ghế và đồ gia dụng cũng tha, tất cả đều cho gian, trong phòng còn sạch sẽ hơn cả cướp.
Cuối cùng, Mộc Nhiễm Thanh dừng mặt Vân Thiên Thiên đang đất chỉ mặc nội y, cho nàng một trận 'xoa bóp' , và đặc biệt mặt thì tặng một quyền ' nhan sắc'.
Quyền pháp Mộc Nhiễm Thanh sử dụng vô cùng xảo quyệt, xương cốt đau nhức từ trong ngoài như rã rời, nhưng bên ngoài bất kỳ vết thương nào.
Nàng phủi phủi tay, Mộc Nhiễm Thanh tiếp đó đến các viện lạc và kho tàng của Hầu phủ, cũng giống như sân viện của Vân Thiên Thiên, chẳng để thứ gì, ngay cả gà trong hậu viện và nồi niêu xoong chảo trong nhà bếp cũng nàng mang hết.
Vân Dương Hầu phủ hiện giờ chỉ là ngoài mạnh trong yếu, chẳng hề giàu , nhưng thuyền nát vẫn còn ba ngàn đinh, lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa gầy, khi cướp sạch, vẫn còn ít đồ vật.
Chỉ là 'cuộc tẩy rửa' của Mộc Nhiễm Thanh, Vân Dương Hầu phủ vốn chẳng giàu càng thêm họa chồng họa.
Nếu gian của Mộc Nhiễm Thanh chứa hết, nàng hận thể mang cả Hầu phủ , để bọn họ ngủ ngoài đường.
Hừ, để các ngươi ức h.i.ế.p nguyên chủ, để các ngươi giữa chốn đông hủy hôn, sẽ khiến các ngươi mùa đông dễ chịu, trở thành nhị phẩm Hầu phủ nghèo nhất.
Nhìn Hầu phủ trống rỗng, Mộc Nhiễm Thanh vỗ vỗ tay, “Thật hợp ý , thật hợp ý mà.”
