Dọn sạch kho của kẻ thù, nằm ngửa thắng lớn trên đường lưu đày - Chương 3:: Hủy hôn, Khẩu chiến toàn thắng ---
    Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:54:01
    Lượt xem: 52 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cổng thành Bắc kinh thành, đoàn nhà họ Cố lưu đày đến đây từ sáng sớm, hai bên đường phố vây kín đông đảo bá tánh hiếu kỳ, chứng kiến khoảnh khắc nhếch nhác nhất của một quan nhất phẩm.
Người nhà họ Cố dân chúng bàn tán xì xào, cúi gằm mặt, xiềng xích chân khiến bước của họ nặng nề, lòng càng nặng trĩu.
Đặc biệt là Cố Bang Ngạn, khi những lời bàn tán xung quanh rằng kiêu ngạo tự mãn, màng đến gia đình mà cãi lời Hoàng đế, khiến cả nhà theo chịu khổ lưu đày, trong lòng càng thêm hổ thẹn.
Đột nhiên, một chiếc xe ngựa thẳng tiến về phía , thu hút sự chú ý của những xem náo nhiệt.
“Kìa, là xe ngựa của Vân Dương Hầu phủ, chắc là đến tiễn thông gia.”
Mèo con Kute
Vân Dương Hầu phủ?
Người nhà họ Cố đồng loạt đầu , đặc biệt là ánh mắt của Cố Lạc Cẩm trong khoảnh khắc đó trở nên sáng rỡ, mong chờ suốt hai năm, cuối cùng cũng đến lúc hủy hôn .
Xe ngựa dừng , một bà lão bước xuống, đó là Hoàng ma ma tâm phúc bên cạnh Vân Dương Hầu phu nhân, tay cầm một hộp gấm.
Bà sai tiểu nha đầu đưa bạc cho sai dịch, bảo đoàn dừng , cho phép họ vài lời.
Những xem náo nhiệt xôn xao bàn tán, Vân Dương Hầu phủ chắc chắn là đến tặng bạc, còn Vân Dương Hầu phủ thật tình nghĩa.
Lúc , Hoàng ma ma đến mặt Cố Bang Ngạn và Cố lão phu nhân, qua loa hành lễ, “Cố đại nhân, tiểu tỳ lệnh Hầu gia và phu nhân đến đây để trao thư từ hôn và tín vật đính ước.”
Hoàng ma ma đặt hộp gấm trong tay tay Cố lão phu nhân, bên trong chứa hôn thư và viên pha lê yến đính ước năm xưa.
“Lão phu nhân, Hầu gia và phu nhân vô tình, mà thật sự tam công tử quý phủ chuyến bao giờ mới thể về kinh.
Tiểu thư nhà chúng mười bảy tuổi, thể để thanh xuân tươi đặt việc chờ đợi, xin lão phu nhân và tam công tử hiểu cho, tiểu thư nhà chúng cũng khổ lắm.”
Cố lão thái thái và phu thê Cố Bang Ngạn trong lòng giận vô cùng, khi kết như .
Bây giờ nhà họ Cố gặp nạn, hôm qua đến từ hôn, hôm nay chạy đến cổng thành mặt bao nhiêu để từ hôn, , sợ tam lão gia nhà họ Cố bám lấy tiểu thư Vân Dương Hầu phủ của bọn họ .
Cố Lạc Cẩm giả vờ thở dài, “Hủy , bây giờ nhà họ Cố thành kẻ tù tội, quả thực xứng với Vân Dương Hầu phủ.”
Hoàng ma ma gượng gạo một câu, “Vẫn là Cố tam công tử thức thời.”
Cố phu nhân Trần Mỹ Kiều tức đến mức suýt ngất, “Vân Dương Hầu phủ ỷ thế h.i.ế.p quá đáng.”
Cố Bang Ngạn vỗ vỗ nàng, tình thế bây giờ khác xưa, Vân Dương Hầu phủ đến hủy hôn là điều trong dự liệu. Vân Dương Hầu phủ tuy chỉ là nhị đẳng Hầu tước, nhưng nhà họ Cố thành tù nhân, môn đăng hộ đối, hủy hôn cũng .
Chỉ là, ánh mắt khinh miệt và khinh thường của mấy tên nô tài Vân Dương Hầu phủ khiến nhà họ Cố tức sôi máu.
Bị Cố Bang Ngạn ngăn cho lên tiếng, chỉ đành nuốt cục tức bụng.
“Ôi chao, cứ tưởng là ai, hóa là Hoàng ma ma bên cạnh Vân Dương Hầu phu nhân, đây là đến từ hôn đây mà.”
Mộc Nhiễm Thanh dừng xe ngựa, tay cầm roi ngựa thành xe, tươi tắn Hoàng ma ma từ cao xuống.
“Hôn sự từ , nên từ, nhà họ Cố đều lưu đày còn tiền đồ gì nữa. Lưu đày một ngàn tám trăm dặm đến U Châu, đường sá hiểm trở, ai thể sống sót đến đó .
Nhìn Cố Lạc Cẩm một bộ dáng thư sinh yếu ớt , đừng c.h.ế.t dọc đường, tiểu thư Vân Thiên Thiên chẳng thành quả phụ cưới .”
“Từ , nhanh từ , dứt khoát từ .”
Mộc Nhiễm Thanh chỉ Cố Lạc Cẩm, “Cố tam công tử ngày xưa là tiên nhân thanh tao thoát tục, vương bụi trần, xem bây giờ, mặt mũi lấm lem tro bụi, thần tiên đá xuống trần, còn là loại ngã nhào xuống đất nữa chứ.”
“Chậc chậc chậc, ngọc công tử biến thành tù nhân, kẻ ngốc mới từ hôn chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/don-sach-kho-cua-ke-thu-nam-ngua-thang-lon-tren-duong-luu-day/chuong-3-huy-hon-khau-chien-toan-thang.html.]
Phụ tử Mộc Khánh Minh và nhà họ Cố đều kinh ngạc Mộc Nhiễm Thanh, đây là kích động tính tình đổi , còn giúp Vân Dương Hầu phủ chuyện.
Hoàng ma ma và những khác càng đắc ý ngẩng cằm lên, Vân Dương Hầu phủ của bọn họ kẻ ngốc, hôn sự đương nhiên từ.
Lại thấy Mộc Nhiễm Thanh vỗ tay kêu vang, “Tiểu thư Vân Thiên Thiên vốn dĩ luôn cách tránh họa cầu phúc, nhớ năm xưa khi đính hôn với Cố tam công tử, cũng là dụng tâm lắm đấy chứ.
Nếu tiểu thư Vân Thiên Thiên trượt chân khi xuống lầu ở Bách Vị Trai, vặn ngã lòng Cố tam công tử, giờ sớm là của .”
Mộc Nhiễm Thanh tiếc nuối , “Không thể , bản lĩnh chen ngang của tiểu thư Vân Thiên Thiên thật là cao siêu, tự thẹn bằng.
Bây giờ nhà họ Cố lưu đày, lập tức từ hôn mặt nhiều như , để tất cả chứng, chiêu chơi thật cao tay, bái phục bái phục.”
Trong phút chốc, những vây xem đều nhớ nguyên nhân đính hôn của Cố Lạc Cẩm và Vân Thiên Thiên, tỏ vô cùng khinh bỉ Vân Dương Hầu phủ, Vân Dương Hầu phủ quả thực là tinh thông tính toán.
Phụ tử Mộc Khánh Minh và nhà họ Cố thở phào nhẹ nhõm, con bé ngốc từ khi nào đầu óc thông minh như , năng trôi chảy thế.
Trước đây thích chuyện, đầu óc cũng nhanh nhạy lắm, tất cả tinh lực và sự thông minh đều dùng việc tìm cách cận Cố Lạc Cẩm .
Cố Lạc Cẩm Mộc Nhiễm Thanh đang năng lưu loát, mày râu bay phấp phới, vẫn là đó, nhưng tâm tình đổi nhiều. Hắn nghi hoặc, chẳng lẽ sáng hôm qua đá nàng xuống giường, nàng đập đầu, chữa khỏi bệnh ngốc của nàng ?
Những lời bàn tán xung quanh khiến Hoàng ma ma và những khác đỏ mặt tía tai, bà ác độc Mộc Nhiễm Thanh xe ngựa, lạnh , “Lão bà tử cứ tưởng là ai, hóa là tiểu thư Mộc Nhiễm Thanh.
Cũng trách , tiểu thư Mộc Nhiễm Thanh đối với Cố tam công tử cứ đeo bám dai dẳng, tìm cách cận bao nhiêu năm nay, ngay cả giường cũng chạm tới.
Ai, trách ai bây giờ, tiểu thư nhà dạy chồng cưới thật phương pháp, khiến bao nhiêu năm công sức của tiểu thư Mộc Nhiễm Thanh đều uổng phí, Cố tam công tử đối với tiểu thư nhà , đúng là trung trinh bất nhị đó.”
Mộc Nhiễm Thanh chống nạnh phun một tiếng Hoàng ma ma, “Phì, lão già hổ tự dán vàng lên mặt. Ai mà chẳng gia huấn nhà họ Cố, nam tử khi thành hôn thông phòng tiểu , khi thành hôn bốn mươi con mới nạp .”
“Đàn ông nhà họ Cố chỉ cần đính hôn với khác, dù đối phương là một con cóc ghẻ xí thể nổi, thì cũng giữ như ngọc.”
Những xung quanh bắt đầu hò reo, chê Vân Dương Hầu phủ mưu tính, khen Mộc Nhiễm Thanh là nữ trung hào kiệt, dám yêu dám hận.
Thấy Hoàng ma ma và những nô bộc khác của Vân Dương Hầu phủ mặt lúc đỏ lúc trắng, Mộc Nhiễm Thanh tâm trạng cực kỳ , “Thôi , hôn cũng từ, mau , đừng chậm trễ việc chúng lên đường.”
Hoàng ma ma thể chịu thiệt thòi , chịu yếu thế , “Bây giờ thì , hai nhà các môn đăng hộ đối, Cố tam công tử tiểu thư nhà chúng nhường cho cô.”
“Nhường?”
Mộc Nhiễm Thanh giễu cợt, “Hôn sự mà Vân Thiên Thiên dùng thủ đoạn hạ lưu để tính kế, bây giờ nhường, mà là nàng rút lui, bích quy Triệu.
Minh châu chỉ là tạm thời vấy bẩn mà thôi, trong lòng Mộc Nhiễm Thanh , Cố Lạc Cẩm chính là báu vật vô giá.”
“Về với phu thê Vân Dương Hầu và Vân Thiên Thiên, cảm ơn tiểu thư Vân Thiên Thiên gả cho, vẫn luôn lo lắng Cố tam công tử khi thành hôn sẽ mắc chứng u uất, bây giờ thì an tâm .”
“Vậy thì xin chúc mừng tiểu thư Mộc Nhiễm Thanh và Cố tam công tử lương duyên, sớm sinh quý tử, ân ân ái ái đến bạc đầu.”
Con gái của môn khách và con trai của tù nhân, đúng là một cặp trời sinh, ngàn vạn đừng hại khác.
“Yên tâm, chúng sẽ sống hơn cả lời chúc phúc của ngươi.”
Mộc Nhiễm Thanh đáp trả lời chúc phúc,
“Vậy chúc Vân Thiên Thiên kiếp tìm tình yêu đích thực, khi xuất giá một ngày cãi vã nhỏ, ba ngày đại chiến lớn, phu quân yêu thương, chồng quý mến, cô độc đến cuối đời.”
“Ngươi…” Không ngờ Mộc Nhiễm Thanh tài ăn sắc sảo đến , chẳng vớt vát gì, Hoàng ma ma liền dẫn lên xe ngựa, nghênh ngang rời .
