Dọn sạch kho của kẻ thù, nằm ngửa thắng lớn trên đường lưu đày - Chương 126: --- Hồng hồng hỏa hỏa
    Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:56:19
    Lượt xem: 3 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người trong gánh hát đều xuất khổ cực, nếu Mộc Nhiễm Thanh thu lưu bọn họ, lẽ cuộc sống còn bằng mấy tiểu khất cái .
Không một ai chê bai bọn chúng dơ bẩn, họ múc nước đến bảo bọn chúng rửa tay rửa mặt, mời bọn chúng xuống cùng dùng bữa.
An Tử và Đông Nhi cùng những khác, từ khi sinh đến giờ là đầu tiên bàn ăn, còn là một bữa cơm thịnh soạn đến . Trong lòng bọn chúng cảm động, bàn tay cầm đũa run lẩy bẩy.
Mộc Nhiễm Thanh gắp thức ăn cho bọn chúng, “Nhìn gì nữa, mau ăn , sẽ no bụng .”
“Ăn , đều ngoài, ăn gì thì gắp, đồ sống cứ cho nồi nhúng chín ăn.” Cố Lạc Cẩm mẫu một , “Tay nghề của Béo đại trù ngày càng , mau ăn , đây là món chủ đạo của tửu lầu chúng đó.”
Mấy đứa trẻ học theo lớn, gắp rau củ bỏ lẩu nhúng ăn, trong phòng đốt than củi, một chút khói cũng . Hỏi mới , hóa mùi than củi đều thải ngoài qua đường ống phía .
Ăn cơm xong, Cố Lạc Cẩm lái xe ngựa chở bọn trẻ mua xiêm y, bọn trẻ kiên quyết chịu bố trang, xiêm y mới quá đắt, tiền công của bọn chúng mua nổi.
18. Không còn cách nào, Cố Lạc Cẩm đành dẫn bọn chúng đến hiệu cầm đồ, mỗi đứa mua một bộ áo bông, quần bông và giày bông cũ, áo lót và áo ngoài thì mua hai bộ để đổi.
Bọn trẻ ghi nhớ tiền chi cho xiêm y của , đợi khi kiếm đủ, sẽ trả cho Cố Tam ca.
Tóc quá dơ, giờ rửa kịp, Cố Lạc Cẩm mua cho mỗi đứa một chiếc mũ, che mái tóc dơ, đợi mai trời nắng sẽ gội.
Thay một bộ xiêm y sạch sẽ, nào còn trông thấy bọn trẻ đây là tiểu khất cái.
Cố Lạc Cẩm hài lòng gật đầu, “Không tệ, tinh thần.”
Xiêm y rách nát Cố Lạc Cẩm vứt , “Không cần nữa, bọn ngươi còn là khất cái, mà là của Kỷ Nguyên Hí Lâu.”
An Tử dẫn mấy đứa trẻ cúi vái chào Cố Lạc Cẩm, “Cố Tam ca, chờ một chút.”
Sau đó, mấy đứa trẻ chạy đến một góc hẻm, ôm òa lên. Sau bọn chúng còn là khất cái nữa, cần ngoài ăn xin, cần sắc mặt khác, sẽ còn đói bụng.
Bọn chúng nhà , bọn chúng nhà .
Cố Lạc Cẩm những đứa trẻ đáng thương , Thanh Thanh thu lưu bọn chúng, đổi cả đời bọn chúng.
Mèo con Kute
Kỷ Nguyên Hí Ban cần , mấy đứa trẻ lanh lợi, quan sát hai ngày thấy chúng chịu khó, thói gì, nếu bồi dưỡng sẽ thành tài.
Ánh mắt Thanh Thanh tinh tường, đôi mắt to thể trực tiếp chạm đến tâm hồn con , bất cứ điều gì cũng thể thoát khỏi đôi mắt nàng.
Cố Lạc Cẩm một bên, để bọn trẻ thỏa thuê, giải tỏa cảm xúc một cách thích đáng, hại gì cho bọn chúng.
Khóc đủ , mấy đứa trẻ lau khô nước mắt, Cố Lạc Cẩm chút ngại ngùng.
Cố Lạc Cẩm , “Mau lên xe, buổi diễn chiều nay sắp bắt đầu .”
Trở về cổng hí lâu, khu bán vé và cổng lớn xếp thành hàng dài, An Tử cùng mấy đứa trẻ xuống xe ngựa chạy đến đó giúp duy trì trật tự, việc cả buổi sáng, đến chiều kinh nghiệm, càng thêm thuận tay.
Mộc Nhiễm Thanh một lát, với Cố Lạc Cẩm bên cạnh, “Thay xiêm y xong, lưng thẳng tắp, cứ như đổi thành một khác .”
“Bọn chúng còn là những cây bèo trôi nổi, Thanh Thanh thu lưu bọn chúng, bọn chúng giờ đây chỗ dựa, là của gánh hát, sự tự tin là do Thanh Thanh ban cho bọn chúng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/don-sach-kho-cua-ke-thu-nam-ngua-thang-lon-tren-duong-luu-day/chuong-126-hong-hong-hoa-hoa.html.]
Cố Lạc Cẩm khuôn mặt nghiêng xinh của Mộc Nhiễm Thanh, “Nàng ban cho bọn chúng cơ hội, cơ hội cho một cuộc đời khác.”
Mộc Nhiễm Thanh , “Chỉ là tiện tay mà thôi, bọn chúng tự nỗ lực, nắm bắt cơ hội. Hôm qua bọn chúng giúp quảng bá , giữ chữ tín, dù là khất cái cũng sự thành tín, nguyện ý ban cho bọn chúng cơ hội.”
Cố Lạc Cẩm hỏi, còn , Thanh Thanh nàng còn ban cho một cơ hội nữa ?
Lời cuộn một vòng trong cổ họng nuốt xuống, nếu ban cho cơ hội, lẽ nàng cùng mà như .
Buổi chiều là nửa ngày bận rộn, cũng sắp xếp hai buổi diễn, mỗi buổi đều tiếng vỗ tay hoan hô ngớt, mỗi khi đến đoạn đặc sắc, đều nhận tiếng vỗ tay như sấm dậy.
Thấy hứng thú dâng cao, ít ném tiền đồng lên sân khấu ban thưởng.
Thực hôm nay mệt nhất là Mộc Thanh Thành, ai bảo là vai chính, từ đầu đến cuối cơ bản đều ở sân khấu. Cũng may thể lực , công phu trong , chịu đựng .
Bên khán giả còn gánh hát diễn thêm một buổi tối, nhiều xem, những xem kể đặc sắc, chờ nổi đến ngày mai nữa.
Rất nhiều tụ tập cổng hí lâu chịu rời , Cố Bang Bình đành ngoài giải thích, “Hôm nay tổng cộng diễn bốn buổi, đều mệt , đặc biệt là các tiểu hầu tử lộn nhào cả một ngày, xin quý vị thể tất.
Sáng sớm mai, xin quý vị hãy đến mua vé sớm, nghỉ ngơi một đêm, chúng sẽ dùng tinh thần phấn chấn nhất, biểu diễn những vở kịch nhất cho quý vị xem, uổng phí bạc quý vị bỏ .”
Người lớn , nhưng các tiểu hầu tử quả thực vất vả, những tụ tập ở cửa dần dần tản , chọn tửu lầu ăn lẩu, trưa xếp hàng, tối nay mời bạn bè cùng quây quần uống rượu.
Bên tửu lầu uống đến nửa đêm mới kết thúc, lão Hà thấy đều mệt mỏi, bảo mau về nghỉ ngơi, sáng mai đến dọn dẹp.
Dùng bữa xong, Mộc Nhiễm Thanh phái xe ngựa đưa Triệu Béo cùng gia đình và những khác về, trời quá lạnh , về trễ như , đảm bảo an cho .
Bọn An Tử mấy đứa trẻ sắp xếp ngủ trong hí lâu, ghép mấy cái bàn , trải chiếu đệm lên là thể ngủ. Quán rượu cũ đây là khách điếm cũ, chiếu đệm ít, dùng cho bọn chúng.
Trước đây ngủ trong miếu hoang rơm rạ, giờ chiếu đệm là hạnh phúc , lên đó, trong lòng kích động đến nỗi ngủ .
Mộc Nhiễm Thanh cầm dầu đèn, “Mau ngủ , sáng mai dậy sẽ theo bọn họ cùng luyện công.”
“Dạ!” Bọn trẻ vui vẻ đồng thanh đáp một tiếng, mau chóng nhắm mắt ngủ, ngủ thì đếm cừu, đếm đến hai mươi ngủ .
Đợi Mộc Nhiễm Thanh cầm dầu đèn đến đại sảnh tửu lầu, cửa sổ đóng kín, Mộc Thanh Thành, Cố Bang Ngạn cha con ba , Cố Bang Bình và lão Hà vây quanh bàn, mỗi cầm một sợi dây đỏ và tiền đồng, đang đợi kiểm kê tiền bạc.
Hai chiếc hộp là tiền đồng lẻ và bạc vụn, lượt là thu nhập hôm nay của tửu lầu và hí lâu, hai chiếc hộp khác đựng tiền đồng xâu thành chuỗi, mỗi chuỗi hai trăm văn.
“Huynh hôm nay vất vả nhất, mau nghỉ ngơi , ở đây chúng lo là .”
“Thành ca hãy nghỉ , ngày mai còn mệt mỏi cả ngày đó.” Cố Lạc Cẩm , “Huynh mau dạy dỗ đồ của , đến lúc đó thể phiên nghỉ ngơi.”
Mộc Thanh Thành quả thực mệt mỏi, vươn vai một cái, “Cố đại bá, Cố nhị thúc, cùng với chư vị vất vả , xin phép về nghỉ ngơi .”
“Đi .” Cố Bang Ngạn hôm nay giúp tính sổ thu tiền, đến nỗi đau lưng nhức mỏi, mỗi ngày giao sổ sách, đó là quy củ, dù mệt cũng kiên trì.
Xâu tiền đồng xong, cân bạc, khi trừ tiền vốn của hôm nay, bên hí lâu thu một trăm ba mươi sáu lạng, bên tửu lầu nhiều hơn một chút, hai trăm mười tám lạng.
Số tiền lẻ bằng đồng để sang một bên, thu hai con cát tường.
