Quan hệ của hai từ bé thiết khăng khít như .
Trong những năm tháng còn ngây ngô, thậm chí và cô còn thường xuyên ngủ trưa xô pha cùng . Cho nên mặc dù mật dán như , hổ thì cũng hổ, nhưng gì thoải mái.
Lục U lấy điện thoại định gọi điện thoại cho Lục Ninh để nhắc trong khoang an , đừng chạy lung tung.
tín hiệu điện thoại tạm thời gián đoạn.
Tưởng Đạc cúi đầu, ánh sáng nhẹ phát từ màn hình điện thoại hắt lên gương mặt thanh tú, ngoan ngoãn của cô gái.
Gương mặt trang điểm mang tính công kích lớn vũ hội biến mất thấy tung tích. Đối với nhà, cô luôn luôn đối đãi dịu dàng.
“Thằng nhóc khôn lắm.” Tưởng Đạc bình tĩnh an ủi: “So với nó thì em càng tự bảo vệ minh hơn đấy.”
“Chúng ... sẽ gặp sự cố gì chứ.” Giọng cô run run hỏi : “Trước đây du thuyền thường xảy chuyện như ?”
“Thường thì loại du thuyền hơn mười nghìn tấn đều cảm nhận sóng gió, còn loại thì...”
Lời còn dứt, thuyền rung lắc dữ dội.
“Loại thì chúng thể diễn tàu Titanic đấy.” Anh đùa giỡn, .
“Anh, đừng dọa em. Lấy lắm tàu Titanic thế!”
Trong ánh sáng điện thoại, Tưởng Đạc cúi đầu nhẹ.
“Anh còn !” Lục U lo lắng: “Còn mau nghĩ cách !”
“Sinh tử , giàu sang do trời.” Tưởng Đạc dựa tường, ung dung : “Đứng tai nạn và cái chết, sức chỉ là một thứ nhỏ nhoi mà thôi.”
“Em... em tin.” Lục U quật cường : “Không đến giây cuối cùng, em sẽ từ bỏ .”
Tưởng Đạc khỏi ôm chặt cô hơn một chút.
thế, tiểu thanh mai từ nhỏ , kiên cường và bướng bỉnh. Vậy nên mấy năm nay, cô dựa bản mà trả hơn nửa nợ cho gia đình, còn giữ từ trong tay tử nhiều suốt nhiều năm qua.
Bởi thế nên Tưởng Đạc mới sợ, mới mấy điều ngu xuẩn ...
Anh sợ một ngày , cô sẽ thực sự cần nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-96-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Trong bóng tối, nắm tay cô thật chặt.
Cô gái hất , cố chấp nắm lấy, vài như , cô liền để mặc nắm tay .
Lòng bàn tay còn đang quấn vải xô, khiến Lục U nhớ một màn đối đầu “thương tổn lẫn ” trong tiệc rượu.
Khi còn bé, giữa bọn họ ít xảy tranh chấp như . Cả hai đều ít lời trái lương tâm, một câu, em một câu, ngôn từ sắc nhọn đ.â.m lòng đối phương. Sau khi xong, hối hận thì Lục U , nhưng cô thì lúc nào cũng hối hận.
Cô vẫn luôn cảm thấy, nên bắt nạt Tưởng Đạc, bởi vì , ở trong nhà họ Tưởng luôn khác ức hiếp. đôi khi, thực sự chọc tức đến mức vứt hết đầu óc, hận thể đè xuống đánh cho một trận.
Sau khi tỉnh táo, Lục U suy nghĩ , và cũng hiểu nhiều.
“Tưởng Đạc, thật đêm qua thể cần sự thật với em. Anh nhanh chóng kết hôn để nắm thực quyền trong công ty, em cũng đồng ý , chuyện chiếc váy gạt em sẽ hơn , tại thẳng thắn?”
Tưởng Đạc đè lên màn hình điện thoại của cô, gian phòng lập tức trở nên tối om, một lát mới trầm giọng trả lời: “Em tối qua... để em gì ?”
Lục U thiếu nữ ngây thơ, mặc dù trải qua nhưng trong lòng cô đều hiểu cả.
“Đoán đại khái.”
“Biết mà em còn đồng ý ?”
“Thì tưởng là đường cùng .” Cái đầu nhỏ của cô cúi xuống, che giấu đôi mắt: “Em khiến đối tác thất vọng, để bố em thất vọng, em nắm chặt lấy ICLO bằng giá.”
Da đầu Tưởng Đạc chút tê dại, đây mới là chuyện sợ nhất. Tối qua, giây phút thấy vẻ khuất nhục mặt cô, những cảm xúc hỗn loạn và dục vọng trong lòng đột nhiên biến mất.
Anh dần phát hiện, thứ mà ... từ đến nay là chiếm hữu hưởng dụng. Anh trái tim của cô, thấy cô mỉm , để cô tự tay lên giấy câu: Tưởng Đạc, em cũng thích , chứ là vụng về bắt chước kiểu chữ của cô, tự lừa dối .
Bão tố chậm rãi qua , khoang tàu khôi phục nguồn điện, Tưởng Đạc buông Lục U .
Cô đợi đáp án của , dọn dẹp một chút xoay rời .
Tưởng Đạc cuối cùng vẫn mềm lòng, theo bóng lưng cô, : “Lục U, em như ...”
Lục U hiểu đầu .
“Anh em ngước lên , bởi vì viễn viễn ở chân em, chỉ cần em cúi đầu là thể thấy.”
Anh mới là cam tâm tình nguyện ngây ngốc bên .