Ông cạn lời Tưởng Đạc, đầu ngón tay gõ, đó trong loa truyền tới giọng nữ máy móc: “Ta – – nôn – !”
Buổi chiều ngày thứ năm, du thuyền cập bến cảng năm, các du khách nhao nhao rời thuyền đến nhà hàng hải sản năm để dùng bữa.
Lục U và Thượng Nhàn Thục hẹn xế chiều hôm nay sẽ đưa váy hội tới.
theo thời gian định, Lục U chờ ở trạm xe buýt bên cạnh bến tàu.
Lục Ninh gửi cho cô mấy tấm hình, cố ý mê hoặc cô: “Chị, bữa tiệc hải sản ngon cực.”
U U Lộc Minh: “Ngon thì em ăn nhiều một chút.”
Lục Ninh trai: “Yên tâm, em gói cho chị , dù cũng tốn tiền.”
U U Lộc Minh: “Ai ăn buffet đóng gói mang về chứ, đúng là mất mặt, em tự mà ăn!”
Lục Ninh trai: “Không ! Em sợ mất mặt.”
U U Lộc Minh: “Chị sợ.”
Lục Ninh trai: …
U U Lộc Minh: “Nếu ăn trong những trường hợp như thế , nên theo Tưởng Đạc của em học chút phép tắc , quy củ một chút, đừng trò mặt khác.”
Tin nhắn gửi , khung chat của Tưởng Đạc hiện lên:
“Anh gói cho em , đợi lát về ăn.”
Anh gửi cho cô một tấm hình, bên trong là ba hộp đồ ăn đóng gói gọn gàng, tôm hùm nướng, gan ngỗng, thịt bò…
Anh còn lấy mấy món đắt tiền.
U U Lộc Minh: “Tưởng , tiệc buffet mang về.”
JD: “Chỉ cần hổ, mất mặt là khác.”
Vào lúc , một chiếc xe ô tô dừng mặt Lục U, trợ lý Tiểu Lưu của phòng thiết kế Lộc Phong từ xe bước xuống, đó đưa chiếc hộp chứa váy hội đến mặt Lục U.
Lục U nhận lấy chiếc hộp, thở phào nhẹ nhõm: “Cảm ơn, vất vả cho em .”
“Không gì ạ.” Tiểu Lưu : “Thời gian gấp, chỉ thể như thôi, Thượng phu nhân mặc dù chiếc váy mỹ nhưng chắc chắn thể mặc , bố của chị cũng đến giúp đỡ nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-83-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Từ đầu đến cuối Lục U gọi video hướng dẫn, tất nhiên cũng Lục Vân Hải tham gia, cũng bởi vì sự giúp đỡ của ông nên chất lượng cắt may của bộ váy thể đảm bảo tuyệt đối.
“Nếu việc của ICLO thật sự thành công thì phòng thiết kế của chúng cần một thợ cắt may chuyên nghiệp thể bao quát cục .”
“Chị Lục U, nếu mà bố của chị thể tham gia thì Lộc Phong chúng sẽ như hổ thêm cánh ?”
Lục U lắc đầu, : “Bố chị lớn tuổi , mắt cũng lắm, hơn nữa tầm của ông là những trang phục xa xỉ cao cấp cơ, quá phù hợp với phong cách của Lộc Phong chúng .”
“Thượng phu nhân cũng rằng chuyện chờ khi chị trở về thì chúng thương lượng tiếp.” Trợ lý Tiểu Lưu lấy trong cốp một cái hộp nhỏ: “Thượng phu nhân lẽ chị còn cần sửa váy, bảo em mang cho chị cái máy may mini với một ít chỉ.”
“Tốt quá! Chị đang cần đây.”
Lục U cùng trợ lý Tiểu Lưu cùng mang lễ phục, máy may và đồ dùng lên thuyền, mệt đến thở dốc.
Tâm trạng Lục U phấn chấn, hề cảm thấy khổ cực.
Cách đó xa là Chu An Ny cùng vài bạn , cô mặc váy lụa trắng, đội mũ che nắng, ưu nhã boong thuyền phơi nắng.
Nhìn thấy Lục U mang bao lớn bao nhỏ lên thuyền, Chu An Ny lạnh lùng : “Cô đem cả nhà lên đấy .”
“Cô bám Phó Ân, tổng giám đốc ICLO nên mời tham gia vũ hội hóa trang ICLO tổ chức đấy. Nhất định là bộ váy nào nên thừa dịp thuyền cập bến bảo mang váy hội tới.”
“Thật giả thế, vũ hội hóa trang ICLO ai cũng tham gia .”
“ thế, nhà Anne như còn ICLO mời, cô dựa cái gì chứ!”
Chu An Ny bĩu môi, sự ghen ghét lộ , một câu: “Dựa gương mặt của cô đó.”
Các cô gái ghen tị thì ghen tị, nhưng cũng ngưỡng mộ, dù vũ hội hóa trang của ICLO chỉ những cô gái giới thượng lưu công nhận mới mời tới mà thôi.
Trước đây Lục U cảm thấy cái giới nhàm chán, nhưng lúc nào cũng các cô gái tranh đến vỡ đầu chỉ để cơ hội bước bên trong, hưởng thụ hư vinh và phồn hoa trong giây lát.
Lục U vội vàng trở về phòng, mở hộp , một bộ lễ phục mang phong cách biển cả hiện mắt cô.
Bởi vì là váy dành cho tiệc tối nên phong cách khoa trương, chân váy bên là lớp ren dày nặng, dùng chỉ vàng thêu đường viền, còn rắc kim tuyến vàng, giống như những vệt nắng đầu tiên chiếu rọi mặt biển khi nàng tiên cá hóa thành bọt biển ánh vàng.
Nhìn bộ váy , cảm xúc trong lòng Lục U cuộn trào mãnh liệt.
Cô , bộ váy nhất định thể giúp cô lọt mắt xanh của Phó Ân cùng với gian hàng của ICLO. Cô lòng tin tuyệt đối bản .