Cô ta kinh ngạc ngẩng đầu lên, đúng lúc nhìn thấy Lục U đi qua trước mặt. Còn Tần Dụ, lãnh đạo trực tiếp của cô ta, lại tự mình xách hành lý, tươi cười đi bên cạnh Lục U.
...
Khoang trên tầng thượng là một căn hộ có hai phòng ngủ, cực kỳ rộng rãi. Tất cả thiết bị đều mang phong cách quý tộc Châu Âu, toát lên vẻ xa hoa tột độ.
Rèm cửa sổ kích hoạt bằng giọng nói từ từ mở ra, khung cảnh biển rộng 180 độ hiện ra, tầm nhìn vô cùng thoáng đãng, khác biệt hẳn với khoang hạng D bên dưới.
Lục U không khỏi xúc động.
Sau khi nhà họ Lục phá sản, cuộc sống của cô dường như từ khoang hạng A rơi xuống khoang hạng D. Chủ nợ, tiền thuốc men, áp lực cuộc sống... tất cả xoay mòng mòng trong đầu cô, không thể trốn, cũng không thể tránh.
Lục U đứng trên tầng thượng rộng rãi, gió biển thổi nhè nhẹ. Nhìn du thuyền từ sông ra biển, tâm trạng thoải mái không gì sánh nổi.
Sớm muộn gì cũng có một ngày, cô sẽ lần nữa sở hữu tất cả những thứ này, quay lại đỉnh cao, thậm chí còn khiến người ta phải ngước nhìn hơn cả những của cải mà thế hệ trước đã làm được.
--
“Chị, căn phòng này tốt quá!” Lục Ninh hưng phấn nói: “Nhà vệ sinh cũng có hai cái, đúng là khác hẳn ở dưới kia.”
“Cố gắng hưởng thụ đi.”
Cô lấy điện thoại ra, vào nhóm chat [Cá muối 502], tag Thẩm Tư Tư, gửi cho cô từng bức ảnh chụp cảnh biển từ khoang hạng A trên tầng thượng.
“Bạn thân yêu của bạn đỉnh quá!”
Thẩm Tư Tư muốn phát điên: “?”
U U Lộc Minh: “Đây là khoang trong vé phúc lợi của cậu đó.”
Thẩm Tư Tư muốn phát điên: “Đờ mờ!”
U U Lộc Minh: “Không nghĩ tới phải không!! [doge]”
Thẩm Tư Tư muốn phát điên: “Hối hận! Sớm biết thế tôi đã giữ lại. [Lật bàn]”
Lục U lại gửi mấy tấm ảnh vừa nãy chụp Lục Ninh vào, vui tươi hớn hở nói: “Mời thưởng thức Lục Ninh đẹp trai nhà chúng ta đi, hồi phục tâm tình một chút.”
Bối cảnh bức ảnh là biển và trời. Đường nét gò má của thiếu niên sắc nét, nụ cười tự nhiên, ánh mắt trong veo và trong suốt khi cậu cười, lấp lánh ánh mặt trời.
Thẩm Tư Tư muốn phát điên: “Em trai cũng quá hấp dẫn rồi đấy. [Máu mũi]”
U U Lộc Minh: “Đúng thế!”
Thẩm Tư Tư muốn phát điên: “Thêm mấy tấm nữa đi.”
Mặt Lục Ninh đỏ ửng, lén lút đi vào nhà vệ sinh, đóng cửa lại, sau đó chụp lại màn hình đoạn Thẩm Tư Tư nói cậu hấp dẫn, cẩn thận từng chút lưu giữ.
Buổi chiều, du thuyền đã từ sông ra đến biển, nhẹ nhàng rẽ sóng trên mặt biển vàng óng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-72-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Lục Ninh nghiện chụp ảnh rồi, cả buổi chiều đều kéo Lục U lên boong tàu chụp ảnh cho cậu.
Các tư thế tạo dáng ngày càng chuyên nghiệp, khiến không ít cô gái trên boong tàu xao xuyến, đỏ mặt qua xin phương thức liên lạc.
Trình độ chụp ảnh của Lục U cũng là số một, thực sự chụp ra khí chất thần tượng của tạp chí thời trang Bazaar nam.
Sau khi chụp xong, hai người dùng buffet trà chiều trên tầng thượng.
Lục Ninh bắt đầu điên cuồng chỉnh sửa ảnh, còn gửi ảnh đã chỉnh sửa cho Lục U, bảo cô gửi vào nhóm chat.
Lục U cạn lời: “Lục tiên sinh, Weibo, vòng bạn bè, tường... những cái này còn không đủ để em đăng mấy tấm ảnh đẹp của em lên à? Tại sao chị phải đăng vào nhóm chat của chị!”
Lục Ninh: “Em không muốn để quá nhiều người thấy.”
“Thế em giữ lại tự mình thưởng thức đi.”
“Nhưng em không muốn không một ai nhìn thấy cả.”
“...”
Lục U: “Cái này không ổn lắm đâu.”
Lục Ninh: “Cái này cực kỳ ổn mà.”
Cuối cùng, Lục U không lay chuyển được tính cách cố chấp của thằng nhóc này, bị ép gửi những tấm hình đẹp đẽ đã qua chỉnh sửa của cậu vào nhóm chat bạn bè.
Thẩm Tư Tư muốn phát điên: “Nguy rồi, em trai muốn debut rồi!!”
Tiểu Nhị Đóa: “Bạn trai đẹp trai như vậy, xin hãy cho tôi một người! @U U Lộc Minh.”
U U Lộc Minh: “@Tiểu Nhị Đóa, cậu có bạn trai rồi, em trai tôi không được.”
Thẩm Tư Tư muốn phát điên: “Có thể nhìn người chị đang cô đơn tịch mịch này một chút được không. [doge]”
U U Lộc Minh: “Người ta còn nhỏ, xin các chị hãy tự trọng.”
Lục Ninh tựa vào chiếc ghế trắng trong vườn hoa, cúi đầu kéo bình luận, yếu ớt nói: “Em trưởng thành rồi.”
Lục U kinh ngạc nhìn cậu: “Cho nên?”
Trong miệng Lục Ninh ngậm ống hút, gương mặt hơi mất tự nhiên mà ửng hồng: “Thẩm Tư Tư rất cô đơn sao?”
Lục U: ???????????????
Khi Lục U định hỏi cặn kẽ thì chợt nghe một giọng nói bén nhọn truyền đến: “Đây không phải là Lục U sao?”
Lục U ngẩng đầu lên, nhìn thấy Chu An Ny đang ưu nhã đi tới, yêu kiều đứng trước mặt cô, vẻ mặt không có ý tốt mỉm cười: “Chiều hôm qua có một vị khách cứ đứng mãi ở đại sảnh gây sự để nâng hạng khoang thuyền, tôi còn đang đoán là ai, hóa ra là cậu à, cầm vé phúc lợi của người ta mà còn muốn ở khoang hạng nhất sao.”
Lục U biết cô ta muốn kiếm chuyện với cô, nhưng cô cũng không muốn so đo với Chu An Ny, nên cũng mặc kệ cô ta muốn nói gì thì nói.