Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối - Chương 65: Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối

Cập nhật lúc: 2025-06-14 07:29:35
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thực tế thì công việc thực sự của anh chắc là người thừa kế duy nhất trên di chúc của bác Tưởng, kinh doanh toàn bộ việc làm ăn của tập đoàn Tưởng thị.

Cho nên hẳn là anh ấy rất bận.

“Lên xe đi.” Tưởng Đạc nghiêng người qua, mở cửa xe cho cô: “Chúng ta đến tìm mấy nơi nó hay đến trước.”

Lục U vội vàng nói: “Tìm được Lục Ninh rồi, nó đang ở chỗ Thẩm Tư Tư.”

Tưởng Đạc cười nhạt: “Không dám đi tìm anh mà lại vui vẻ chạy đi tìm chị à.”

“Ai bảo bình thường anh dữ với nó như vậy.” Lục U nhìn Tưởng Đạc, cô ngừng lại một chút mới nói: “Nhưng mà anh quan tâm nó thật đấy, chưa tới năm phút đã chạy tới đây rồi.”

“Ừm, so với bất kỳ người nào anh đều quan tâm nó hơn.”

Yêu ai yêu cả đường đi.

Lục U hoàn toàn không cảm thấy tâm tình đang d.a.o động của Tưởng Đạc, cô hỏi: “Anh mới từ công ty ra à?”

“Buổi chiều mở vài cuộc họp chán muốn chết.”

Trong lòng Tưởng Đạc buồn bực, tâm tình cũng hoảng loạn, kéo kéo cà vạt, muốn tháo ra, lại không ngờ rằng lại càng khiến nó thắt chặt hơn. Anh giật vài cái, khuôn mặt đều đỏ bừng lên.

Lục U nhanh chóng tiến lại gần, đầu ngón tay đặt lên cà vạt của anh, nhanh nhẹn thay anh cởi cà vạt ra.

Tưởng Đạc cảm nhận được đầu ngón tay lành lạnh của cô gái thỉnh thoảng cọ vào cổ anh, anh ngước mắt lên nhìn cô.

Dưới ánh sáng mờ tối, gương mặt nhỏ trắng nõn của cô được phủ lên một tầng ánh sáng ấm áp, lông mi dài mảnh, ánh mắt chuyên chú, dịu dàng, nhìn chằm chằm vào cổ anh, nghiêm túc giúp anh cởi cà vạt.

“Cái này không thể dùng sức được, anh xem, không phải đã tháo ra được rồi sao?”

Ánh mắt cô rạng rỡ niềm vui, má lúm đồng tiền ngọt ngào khiến cho anh ngất ngây.

Ánh mắt Tưởng Đạc nhìn thẳng vào cô, lại kéo cổ áo của mình: “Khuy áo anh cũng không mở được, Tiểu Bảo Thoa giúp người giúp đến cùng đi.”

“Anh là trẻ con à! Còn không biết mở cúc áo nữa.”

“Làm phiền rồi.”

Khóe mắt anh quyến rũ, nốt ruồi son sáng quắc, trong đêm khuya giống như một diễm quỷ câu hồn.

Lục U tức giận giơ tay cởi nút áo cho anh.

Cơ bắp anh rất đầy đặn, khiến áo sơ mi mặc trên người anh bị căng ra hết cỡ: “Mấy cái thế.”

“Em muốn cởi bao nhiêu cái thì cởi bấy nhiêu cái, cởi hết luôn cũng được.”

Lục U liếc mắt, đưa tay cởi hai cúc áo cho anh, sau đó ngồi lại vào ghế phụ.

Tưởng Đạc khởi động xe, chạy xe ra ngoài.

“Đi đâu thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-65-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]

“Đói bụng rồi, đi ăn khuya với anh.”

Tưởng Đạc chở Lục U tới chợ đêm, gọi bia và tôm hùm đất cay.

Nhưng anh lại không ăn, chỉ uống mấy cốc bia, từ đầu đến cuối đều mang găng tay bóc tôm rồi đặt vào bát Lục U.

Bởi vì lo lắng cho em trai nên Lục U cũng chưa ăn tối, lúc này đã đói đến mức da bụng dính vào da lưng, mấy cân tôm hùm đất bị cô diệt sạch.

Gió sông tháng Sáu mát mẻ, một cơn gió thổi vào mặt lại khiến mắt Lục U đỏ lên.

Cô xé khăn giấy lau nước mũi, tiếp tục cúi đầu ăn tôm.

Tưởng Đạc bất đắc dĩ nhìn cô, nói: “Đồ mít ướt.”

Lục U l.i.ế.m liếm bờ môi sưng đỏ, giải thích: “Cay quá mà.”

Tưởng Đạc thêm đá vào trong cốc bia của mình rồi đưa tới trước mặt Lục U: “Chậm thôi.”

Lục U cầm cốc bia của anh lên, uống một hơi cạn sạch rồi lau miệng –

“Em trai em... đúng là khổ quá mà.”

Tưởng Đạc cười nhạt: “Có người đỡ cả trời cho nó, nó hiểu thế nào là khổ cực sao.”

“Áp lực rất lớn, rất nhiều chuyện giấu trong lòng không nói với người nhà.” Lục U lấy giấy lau mũi: “Là do người làm chị như em không chăm sóc tốt cho nó, trước khi thi đại học còn để mấy chủ nợ kia đến nhà ép trả nợ, ảnh hưởng đến tâm trạng của nó.”

Nhìn cô như vậy, trái tim Tưởng Đạc khó chịu như bị kim đâm.

“Nhất định là Hứa Trầm Chu làm.” Lục U cắn răng nói: “Em nhất định sẽ không bỏ qua cho anh ta!”

“...”

Chủ nợ tới cửa cũng không nhất định là do Hứa Trầm Chu làm, dù sao ở trên buổi triển lãm thời trang của Mosha cô đã bộc lộ tài năng, lại bởi vì liên quan đến ngôi sao lớn như Lâm Vãn Vãn nên được rất nhiều báo mạng đăng lên.

Chủ nợ nếu biết cô kiếm được một món tiền lớn, chắc chắn sẽ tìm đến đòi nợ, đây là điều rất dễ xảy ra.

Tuy nhiên, nếu cô đã đẩy khoản nợ này sang Hứa Trầm Chu, Tưởng Đạc đương nhiên cũng biết điều, bèn đáp: “Ừm, ngày mai anh sẽ thu mua công ty anh ta, để anh ta cút xéo.”

“Không cần đâu,” Lục U nói, “Em sẽ tự tay kết liễu anh ta.”

Tưởng Đạc nhìn Lục U, đáy mắt ánh lên vài phần rung động: “Sao em ác vậy?”

“Mấy lần trước anh ta trộm thiết kế của em, em có thể không để bụng. Nhưng động đến người nhà em, em sẽ không bỏ qua. Em sẽ khiến anh ta trắng tay.”

Tưởng Đạc uống cạn một ly.

Chuyện của Lục Ninh khiến anh bất ngờ.

Mặc dù trước đó anh đã nhận được tin, chỉ cần anh nhúng tay là những kẻ kia sẽ không dám quấy rối nữa. Nhưng tận sâu trong lòng, anh vẫn muốn để cô gái nhỏ tự mình tìm đến cầu xin. Chỉ khi cô mở lời nhờ vả, anh mới có lợi thế để đưa ra điều kiện.

Loading...