…
Rất nhanh, một chiếc Land Rover Defender màu đen dừng ký túc xá.
Lục U đặt con mèo nhỏ trong balo thấy nữ sinh của cả tòa ký túc xá sôi trào:
“Là Tưởng Đạc !”
“Má ơi! Anh mặc đồng phục trai thế!”
“Là độc quá lâu đúng , xe của mà cũng cảm nhận hương vị đàn ông.”
…
Lục U ngoài ban công xuống .
Dưới cây nhãn chiếc xe Land Rover Defender mang “hương vị đàn ông” đang dừng, mà chủ xe mặc một đồng phục màu đen ngay ngắn, biếng nhác dựa bên cạnh xe.
Ánh đèn đường xuyên thấu qua tán lá, lốm đốm rơi xuống . Nốt ruồi đỏ ánh sáng càng thêm động lòng .
Không cô gái nào thể chống thứ hormone mạnh mẽ cả. Nhất là, một cảnh phục …
Mấy phút ngắn ngủi, mấy nữ sinh tới xin phương thức liên lạc với .
Lục U chậm trễ nữa, đeo balo mèo xuống , đợi mời leo lên xe .
Tưởng Đạc trong xe, : “Nữ sinh trường cũ vẫn nhiệt tình như .”
Lục U khinh bỉ liếc : “Cho nên quen thêm vài cô bạn gái ?”
“Không , từ chối cả .”
“Vì ?”
Khóe mắt nhếch lên, nhạt : “Bởi vì trong lòng.”
Lục U : “Người trong lòng là ai?”
“Em…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-55-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Lời còn dứt, thể đàn ông phủ lên. Trong khoảnh khắc đó, Lục U cảm nhận trái tim loạn nhịp, lưng dính chặt lưng ghế, cứng ngắc. Trong đầu đều là tiếng: “Em…”
Tưởng Đạc chậm rãi cài dây an cho cô, đó dùng giọng trầm thấp, khiêu gợi bên tai cô: “Em là ai mà quản nhiều thế.”
Vành tai Lục U khỏi đỏ ửng, dùng sức đẩy đàn ông đang đến đáng ghét .
“Anh phiền c.h.ế.t !”
Tưởng Đạc khởi động xe chạy khỏi trường, nhẹ : “Sao thế, thất vọng ?”
“Không !”
“Muốn trong lòng ?”
“Em bố !”
“Con nhóc c.h.ế.t tiệt .”
Tưởng Đạc giơ tay lên xoa xoa đầu cô như trừng phạt: “Nghe , khi chuyện với khác thì em gì nấy, đến lượt thì đà lấn tới thế hả.”
“Bởi vì là Tưởng Đạc mà.” Lục U lè lưỡi với : “Blè ~”
“Anh là Tưởng Đạc thì hả, kém hơn một bậc nên xứng để em dịu dàng ?”
“Không .”
Bởi vì là Tưởng Đạc, là đàn ông duy nhất cô thể cần giả vờ khi ở bên cạnh, cần bất kỳ lớp ngụy trang nào để che giấu.
—
Lục U đưa Tưởng Đạc đến cửa hàng thú cưng mua cát mèo, chậu cát, còn thức ăn cho mèo, miếng cào móng, kéo cắt móng tay cùng mấy loại đồ dùng để nuôi mèo. Cô quẹt thẻ của hề lưu tình, thức ăn cho mèo cũng lấy loại sản phẩm tự nhiên nhập khẩu.
Nhà Tưởng Đạc lớn, mèo nhỏ thể ở trong nhà tự do chơi đùa. Lúc đầu mèo nhỏ còn chút hoảng sợ, cũng cẩn thận từng chút, nhưng nhanh quen với cảnh, bắt đầu nhảy nhót khắp nơi.
“Về nó là thú cưng của .” Lục U : “Anh đặt tên cho nó .”
Tưởng Đạc đánh giá con mèo đen nhỏ , thuận miệng : “Than Đá.”
“Cái … cái là tên gì chứ.”
“Hợp với nó quá còn gì.”