Tưởng Đạc dù nhỏ nhưng tính cách trưởng thành sớm.
Anh nhìn cô bé trắng trẻo trước mặt, hai tai đỏ, sợ cô tránh xa nên nghiêm túc giải thích: “Hôn nhân sắp đặt là chuyện lỗi thời rồi, đừng nghe nhảm. Anh chỉ là anh trai của em thôi.”
Lục U ngây ngô cười: “Được, anh Tưởng.”
(*) “Anh” ở đây nghĩa là “ca ca” tức anh trai.
Lên cấp 2, Tưởng Đạc trải qua vụ bắt cóc kinh hoàng.
Thủ phạm là kẻ biến thái giàu có, dụ dỗ bắt cóc anh cùng ba đứa trẻ khác.
Ba đứa kia không may tử vong, chỉ có Tưởng Đạc còn sống thoi thóp được cảnh sát cứu.
Anh đầy m.á.u và vết thương trên người.
Bác sĩ nói anh ý chí sống mãnh liệt, cầm cự đến hơi thở cuối cùng chờ cứu.
Dù hung thủ bị bắt, ác mộng của anh chưa hết.
Ba đứa trẻ còn lại đã chết, khu vực đó nảy sinh nhiều lời đồn ác độc.
Kỳ quái nhất là có người nói Tưởng Đạc âm mưu cùng hung thủ bắt cóc bọn trẻ.
Bởi bọn trẻ thường bắt nạt, đánh đập, giành đồ chơi của anh.
Ánh mắt anh luôn đầy căm phẫn, thù hận, chắc là muốn trả thù.
Từ người may mắn sống sót anh biến thành kẻ chủ mưu.
Việc anh bị bắt nạt trước đó lại thành chứng cứ phạm tội.
Các gia đình mất con đều hướng mũi dùi vào anh.
Trước là bọn trẻ bắt nạt, giờ đến người lớn cũng ra tay.
Họ đánh đập anh nơi vắng vẻ, xả giận vì mất con.
“Vì sao không phải mày chết!”
“Mày mới là kẻ đáng chết!”
...
Tưởng phu nhân cũng ghét con riêng Tưởng Đạc, nên mặc kệ chuyện anh bị bắt nạt.
Ông nội già yếu, ở khu nhà cũ chẳng biết gì.
Nhiều năm qua, Tưởng Đạc một mình đấu tranh, mạnh mẽ trưởng thành.
Trước đây khóc, sau này bị sỉ nhục không khóc nữa, chỉ nở nụ cười đáng sợ như quỷ dữ.
Lục U biệt danh “Tiểu công chúa,” là cô bé tốt bụng, thường bênh vực kẻ yếu.
Nên cô không thể nhắm mắt khi anh bị sỉ nhục, nhiều lần giúp anh tranh cãi.
(*) Gốc là “Tiểu bảo trâm,” mình không biết dịch sao cho hay nên gọi là “tiểu công chúa.”
Có lần cô bị anh trai đứa trẻ bị hại đánh lại.
Tưởng Đạc ôm cô vào lòng, lấy thân mình che chở.
Lần đó, Lục U hoảng sợ kinh hồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-5-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Sau đó cô ngồi ở bờ sông, ôm c.h.ặ.t t.a.y anh, khóc không ngừng: “Thật đáng sợ.”
Tưởng Đạc không nói gì, chỉ siết c.h.ặ.t t.a.y cô.
Sau đó anh chủ động tránh xa cô, mắng cô là đứa nhỏ liều lĩnh, muốn cô đừng bám lấy anh nữa.
Anh còn nói thấy cô khó ưa, sẽ không cưới cô.
Lục U lúc đó đã lớn, có lòng tự trọng, nghe vậy vừa ngượng vừa xấu hổ, không thèm nói chuyện với anh nữa.
Tiểu học, trung học rồi cấp ba… thời gian trôi nhanh, cả hai đã trưởng thành.
Năm cấp ba, khuôn mặt bánh bao của Lục U thay đổi, trở nên xinh đẹp như hoa, là nữ thần ai cũng ngưỡng mộ.
Tưởng Đạc lớn lên thành tên côn đồ không ai dám đùa giỡn, nhẫn tâm và đáng sợ.
Dù vậy, gương mặt anh dù mang nét quỷ, cũng vô cùng điển trai, thu hút không ít nữ sinh.
Lục U nghe nói anh mười ngày đổi bạn gái một lần, số người làm quen không đếm xuể.
Cô từng khuyên anh học hành, nhưng vẻ ngổ ngáo của anh khiến cô chạy mất.
Cuối cùng cô bỏ mặc, để anh sa đọa tùy ý.
Thế nhưng, Tưởng Đạc “sa đọa” lại đỗ chung trường đại học với cô, điểm cao hơn cô tận bốn mươi điểm, trở thành thủ khoa tỉnh.
Lục U rối bời cảm xúc, bởi cô nhận ra trong học tập anh mới thật sự là thiên tài, còn mình như trò hề.
Lên đại học, Tưởng Đạc có vẻ thu liễm bản tính. Quan hệ hai người dần hòa hoãn, trở lại làm bạn.
Nhưng bản tính anh vẫn xấu, luôn trêu chọc cô khiến cô tức điên.
Lục U nhiều lần tuyệt giao, nhưng vẫn không thoát khỏi “con rồng hung ác” này.
Khi Lục U bắt đầu hẹn hò với Hứa Trầm Chu – chủ tịch hội sinh viên và nam thần toàn trường, ai cũng nói họ trời sinh một cặp.
Chàng trai kiêu ngạo, nóng tính như rồng dần biến mất khỏi đời cô.
Anh sang nước ngoài du học theo dạng trao đổi.
Mối quan hệ của họ đột ngột bị cắt ngang.
Chỉ có Hạ Minh Phi, bạn thân Tưởng Đạc, biết anh thực sự cưng chiều cô tiểu thanh mai đến mức nào.
Ngành tâm lý tội phạm của Maryland đứng đầu thế giới. Hứa Trầm Chu từng nộp đơn học thạc sĩ – tiến sĩ ở đó, có thể ở nhiều năm liền.
Đêm đó, Lục U khóc đến sưng mắt ở sân trường, vẫn nhắn tin cho Hứa Trầm Chu nhắn: “Đừng lo, anh nhất định phải giữ vững cơ hội này, em sẽ chờ anh về.”
Hứa Trầm Chu tự tin gửi đơn.
Cuối cùng, không ai ngờ, Đại học Maryland chọn Tưởng Đạc.
Cả Trung Quốc năm đó chỉ có mình anh được tuyển.
Chàng trai côn đồ đến học ngành tâm lý tội phạm, một lần nữa hiện nguyên hình anh chàng quái gở trước kia.
Lúc Tưởng Đạc xuất ngoại, anh nhắn cho Lục U tin nhắn:
“Anh trai Tưởng giúp em lần cuối, sau này cưới thì nhớ mời anh uống rượu mừng.”
Tên Tưởng Đạc ngốc nghếch này có lẽ đã khóc quá nhiều nên gửi nhầm tin cho Hạ Minh Phi.