"Cảm ơn chị giới thiệu em quen các cô ." Lục U lễ phép cảm ơn với Thượng Nhàn Thục.
" thích những thanh niên phấn đấu." Thượng Nhàn Thục cô : "Cũng ngưỡng mộ em, thể vì giấc mơ của mà cố gắng, mỗi một đồng tiền kiếm đều... thực tế."
Lục U nghĩ tới cuộc sống của , bất đắc dĩ lắc đầu.
Nếu thể lựa chọn, ai ngụp lặn trong cuộc sống vất vả .
"Phu nhân, chị đùa ạ."
Thượng Nhàn Thục đưa Lục U đến phòng thiết kế TSGT, đột nhiên chị với cô: "Lục U, em sở hữu một phòng thiết kế thời trang của riêng ?"
Lục U Thượng Nhàn Thục, hiểu: "Ý của chị là...?"
" lúc chút tiền tiết kiệm cũng nhiều lắm, là lừa chồng tích góp ."
Chị khổ, thật: "Không sợ em chê , mặc dù ngoài cuộc sống của đủ đầy, lộng lẫy, cũng ít vì mặt chồng nên tới nịnh bợ mà thôi. Thế nhưng ở trong nhà, địa vị gì cả, tiền tiêu vặt mỗi tháng đều là ông xã cho, cộng thêm việc sinh con gái cũng khiến chồng khinh thường."
Lục U hề kinh ngạc, bởi vì từ nhỏ cô tiếp xúc với các phu nhân trong giới thượng lưu, cuộc sống của những phu nhân thoải mái như trong mắt ngoài.
Gả nhà giàu , cũng phiền não.
Nếu như gặp quen, lẽ mỗi ngày đều trôi qua thoải mái.
Lùi mười nghìn bước mà , dù cho gặp tình yêu đích thực nhưng khi ở chung đủ lâu, địa vị kinh tế của hai cách xa , nhất định sẽ tạo thành sự bất bình đẳng trong tính cách.
Vì thế, Lục U từng nghĩ sẽ một bước lên trời, chỉ khi nắm chặt thứ trong chính tay mới là thực tế nhất. Người khác thể cho tiền và sự chiều chuộng, nhưng sẽ lúc lấy .
Thượng Nhàn Thục đối diện với Lục U, biểu tình chút ngại ngùng: " những điều , hy vọng em chê ."
"Sao thế ạ." Lục U xua tay liên tục: "Em tư cách gì chê chị chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-38-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
"Thực chỉ vì một bộ váy mà giúp em, chỉ là em, thấy hình bóng của năm đó."
Thượng Nhàn Thục mở lòng với cô: "Năm đó, cũng giấc mộng của . Muốn mở một cửa hàng thời trang thuộc về chính , nhưng thiên phú, cuộc sống vất vả, nhiều lập nghiệp đều thất bại. lúc , một đàn ông điều kiện tệ nhiệt tình theo đuổi, chỉ cần lùi một bước thì sẽ cuộc sống lo cơm ăn áo mặc, cần nỗ lực vì cuộc sống nữa."
"Sau thường nghĩ, nếu tiếp tục kiên trì, hiện tại thành công , chừng còn là tổng giám đốc của một thương hiệu tiếng nào đó."
Lục U : "Có lẽ sẽ thế, nhưng nếu đổi , lúc đó một tổng giám đốc như chị thể sẽ nghĩ, nếu năm đó lựa chọn đàn ông , khi nào hiện tại một cô con gái đáng yêu, áo cơm lo, cực kỳ hạnh phúc."
Thượng Nhàn Thục cô: "Cô bé, em cách chuyện thật đấy."
Lục U ẩn ý.
"Bất luận thế nào, xem như là mơ ước hồi trẻ của chị . Bây giờ năng lực thành nó, nhưng thể bỏ tiền cho em, chúng cùng . Nếu thành công thì cũng cần ru rú ở nhà, nơm nớp lo sợ, sắc mặt chồng mà sống qua ngày nữa."
Đáy mắt Thượng Nhàn Thục ánh sáng, trông đợi Lục U: "Lục U, em thấy thế nào?"
"Em... ạ."
Lục U vẫn còn do dự: "Hiện tại em chỉ là một sinh viên, vẫn nghiệp. Mặc dù thiết kế, cũng từng nhận giải thưởng, nhưng ăn bao giờ."
"Không sợ, việc buôn bán, mối quan hệ, tài nguyên... những thứ đều . Thứ để mắt tới là thiên phú và sự mạnh mẽ của em." Thượng Nhàn Thục cô: "Chúng hãy bước từng bước một, ngừng trau dồi kinh nghiệm và kiến thức cho bản , nhất định sẽ lúc thành công."
Lục U cũng lập tức đồng ý với Thượng Nhàn Thục, mà Thượng Nhàn Thục cũng mong cô sẽ đáp ứng ngay lúc .
Đây là việc nhỏ, nếu như suy nghĩ cẩn thận mà lập tức đồng ý thì chị cũng dám dùng như .
Cho nên, chính sự do dự của Lục U khiến chị nhận định tương lai cô bé nhất định thể việc lớn.
Sau khi trở về, Lục U kể chuyện cho bạn là Thẩm Tư Tư.
Trong điện thoại, Thẩm Tư Tư cũng giúp Lục U phân tích tính khả thi chuyện : "Nếu như đợi đến khi nghiệp, cầm tất cả những thiết kế đang và những giải thưởng quốc tế lớn đến bất kỳ một nhà mốt nổi tiếng nào, thậm chí là kiểu công ty như Dior, đều thể nhận một mức lương , đó từng bước thăng chức, cuộc sống tươi."