Nhất định sẽ có một ngày cô đông sơn tái khởi!
...
Lục U không chậm trễ nữa, nói là làm.
Xế chiều hôm đó, cô đến một cửa hàng thời trang cao cấp để chọn loại vải phù hợp.
Vừa được Tưởng Đạc "tiêm m.á.u gà", lúc này m.á.u nóng vẫn còn sôi sục, không ngờ một cuộc điện thoại kéo dài nửa phút lại kéo cô trở về hiện thực.
Là chị Lý từ phòng làm việc nơi cô bán bản thảo gọi đến: "Tiểu Lục à, bên chị sau này không thể thu mua bản thảo của em nữa rồi, xin lỗi em nhé."
"Vì sao thế ạ?"
"Thì... em cũng biết ngành này của chúng ta rất mạo hiểm, chỉ cần gió thổi cỏ lay đã vô cùng nhạy cảm. Thế nên... có phải em đắc tội với ai rồi không?"
Chị Lý nói vậy thì Lục U cũng hiểu mấy lời đe dọa trước đây của Hứa Trầm Chu có ý gì. Anh ta muốn chặn tất cả đường lui của cô, buộc cô phải chịu thua, phải cúi đầu trước anh ta.
Lục U cắn răng, trầm giọng nói: "Chị Lý, nửa năm qua cảm ơn chị, hy vọng sẽ không mang tới phiền toái cho chị."
"Ôi chao, em nói vậy làm chị càng thêm áy náy."
"Không sao đâu ạ, đây là vấn đề của em."
Chị Lý rất thích cô gái chăm chỉ, nỗ lực lại có năng lực như Lục U: "Sau này có việc gì cần chị giúp thì cứ nói nhé."
Lục U cúp điện thoại, ngồi trên ghế salon của cửa hàng thời trang cao cấp, đầu óc trống rỗng.
Trong giai đoạn hiện tại, phòng nghệ thuật của chị Lý là nguồn thu nhập chính của cô. Đột nhiên mất đi khoản thu nhập này, Lục U thực sự không biết phải làm sao. Chính vì thế Hứa Trầm Chu mới tự tin, không hề sợ hãi như vậy. Ngay cả bản thân còn khó bảo toàn thì có năng lực gì để khiến người khác trả một cái giá lớn đây.
Cảm giác bất lực nặng nề trong phút chốc xâm chiếm tâm trí Lục U. Cô hoàn toàn lâm vào cục diện tiến thoái lưỡng nan.
Đúng lúc này, một giọng nói chanh chua vang lên từ phía sau Lục U: "Đây không phải là Lục U sao?"
Lục U quay đầu, nhìn vị phu nhân mặc sườn xám đẹp mắt trước mặt, đây chính là mẹ của Hứa Trầm Chu – Triệu Lan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-36-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Chiếc sườn xám xẻ tà cao màu xanh lá cây tươi sáng ôm lấy cơ thể mập mạp của bà ta, phần thịt ngang hông rung lên như sắp tràn ra ngoài, khuy áo dường như lúc nào cũng có thể bật ra.
Cô không nhịn được mà thương thay chiếc sườn xám kia.
Triệu Lan đi tới trước mặt Lục U, quan sát cửa hàng cao cấp, trên mặt bà ta nở nụ cười trào phúng: "Lại mua quần áo à, Trầm Chu kiếm tiền không dễ dàng, cô lại không kiếm được tiền, còn không biết tiết kiệm à."
Trước đây Triệu Lan đã muốn Hứa Trầm Chu chia tay Lục U vì cảm thấy Lục U không xứng với con trai bảo bối của bà ta, cho nên lần nào bà ta cũng dùng giọng điệu châm chọc, khiêu khích, cố ý chế giễu Lục U.
Trước đây vì muốn duy trì mối quan hệ với Hứa Trầm Chu nên Lục U mới nhẫn nhịn, nhưng lúc này điều đó không còn cần thiết nữa: "Mỗi một đồng tôi dùng đều là tiền tôi tự kiếm được. Còn Hứa Trầm Chu thì sao, anh ta dùng không ít mối quan hệ của gia đình chúng tôi đâu. Quả nhiên là dùng kính lọc với con trai ruột, chỉ biết đi tìm sai lầm của người khác."
"Mày... mày dám dùng giọng điệu này nói chuyện với tao!" Triệu Lan lập tức xù lông: "Mày có tin tao về nhà lập tức bảo Trầm Chu chia tay với mày không!"
Vốn bà ta tưởng rằng mấy lời này có thể dọa được Lục U, dù sao hiện tại cũng là cô "trèo cao".
Không ngờ rằng Lục U lại ung dung nở nụ cười: "Vậy phải cảm ơn bà rồi, tôi còn đang lo không bỏ được anh ta đây."
Triệu Lan nhìn Lục U ngoan ngoãn, dịu dàng trước đây lại trở thành một người miệng lưỡi sắc bén, bà ta tức đến méo mặt, son phấn trên mặt cũng không trụ được mà rơi xuống.
"Mày là cái thá gì!"
Bà ta lập tức lớn tiếng mắng: "Không phải chỉ là bồ bịch con tao nuôi sao, dựa vào con trai tao mà bò lên, làm đĩ còn muốn lập đền thờ, chắc dễ thế đấy!"
Tiếng mắng của bà ta khiến những người phụ nữ xung quanh nhìn sang.
Lục U là một người rất quan tâm thể diện, ánh mắt của những khách hàng xung quanh tựa như những con d.a.o nhỏ cứa vào người cô, từng nhát, từng nhát, da tróc thịt bong.
Sau khi phá sản, nghèo không phải điều khó chịu nhất, nợ nần cũng không phải. Khó chịu nhất là ánh mắt dò xét, khinh miệt, còn chút hả hê của những người nhìn cô.
Dường như sau khi phá sản mà cô còn ở bên cạnh Hứa Trầm Chu thì nhất định là vì mục đích khác.
Năm đó khi Hứa Trầm Chu mặt dày theo đuổi cô sao không ai nói là anh ta bám vào nhà họ Lục, anh ta trèo cao đi? Thế giới này, vĩnh viễn chỉ khoan dung với đàn ông. Bất kỳ sai lầm nào cũng đều là lỗi của phụ nữ.
Lục U không muốn tiếp tục ở lại đây nữa, càng không muốn đôi co với Triệu Lan, cô xoay người rời đi.