“Dạ!”
Lục U do dự một chút, lại hỏi: “Kiều tiên sinh, em muốn biết, giá mà Tưởng Đạc bàn với bên anh là...”
Mặc dù biết là hỏi như vậy không thích hợp, nhưng cô vẫn phải hỏi rõ, bởi vì ví tiền trống không rồi.
Kiều Mục nói: “Nếu tính tất cả tiền nguyên vật liệu và người làm tất nhiên giá cả không rẻ, bởi vì bản thảo thiết kế của em vốn là hàng cao cấp rồi.”
“Dạ, em biết, cụ thể là....”
“Không sao, tiền đặt cọc Tưởng tiên sinh đều trả giúp em rồi, số còn lại cũng là cậu ta trả, em chỉ cần quan tâm đến việc chế tác là được rồi.”
Mặc dù là anh ấy chi nhưng Lục U vẫn phải trả mà!
“Vậy tóm lại là...”
“Đại khái một trăm nghìn.”
Trong lòng Lục U trùng xuống, thầm nghĩ xong rồi, nhưng Kiều Mục lại thêm ba chữ nữa –
“Đô la Mỹ.”
Tay chân Lục U như nhũn ra, cô đi vào phòng thiết kế TSGT. Tinh thần còn chưa phục hồi sau việc mình vừa nợ một trăm nghìn đô, Tưởng Đạc đã gửi cho cô hình chụp của ngôi sao Vân Nhiễm Thanh cùng với số đo ba vòng.
Lục U ấn vào hình ảnh, nhìn đi nhìn lại nhiều lần, xác định người phụ nữ trong hình chính là ngôi sao người Hoa diễn vai nữ phụ, xuất hiện trong bộ phim điện ảnh Hollywood mà cách đây không lâu cô cùng bạn thân đi xem.
Cô toang rồi!
Trước đây đã nói với Tưởng Đạc, bảo anh tìm giúp cô một hot girl tuyến mười tám. Nhưng tuyến mười tám mà cô hiểu và tuyến mười tám mà Tưởng Đạc hiểu hoàn toàn không ở cùng một chiều không gian!
Đầu ngón tay Lục U run rẩy, trả lời tin nhắn Tưởng Đạc –
U U Lộc Minh: “Đây là Vân Nhiễm Thanh ạ?”
JD: “Mặc dù gần đây Vân Nhiễm Thanh ít đóng phim, không so được với các ngôi sao nữ cùng cấp bậc, nhưng gần đây cô ấy đang có lịch trống, mà khí chất cũng không tồi, cứ chọn cô ấy trước đi, nếu em không hài lòng thì có thể lại tìm người tốt hơn.”
Lục U: ...
Xác định luôn, hai người quả nhiên không sống trong cùng một thế giới.
Mặc dù Lục U bị giá trị con người của Vân Nhiễm Thanh dọa sợ, nhưng không thể không thừa nhận, ánh mắt Tưởng Đạc rất tốt. Mấy năm nay Vân Nhiễm Thanh thường được mời đến Hollywood đóng phim, là ngôi sao quốc tế thực sự.
Đồng thời, trên người cô ấy có khí chất cổ điển của phụ nữ phương Đông, vô cùng phù hợp với yếu tố rồng phương Đông được thêu trên thiết kế của Lục U.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-35-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Không một điểm chê bai, ngoại trừ giá quá đắt.
Mời được như thế này mới thật sự là hiếm có!
Dù biết Tưởng Đạc luôn nghĩ cho mình, nhưng năng lực của Lục U quả thực có hạn.
U U Lộc Minh: "Tưởng Đạc, thương lượng chút đi, anh có thể đổi cho em người khác được không? Em đã chi một khoản lớn cho phòng thiết kế rồi, còn Vân Nhiễm Thanh thì em thật sự không dám nghĩ đến đâu."
JD: "Cô ấy là nghệ sĩ thuộc công ty giải trí của Tưởng thị, có thể giảm cho em 20%."
U U Lộc Minh: "Giảm 20% cũng không mời nổi QwQ. Hay anh giảm 99,999% đi ạ?"
JD: "Vậy anh chi tiền cho em luôn nhé?"
U U Lộc Minh: "QwQ"
JD: "Lục U, người trưởng thành báo thù không phải kiểu 'anh đ.ấ.m tôi một cái, tôi đạp lại anh một cái'. Em đã muốn lấy lại thể diện, làm cho kẻ bắt nạt phải trả giá đắt thì không thể tiếc tiền được. Bằng không, em sẽ chỉ tự làm mình khó chịu thôi, hiểu không?"
Lục U cắn răng, cô biết những gì Tưởng Đạc nói đều đúng. Nếu muốn bộ trang phục đạo nhái của Lâm Vãn Vãn bị phanh phui tại triển lãm thời trang của Mosha, thì thiết kế của cô phải đạt chất lượng hoàn hảo.
Chất lượng cao thì làm sao có thể không tốn tiền được?
JD: "Có thể hiện tại em cảm thấy số tiền này rất lớn, nhưng em có biết một nhà thiết kế nổi tiếng thế giới như Kiều Mục một tháng kiếm được bao nhiêu không? Có khi còn hơn cả Vân Nhiễm Thanh đấy."
U U Lộc Minh: "Nhiều đến vậy sao? [Đứng hình]"
JD: "Sớm muộn gì em cũng sẽ trở thành một nhà thiết kế như vậy. Cho nên, chút vốn liếng này chẳng đáng kể gì đâu, hãy mở rộng tầm nhìn ra."
Nhìn đoạn tin nhắn này của anh, Lục U đột nhiên cảm thấy trái tim mình như được chạm đến.
Thời điểm yêu đương nồng nhiệt với Hứa Trầm Chu, cô đã không dưới một lần kể về ước mơ làm nhà thiết kế, nhưng Hứa Trầm Chu chưa bao giờ tin tưởng cô có thể thực sự làm được điều đó.
Sau này, sự nghiệp liên tục bị cản trở khiến Lục U cũng bắt đầu hoài nghi bản thân liệu có thiên phú và thực lực hay không. Cô bị những điều vụn vặt của thực tế vây hãm, không dám tiếp tục ngẩng đầu nhìn ánh sáng ước mơ của mình nữa.
Thế nên, ánh sáng trong mắt cô dần trở nên ảm đạm.
"Sớm muộn sẽ có một ngày em có thể trở thành nhà thiết kế như vậy."
Cô không biết tại sao Tưởng Đạc lại tin tưởng mình đến thế, nhưng anh ấy lại tin tưởng như vậy đấy.
Lục U cắn răng, cuối cùng cũng đồng ý:
"Vậy thì chốt nha, chọn Vân Nhiễm Thanh. Anh cho em thời gian, nợ anh... em nhất định sẽ trả hết."