Lục U nhìn trái nhìn phải, quyết định để giày của mình ở bên cạnh giàn hoa ở lối vào thang máy, cố gắng không để nó quá lộ liễu.
“Em có cần khách sáo thế không hả.”
Cô vừa giấu giày đi đã nghe thấy tiếng nói nhàn nhạt của Tưởng Đạc truyền tới.
Chân tay Lục U luống cuống đứng cạnh cửa, nhìn anh chỉ khoác hờ một chiếc áo sơ mi trắng.
Anh vừa tắm xong, tóc vẫn còn nhỏ nước, nơi anh đứng ngược sáng, áo sơ mi tùy ý mở ra, cơ ngực, cơ bụng rồi cả đường V-cut… nhìn một lần không sót thứ gì.
Vóc dáng của anh gần như có thể dùng hai chữ hoàn mỹ để hình dung.
Lục U chỉ nhìn anh một cái rồi lập tức rời mắt, không hiểu sao cô thấy tai mình lại hơi nóng.
Tưởng Đạc đi tới, cầm giày Lục U lên rồi dựa ngay ngắn vào tường: “Ngồi tự nhiên đi.”
Lục U đánh giá nhà của anh, cô nói: “Em còn tưởng rằng sau khi anh về sẽ ở nhà cũ của nhà họ Tưởng chứ.”
“Trong quá khứ nữ chủ nhân trong nhà không chào đón anh, giờ cũng thế.”
Tưởng Đạc tùy tiện đi chân trần, anh đi tới bàn cờ bên cạnh cửa sổ chơi cờ vây.
“Nhà này đẹp thật đấy, em có thể tham quan không?”
“Tự nhiên.”
Lòng hiếu kỳ thúc giục Lục U, cô như đang thám hiểm bí cảnh, phòng nào cũng vào xem.
Buổi tối nằm trong bồn tắm, ngẩng đầu lên có thể ngắm sao, nhìn về phía xa có thể ngắm được cảnh đêm náo nhiệt của khu công nghệ cao… Cuộc sống như vậy, Lục U không dám hy vọng xa vời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-30-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Chỉ là không nghĩ tới, thằng nhóc u ám từ nhỏ đã có cuộc sống khô khan, được ngày nào hay ngày đó, sau khi lớn lên lại sở hữu một căn nhà tinh xảo như vậy. Tinh xảo đến từng chi tiết nhỏ… nơi nào cũng mang cảm giác nghệ thuật.
Tưởng Đạc thấy Lục U có hứng thú với nhà mình như vậy, phút chốc mất hết hứng thú giả vờ chơi cờ, bám theo phía sau cô, giải thích những nơi cô nhìn đến.
Anh đứng bên cạnh cô, nhìn thấu suy nghĩ vô tình lộ ra dưới đáy mắt cô.
Tưởng Đạc rất hiểu Lục U, cô nhóc này đã từng sống trong nhung lụa, căn bản từ trong xương đã là công chúa nhỏ, thích nhà đẹp, quần áo đẹp, nước hoa các loại…
Tất nhiên cô sẽ thích nhà của anh.
Thích nhà anh, thích cách sống của anh, chắc hẳn… cũng sẽ thích anh nhiều hơn một chút.
“Căn nhà này còn đỉnh hơn nhà em lúc trước.”
“Ở cùng người lớn, nội thất đều làm bằng gỗ theo phong cách Trung Quốc thì thoải mái chỗ nào chứ.”
Từ sâu bên trong Lục U cũng nghĩ như vậy, cô gật đầu.
Người trẻ tuổi thích cảm giác hiện đại và tương lai, cho nên phong cách tối giản mới là hoàn cảnh sống lý tưởng.
Hai người hợp nhau ở điểm này.
“A! Máy pha cà phê La Marzocco! Còn cả hạt cà phê Geisha nữa! Em… em có thể làm một ly cà phê được không?”
“Xin mời tự nhiên.”
Cô vừa đổ hạt cà phê ra thì bị một cái tủ âm tường khác hấp dẫn: “Anh còn có cả búp bê Molly blind box à!”
“Trời đất, Tưởng Đạc anh là tiểu công chúa à!”