Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối - Chương 191: Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối

Cập nhật lúc: 2025-06-14 07:51:27
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tưởng Đạc lại hỏi: “Nếu em vượt qua kỳ thi đánh giá đầu vào, em sẽ không phải trả rất nhiều học phí sao?”

“Tất nhiên! Nếu anh được họ đánh giá là một đứa trẻ tiềm năng với chỉ số IQ cao, anh không phải trả một xu nào hết. Em nghe mẹ em nói rằng trường này rất lợi hại, xếp hạng nhất trong tất cả các trường tiểu học trong thành phố đó.”

Những lời này đã gieo vào lòng Tưởng Đạc một hạt giống. Cậu muốn học cùng trường tiểu học với Lục U, đồng thời cũng muốn vào một trường tiểu học tốt, học hỏi thêm kiến ​​thức, tìm kiếm cho mình một tương lai tốt đẹp hơn.

“Trường tiểu học tư thục Gia Vân, bài kiểm tra của họ sẽ có nội dung gì?”

Lục U nhanh chóng ôm một chồng sách từ trên kệ xuống, có thơ Đường thơ Tống, tiếng Anh và cả toán, thậm chí vẽ tranh và logic…

Cô bé đẩy tất cả những cuốn sách này cho Tưởng Đạc và nói: “Tiếng Anh, ngữ văn, toán là các môn bắt buộc. Dù sao nội dung khác em cũng không biết, dù sao anh cứ đọc thêm sách đi, không phí đâu!”

Tưởng Đạc nhìn chồng sách trước mặt cao hơn mình, hỏi: “Những thứ này… em có thể cho anh mượn tất cả được không…?”

Lục U hào phóng quơ tay với Tưởng Đạc nói: “Cầm đi cầm đi! Không sao đâu!”

Tưởng Đạc mở những quyển sách này ra, ánh mắt dần dần trở nên kiên định, giống như tương lai hiện ra trước mắt cậu càng rõ ràng hơn.

Lục U phát hiện từ khi Tưởng Đạc bắt đầu tự học để ôn thi, cô bé không có cách nào dạy tiếng Anh cho cậu mỗi ngày sau giờ học được nữa, bởi vì tiếng Anh của cậu đã nhảy vọt, vốn từ vựng cũng ngày càng tăng lên.

Cậu không những được xuất sư, mà ngược lại còn kèm thêm tiếng Anh cho Lục U. Lục U cũng không còn qua quýt lừa cậu nghĩa của mấy từ tiếng Anh được nữa.

Và Lục U dần dần phát hiện ra rằng, Tưởng Đạc thực sự là một thiên tài. Không chỉ có thể nắm vững mọi kiến ​​thức thông qua việc tự học và xem video, năng lực thực hành của cậu cũng là số một. Mỗi lần cậu và Lục U cùng hoàn thành bài tập thủ công đều có thể đạt được điểm cao ở trường mẫu giáo.

Chiều hôm đó, Lục U tìm thấy Tưởng Đạc ở cầu thang ven hồ. Tưởng Đạc quay lưng về phía cô bé, đang lén lút làm gì đó.

Lục U đi tới phía sau Tưởng Đạc, hét một tiếng “Này”, muốn dọa cậu ta sợ.

Nhưng Tưởng Đạc không có vẻ gì là sợ hãi, chỉ là lập tức đứng lên, sau đó giấu cái gì đó ở sau lưng.

Lục U tò mò nhìn cậu: “Anh… anh đang làm gì vậy? Chăm chú như vậy.”

“Không có gì.”

Cậu càng không nói, Lục U càng muốn biết: “Anh đang giấu cái gì trong tay thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-191-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]

“Không có gì đâu.”

Lục U vươn tay vòng ra sau cậu, muốn xem cậu giấu thứ gì phía sau. Cậu không để cô bé xem, thế là cô bé cù nách của cậu. Tưởng Đạc cùng cô bé vừa cười vừa lôi kéo một hồi, cậu cũng hết cách, đành phải lấy vật trong tay ra, đưa tới trước mặt cô bé.

Lục U phát hiện, thì ra đó là một bông hồng trắng được gấp bằng giấy.

“A!”

Cô bé ngạc nhiên nhận lấy bông hồng giấy. Bông hồng trắng đang độ nở rộ, mỗi cánh hoa cực kỳ tinh xảo và giống như thật.

Cuối tháng Tư, Tưởng Dật Thành – cha của Tưởng Đạc – cùng vợ Từ Tình bàn bạc về chuyện cho hai đứa trẻ trong nhà vào tiểu học.

“Tiểu học Thành Phù số 1 và trường tư thục Minh Áo, một là trường công lập top đầu thành phố, một là trường tư thục đứng thứ hai, cả hai đều rất tốt.”

Từ Tình chẳng chút do dự: “A Hằng nhà ta đương nhiên phải học trường tư rồi.”

Tưởng Dật Thành gật đầu: “Minh Áo có người quen cũ của tôi, vào đó cũng không vấn đề gì.”

Nói đoạn, ông nhìn sang Tưởng Đạc: “Con thì sao, muốn học trường tư hay công lập?”

Ông chưa dứt lời, Từ Tình đã lạnh lùng ngắt lời: “Nó có tư cách gì mà đòi lựa chọn.”

Tưởng Dật Thành hiểu mình có lỗi với vợ. Việc nhận Tưởng Đạc về nuôi đã khiến vợ ông phải nhượng bộ và hy sinh quá nhiều, điều này khiến ông vô cùng hổ thẹn.

“Tưởng Đạc đăng ký vào trường công lập Thành Phù số 1 đi, đây cũng là trường tốt, hơn nữa nhà mình cũng tiện ở gần trường…”

Đúng lúc này, Tưởng Đạc lên tiếng: “Con muốn đến trường tiểu học tư thục Gia Vân.”

Câu nói vừa thốt ra, mọi ánh mắt đều đổ dồn về Tưởng Đạc đầy kinh ngạc.

Không ai ngờ đứa trẻ vốn trầm lặng, ít nói lại bất ngờ đưa ra yêu cầu như vậy.

Từ Tình như nghe được chuyện cười, lạnh lùng nói: “Mày còn mơ tưởng vào trường tư thục Gia Vân? Mày thật sự nghĩ mình là đại thiếu gia nhà họ Tưởng sao?”

Ngay cả Tưởng Hằng, thiếu gia "chính hiệu" của nhà họ Tưởng, cũng không thể vào được trường tiểu học tư thục ấy. Bởi lẽ ngôi trường này nổi tiếng về giáo dục ưu tú, chỉ tuyển sinh dựa vào điểm số, dù có nộp tiền cũng phải đạt điểm tối thiểu.

Tưởng Hằng từng thử sức với đề thi thử, nhưng điểm số của cậu bé thấp hơn điểm sàn rất nhiều, có tiền cũng không học được.

Loading...