“Anh sai .”
Tưởng Đạc lập tức sợ run.
Nhiếp ảnh gia: “Được , chú rể mỉm nào, chụp một tấm.”
Khóe miệng Tưởng Đạc căng , khóe mắt cũng cong lên, nhiếp ảnh gia ảnh xong thì khẽ run: “Hay là, thôi bỏ , đừng nữa.”
Chú rể lên là đằng đằng sát khí, cỏ cây trụi lủi.
...
Tốn cả một buổi chiều, hai cãi qua cãi cuối cùng cũng chụp xong ảnh cưới.
Lục U phòng thiết kế Lộc Phong thì thấy Phó Ân đợi từ lâu.
“Tổng giám đốc Phó, tới đây.”
Lục U chụp ảnh cưới vẫn tẩy trang, Phó Ân cô thật lâu : “ nhận thiệp mời cưới của tam gia, ngày Giáng Sinh năm nay.”
Lục U gật đầu: “Chúng định tổ chức Giáng Sinh năm nay, gấp một chút, nhưng nghĩ đến tình trạng sức khỏe của đành... nhanh chút thôi.”
Bệnh của kéo dài nhiều năm như , mặc dù bây giờ dùng phương pháp trị liệu nhất, tình trạng cũng ngày càng lên, nhưng dù cũng là... bệnh nan y.
Lục U tâm nguyện của chính là hi vọng trong phần đời ngắn ngủi còn thể thấy con gái thực hiện ước mơ, một chồng bên cạnh bầu bạn.
“Là vì dì .” Phó Ân cô: “Hôn nhân là chuyện lớn, hình như qua loa thì .”
“Không , với quyết định từ lâu . Mấy năm nay quanh quẩn cũng rời , vì trái tim của thôi.”
Phó Ân nhận khi Lục U lời , ánh mắt cực kỳ dịu dàng.
“ tổng giám đốc Phó tới đây mấy chuyện với ?”
“Có một chuyện , nếu cho cô thì lòng yên, mặc dù là xen việc của khác nhưng cũng ... trái tim thất vọng.”
“Có một chuyện , nếu cho cô thì lòng yên, mặc dù là xen việc của khác nhưng cũng ... trái tim thất vọng.”
Nói , Phó Ân mở điện thoại lên, cho Lục U xem một đoạn video.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-164-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Bối cảnh trong đoạn video hỗn loạn, hình như là ở một bữa tiệc, trong đó một đàn ông say rượu, Lục U liếc mắt nhận đó chính là tên lưu manh Hoàng Khẳng khi đến nhà cô đòi nợ.
“Tam Gia nhà họ Tưởng , chơi xong !” Anh say đến đầu óc mơ hồ, cầm chai rượu lên với : “Tao mà, đầu óc bình thường.”
“Vào cuối tháng Năm đến gặp tao... ... cái gì mà tao nhanh chóng đến nhà họ Lục đòi nợ, bây giờ mà qua thì nhất định tao sẽ đòi mười triệu.”
“Mày nghĩ xem, là Tưởng tam gia đó, lúc tao nào dám từ chối, cho nên luôn.”
“Tên giỏi thật, cô gái cũng lắm, quả nhiên trả sạch mười triệu.”
“Sau gặp tao nữa, hình như còn nhớ gì về chuyện nữa, còn hỏi tao là đầu tiên gặp , mày xem kì lạ ?”
--
Mà nội dung phía hầu hết đều là vài lời châm chọc.
Xem xong đoạn video , cả Lục U nhịn bắt đầu run rẩy. Trái tim cô... dần dần chìm xuống đáy.
“Đây là...”
“Đây là đoạn video truyền mạng trong thời gian Tưởng Đạc rời khỏi tập đoàn Tưởng thị vì mắc bệnh. Trong bữa tiệc với bạn bè, Hoàng Khẳng uống say những lời , đó đoạn video tâm lưu , đó rơi tay .”
Phó Ân giải thích: “Lúc đó tốn giá cao để mua đoạn video , thầm nghĩ giao thiệp cũng đàn ông như Tưởng Đạc thì lưu cho một đường lui, trong tay thêm lợi thế cũng tồi.”
Lục U nở một nụ hoang đường. Quả nhiên như Tưởng Đạc , thế giới ai thực sự trong sạch, Tưởng Tư Địch cũng , Tưởng Đạc cũng .
Trước đây Lục U từng nghi ngờ, Hoàng Khẳng ép trả nợ, cô nhờ Tưởng Đạc giúp đỡ, chỉ thể đồng ý kết hôn... tất cả thứ đều hợp lý.
Anh là bên gối cô, dùng những mánh khóe như tính toán cô, đùa giỡn cô... Cuối cùng khiến đứa em trai cô thương yêu nhất phạm sai lầm trong kì thi đại học, điểm kéo xuống ít.
Tất cả tình yêu đều biến thành trò hề. Hay cho một... bên gối.
Lục U cố nén cảm xúc chua xót mà Phó Ân: “Nếu ngài Phó dùng lợi thế ăn thì tại cho chứ?”
“ ... bởi vì thất vọng trái tim .”
Phó Ân chăm chú Lục U: “Chúng quen một thời gian, em từng bước khiến cảm thấy kính phục, từng bước khiến thể... em với cặp mắt khác xưa. Em kết hôn , theo lý thuyết, thà hủy mười ngôi miếu cũng hủy một mối hôn nhân, nhưng ...”
“Tổng giám đốc Phó, nếu những lời tiếp theo giống như đoán thì cần nữa .”