Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Không bằng là thiên sứ và ma quỷ , một ý nghĩ sai lầm thì sẽ hỏng hết. Gần đây tập đoàn Tưởng thị xảy một loạt biến cố, tin ai phía .”
“Lầu như , nghĩ cũng thấy sợ.”
“Trời ơi, đáng sợ thật đó.”
“Sao biến thành như , hu hu, đây còn sùng bái nữa, nghĩ tới là như .”
“Lầu cô bệnh . Anh gì sai hả, đừng cái gì cũng chụp mũ cho .”
“Người thật đến .”
“Nhất định là thế.”
“Bỏ bỏ , đừng nữa, cẩn thận trở thành cái bia tiếp theo.”
--
Lục U đặt điện thoại xuống, cô thực sự cái đám cư dân mạng đúng sai chọc cho tức phát . Cô để ý Tưởng Đạc trở về tập đoàn Tưởng thị , dù hiện giờ tập đoàn Tưởng thị cũng là một bãi bùn thối nát.
Cái cô quan tâm chính là việc sẽ ảnh hưởng đến công việc trong tổ trọng án của Tưởng Đạc.
Cô lập tức gọi điện thoại cho Hạ Minh Phi hỏi tình huống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-157-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Trong điện thoại, Hạ Minh Phi bất đắc dĩ : “Bây giờ giải pháp bên đưa là tạm thời đình chỉ. Còn về dư luận mạng thì ảnh hưởng lắm, bởi vì Tưởng Đạc nhân viên trong biên chế, chỉ là cố vấn của tổ trọng án thôi. Cậu bảo đừng suy nghĩ nhiều, mau chóng khỏe lên, chỗ chúng bỏ !”
“Cậu... giúp với lãnh đạo, chúng tìm đến trung tâm phục hồi tâm thần nhất, mỗi ngày đều tích cực phối hợp trị liệu, cũng phát bệnh nữa, giống như mạng .”
Hạ Minh Phi : “Được, giúp chuyển lời .”
Sau khi cúp điện thoại, lập tức nhắn tin cho Tưởng Đạc, truyền đạt cuộc đối thoại với Lục U –
“Cậu tập đoàn Tưởng thị đuổi ngoài, di chúc trăm tỷ tới tay trôi theo dòng nước, cô cũng kêu một tiếng. Mà còn lo mất công việc , vội vàng gọi điện thoại qua đây bảo giải thích với lãnh đạo.”
Tưởng Đạc tin nhắn Hạ Minh Phi gửi tới, Lục U luôn ghi nhớ lời trong lòng, cô thứ thực sự quan tâm là gì.
JD: “Nhà bạn gái khá quan tâm đến công ăn việc định, đợi việc qua thì sắp xếp cho biên chế .”
Hạ Minh Phi: “Xin hen, biên chế thì tự vác m.ô.n.g đến mà thi.”
JD: “Cho nên với lãnh đạo ?”
Hạ Minh Phi: “Cục trưởng Vương còn gì nữa, là đại thần tổ trọng án chúng vất vả lắm mới đào về , đừng chút vấn đề nhỏ , kể cả liệt nửa , chỉ cần đầu còn dùng thì đừng mong chạy thoát.”
JD: “Ha ha.”
Hạ Minh Phi một lát, đó một đống chữ, xong xóa.
JD: “Có gì thì thẳng .”