Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối - Chương 141: Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối

Cập nhật lúc: 2025-06-14 07:38:28
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tôi muốn...” Lục U cầm hộp phấn má cô tặng lên, mở ra nhìn: “Tôi muốn cô giúp tôi trang điểm giống như cô hồi cấp ba ấy.”

“Hả, cô chắc không?” Dương Đại Tịch khó xử nói: “Ngày đó phong cách trang điểm của tôi rất... khoa trương đó.”

“Cũng rất gợi cảm.” Trong đầu Lục U nghĩ tới hình ảnh cô ấy ngồi trên xe máy của Tưởng Đạc, trong lòng hơi chua chát: “Cô trang điểm cho tôi theo kiểu đó đi.”

“Được rồi.” Dương Đại Tịch cầm cọ đánh phấn lên, bắt đầu cọ cọ trên mặt Lục U. Cô trang điểm cho Lục U theo phong cách khói, nhưng vẫn có trình độ khống chế được cọ vẽ, nên khi đánh lên mặt không quá khoa trương.

Sau khi hoàn thành, Lục U nhìn mình ở trong gương, hỏi Dương Đại Tịch: “Đẹp không?”

Dương Đại Tịch nhìn cô gái trong gương, dường như đã biến thành một tinh linh hắc ám trong đêm tối, đẹp đến nỗi không thể nói thành lời.

Lúc đầu cô nghĩ rằng gương mặt Lục U trong sáng, không thích hợp với kiểu trang điểm gợi cảm này, có thể sẽ bị lật xe.

Không nghĩ tới khuôn mặt của cô khi trang điểm theo phong cách này lộ ra một mặt láu lỉnh hắc ám của cô.

“Đờ mờ, đẹp thế!”

Dương Đại Tịch tựa như quen lối mở tủ quần áo của Lục U ra, lấy từ bên trong ra một chiếc váy màu đen, bảo Lục U mặc vào, lại tìm kiếm trong hộp trang sức của cô ấy một hồi, tìm được một cái choker ren màu đen, đeo lên cho cô.

Lục U nhìn mình trong gương: “Không... giống cô của trước đây lắm nhỉ.”

“Cô có phong cách của mình, tại sao lại muốn học theo tôi chứ.” Dương Đại Tịch nói: “Trang điểm thì cùng kiểu, nhưng...nhưng đây mới chính là cô.”

Lục U bị cô thuyết phục, vỗ vỗ bả vai của cô: “Thanks.”

“Cô không giận tôi thì tốt rồi.”

“Chuyện nhỏ thôi, không sao.”

Dương Đại Tịch thở phào nhẹ nhõm, lại hỏi: “Nhưng tại sao cô lại muốn trang điểm giống tôi trước kia thế.”

“Cảm thấy đẹp.”

Thời điểm đó Dương Đại Tịch, hoa khôi giảng đường của trường trung cấp nghề quái đản và phản nghịch, trang phục phá cách, luôn luôn b.ắ.n trúng tim cô gái ngoan ngoãn như Lục U.

Mặc dù không thể bằng nhưng trái tim vẫn khao khát điều đó.

...

Buổi chiều, Lục U đứng dưới tòa nhà tập đoàn Tưởng thị, nhìn tòa nhà lợp kính cao không thấy đỉnh kia, trong lòng không còn mềm yếu, xoắn xuýt không yên nữa.

Mấy ngày nay, cô bận chuyện công việc, nhưng chuyện tình cảm cũng đã suy nghĩ rõ ràng rồi.

Nhất là khi gặp lại Dương Đại Tịch, nghe cô ấy nói năm đó Tưởng Đạc được hoan nghênh ra sao, vì để gây sự chú ý cho anh, các cô đã giở bao nhiêu chiêu trò, trắng trợn tỏ tình ra sao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-141-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]

Đột nhiên Lục U cảm thấy chút căng thẳng và sầu não trong lòng mình chẳng đáng là bao.

Muốn kiếm tiền thì cố gắng kiếm tiền.

Người đàn ông mình thích phải cố gắng theo đuổi, không hề mất mặt chút nào.

Rúc mình ở trong túi, bởi vì sợ mất đi mà thậm chí còn không dám bước ra nửa bước, đó mới là biểu hiện của sự hèn yếu.

Sau khi Lục U suy nghĩ kĩ điểm này, cả người đều thông suốt hẳn ra.

Cô đi vào đại sảnh của tập đoàn Tưởng thị.

Em gái lễ tân vừa nhìn thấy Lục U thì hơi hết hồn một chút.

Người ra vào tập đoàn Tưởng thị đều là người làm ăn, bất luận là nam hay nữ đều ăn mặc nghiêm chỉnh, chỉ có cô gái trước mặt này....

Trang phục kỳ quặc của cô lập tức khiến hơi thở làm ăn buôn bán ở xung quanh đều tiêu biến không ít.

Lễ tân nhận ra Lục U, biết cô tới đây không cần hẹn trước, cô lập tức dẫn Lục U lên lầu.

Tưởng Đạc đang ngồi họp, nghiêng người dựa vào cạnh bàn, mặt không đổi sắc nghe bọn họ báo cáo nghìn lần như một.

Trợ lý ghé vào lỗ tai anh nói nhỏ: “Tổng giám đốc Lục của Lộc Phong tới rồi.”

Ánh mắt bĩnh tĩnh của Tưởng Đạc lúc này mới nổi lên vài gợn sóng.

Xưng hô Lục tiểu thư trong quá khứ đã được trợ lý tự giác sửa thành tổng giám đốc Lục của Lộc Phong. Từ đó có thể thấy rằng, sự nghiệp của cô thật sự đã từng bước thành công rồi.

Tưởng Đạc muốn gặp cô, nhưng lại sợ nhìn thấy cô.

“Nói với cô ấy, tôi đang họp, có việc thì gọi điện đi.”

“Nhưng cô ấy đã lên đây rồi ạ.” Trợ lý bất đắc dĩ nói: “Trước đây ngài đã nói qua, cô ấy qua đây thì đưa thẳng lên phòng làm việc của ngài.”

Tưởng Đạc bưng tách cà phê lên, trầm giọng nói: “Nói với cô ấy, tôi sẽ họp lâu lắm.”

Vừa dứt lời, Tưởng Đạc liền trông thấy cô gái bên ngoài cửa sổ thủy tinh mặc một chiếc váy đen hiếm thấy, trang điểm kiểu “mệt mỏi” không hợp với hoàn cảnh xung quanh, tóc búi rối trên đỉnh đầu, trong sự đẹp đẽ còn khoe ra vài phần gợi cảm.

Nhịp tim Tưởng Đạc không tự chủ mà bắt đầu tăng nhanh, sau khi anh dời mắt đi, bình tĩnh chỉ được vài giây rồi ánh mắt lại giống như sắt thép, bị cô hút vào.

Lục U lè lưỡi với anh, sau đó trợn mắt.

Cà phê trong miệng Tưởng Đạc lập tức phun ra, thấm ướt cả phần trước sơ mi trắng.

Loading...