Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối - Chương 138: Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối

Cập nhật lúc: 2025-06-14 07:38:21
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phòng thiết kế Lộc Phong bắt đầu tiến hành mở rộng, mời thêm vài nhà thiết kế nổi tiếng trong nước gia nhập vào, đồng thời cũng thành lập phòng thị trường, phòng kinh doanh, phòng tài chính... từ một phòng thiết kế nho nhỏ trong quá khứ mở rộng thành quy mô một công ty thật sự.

Lục U dành thời gian nửa tháng để bình ổn tâm trạng của mình, đem toàn bộ tâm trí dồn vào công việc.

Chuyện lớn chuyện nhỏ trong phòng thiết kế, từ kiểu dáng mũ áo đến cắt may, rồi đến cả vấn đề tuyển và huấn luyện người mẫu đều do một tay cô lo liệu.

Chỉ khi khiến mình liên tục bận rộn với công việc, cô mới không còn tâm trí nghĩ chuyện khác, một chút cũng không.

Đoạn tình cảm còn chưa bắt đầu, cũng là đoạn tình cảm mà cô ngày đêm ngày mong ngóng, giống như một viên đá rơi vào trong nước, tạo thành vài gợn sóng lăn tăn. Nhưng mà, viên đá rơi vào nước rồi thoáng chốc cũng biến mất.

Xế chiều hôm nay, trong phòng chụp ảnh người mẫu, Lục U nhìn thấy một người mẫu mới tuyển trông hơi quen mắt, nhưng lại không nhớ ra đã gặp ở đâu rồi.

Vóc dáng người này tất nhiên không có để nói, cao gầy mảnh mai, lớp trang điểm đậm, vô cùng có khí thế, rất thu hút ánh nhìn của người khác.

Lục U hỏi trợ lý Tiểu Lưu: “Người mẫu ở giữa kia khí chất không tồi nhỉ.”

“Mới thuê đấy.” Phụ tá Tiểu Lưu giải thích: “Em cũng cảm thấy cô ấy không tệ, cực kỳ ăn ảnh luôn, cũng rất phù hợp với phong cách gợi cảm mùa này của chúng ta.”

“Cô ấy là người mẫu chuyên nghiệp à?”

“Đương nhiên là chuyên nghiệp rồi, tổng giám đốc Thượng có yêu cầu rất cao với người mẫu, sẽ không dùng người mới không có kinh nghiệm đâu.”

Lục U gật đầu: “Cô ấy tên là gì?”

“Dương Đại Tịch, bọn em đều gọi là Dạ Sắc.”

“Ừ.”

Cái tên này Lục U cũng không quen, nhưng không biết vì sao, cô nhìn cái người tên Dương Đại Tịch này rất quen, nhất định là đã gặp rồi.

Nhưng nghi ngờ cũng chỉ thoáng qua rồi biến mất, có mấy người mẫu xảy ra vấn đề về số đo trang phục, Kiều Tây Oánh đã đi xuống xưởng rồi, bây giờ cũng không có nhà tạo mẫu ở đây, Lục U đành tự mình ra trận, sửa chữa số đo của mấy người mẫu này.

“Là cô sao?”

Một giọng nói truyền đến từ phía sau, Lục U ngừng công việc may vá trên tay, ngẩng đầu nhìn về hướng giọng nói kia.

Hóa ra Dương Đại Tịch vừa mới chụp ảnh xong, đang đứng cạnh cửa dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn cô: “Là... Lục U à?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-138-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]

“Cô biết tôi sao?”

“Trước đây chúng ta từng gặp mặt rồi, cô quên rồi sao? Ở trường Trung học Số 1 Thanh Phù ấy, khi đó tôi với Tưởng Đạc ở bên nhau.”

Trái tim Lục U chợt nảy lên đập vào lồng ngực, lúc này mới nhớ lại, ngay cả hình dáng của cô ta Lục U cũng quên rồi, chỉ nhớ cái váy ngắn cô ta mặc rất đẹp.

Là một trong các “bạn gái cũ” của Tưởng Đạc, hoa khôi giảng đường trường trung cấp nghề [2].

[2] Trường trung học dạy nghề: Một kiểu trường giáo dục nghề nghiệp ở Trung Quốc, điểm khác biệt giữa trường trung học dạy nghề và trường trung học phổ thông thông thường là trường trung học dạy nghề tập trung vào đào tạo cán bộ kỹ thuật trung cấp và cán bộ quản lý, công nhân kỹ thuật trung cấp và học viên.

Không hiểu sao Lục U cảm thấy hơi xấu hổ: “Sao cô lại biết tên tôi?”

“Sao lại không biết chứ, cô không phải là... tiểu thanh mai của Tưởng Đạc sao, lúc ấy làm gì có ai không biết cô chứ.”

Cô hoa khôi giảng đường này đã khiến Lục U canh cánh trong lòng rất nhiều năm, lúc không chuyện gì còn lấy ra để trêu Tưởng Đạc vài câu.

Nhưng thực tế, địch ý của Dương Đại Tịch đối với Lục U hình như so với “canh cánh trong lòng” của cô càng sâu hơn.

Năm đó, người nào không biết Tưởng Đạc có một tiểu thanh mai không cầm được, lại chẳng thể bỏ được.

Người nào không biết sau mỗi lần Lục U đến tìm anh thì Tưởng Đạc lại ngồi một chỗ ngây người rất lâu, t.h.u.ố.c lá hết điếu này đến điếu khác, không ai dám đến quấy rầy.

Dương Đại Tịch đã từng đố kị đến mức điên cuồng với Lục U, nhưng sau này, cô ta lại không ghen tị nữa.

Ở cùng vạch xuất phát, thực lực tương đương thì mới có thể đố kị.

Nhưng cô ta dần phát hiện, trên cán cân trong lòng Tưởng Đạc, cô ta căn bản không thể sánh được với Lục U, bất kỳ người phụ nữ nào cũng không thể.

Bởi vì, trong lòng Tưởng Đạc căn bản không hề cán cân, cô gái kia đã chiếm lấy toàn bộ trái tim của anh.

Mà buồn cười chính là, Tưởng Đạc chưa từng giấu giếm, ai cũng biết điều này cả.

Nhưng kể cả khi biết rõ, những cô gái kia vẫn tự nguyện ở bên anh, hoặc là vì hư vinh, hoặc là vì dáng vẻ đẹp trai, hoặc là vì gia thế của anh... bất kể là người nào anh đều không cự tuyệt.

Đối với anh mà nói, thế giới này chỉ có hai kiểu phụ nữ, Lục U và những người phụ nữ khác.

Nếu không phải Lục U, thì ai cũng giống nhau.

Loading...