Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối - Chương 120: Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối

Cập nhật lúc: 2025-06-14 07:35:46
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù trong chuyện này cô là người bị hại, những tam giác quan hệ giữa cô, Hứa Trầm Chu và Lâm Vãn Vãn từng là đề tài nóng trên mạng. Lục U tuyệt đối không muốn để mỗi khi mọi người nhắc đến Lộc Phong, thứ đầu tiên xuất hiện không phải là quần áo của Lộc Phong mà là mấy chuyện râu ria ngoài rìa.

Huống chi hiện tại Lộc Phong vừa mới bắt đầu, những người hợp tác tiềm năng đều đang mang thái độ quan sát, chưa có sự tin tưởng đối với thương hiệu. Nếu chuyện này làm lớn lên, đối với Lộc Phong chỉ có hại chứ không có lợi.

Chỉ có thể tạm thời buông tha cho anh ta mà thôi.

Hứa Trầm Chu bắt máy rất nhanh: “Tiểu U, đợi em rất lâu rồi.”

Lục U hạ thấp giọng, cắn răng nói: “Tổng giám đốc Hứa hào phóng thật đấy, đang luyện Thất Thương Quyền đấy à, đánh người một trăm tự làm mình bị thương một nghìn?”

[1] Thất Thương Quyền, chiêu thức của phái Không Động, đặc điểm là muốn phát huy sức mạnh lớn nhất thì phải tự đả thương chính mình.

Trong điện thoại, Hứa Trầm Chu cười nhạt: “Đúng thật là tự làm mình bị thương một nghìn. Nhưng dựa vào nguồn lực của tập đoàn Vãn Chu của anh, cái này chẳng đáng là gì. Ngược lại, Lộc Phong các em vất vả lắm mới giành được một đơn hàng lớn, vốn muốn mượn cơ hội này làm đà vươn lên, tạo danh tiếng cho thương hiệu. Hiện tại xem ra, là chuyện không thể rồi.”

Lục U biết, tất cả những điều Hứa Trầm Chu làm chẳng là vì thù oán cá nhân, làm để hả giận mà thôi.

Anh ta muốn để cô hiểu, ở trong giới này, chỉ cần một ngày còn Hứa Trầm Chu anh ta cùng với tập đoàn Vãn Chu, Lục U đừng mơ leo lên nổi.

Cô hít sâu một hơi, vậy mà tâm tình lại bình tĩnh hơn trước. Bởi cô vừa phát hiện, thật ra người không bình tĩnh được không phải cô, là mà Hứa Trầm Chu.

Khóe miệng cô nhếch lên, trầm giọng nói –

“Đã như vậy thì Hứa Trầm Chu, chúng ta cùng nhìn xem Lộc Phong và tập đoàn Vãn Chu, ai ngã xuống trước.”

--

Buổi chiều Lục U đi tới xưởng, vừa vặn Thượng Nhàn Thục cũng đang ở trong xưởng để kiểm kê một lô vải vóc.

“Miko hủy hợp đồng thì coi như bọn họ đã tặng không cho chúng ta lô nguyên liệu đã đặt này rồi. Nhưng bởi vì yêu cầu đặc thù của Miko, loại vải có phong cách hoạt hình này cũng không cách nào tiêu thụ trong cửa hàng thời trang trên trang thương mại điện tử của chúng ta được, căn bản là thành phế liệu rồi.”

Lục U đứng trong kho vật liệu, nhìn vải vóc chất đống trong phòng, những thứ này đều là do cô cẩn thận lựa chọn, chất lượng cực kỳ tốt, cũng không phải loại mặt hàng giá rẻ sản xuất đại trà.

“Chị sẽ nghĩ cách trả đống vải này lại, cũng không thể cứ chất đống trong xưởng như vậy được, không thì vải mới của chúng ta sẽ không vào được mất.”

“Trả lại thì bên kia cũng không nhận đâu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-120-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]

Thượng Nhàn Thục bất đắc dĩ nói: “Nếu không được thật thì chỉ đành vứt đi thôi, dù sao chúng ta cũng không lỗ.”

Lục U trầm ngâm một lát rồi nói: “Vứt đi quá lãng phí, phong cách của loại vải này thay đổi đi một chút lại rất phù hợp với thời trang trẻ em đấy.”

“Thời trang trẻ em? Nhưng Lộc Phong chúng ta không làm thời trang trẻ em mà!”

“Đương nhiên là sẽ không tiêu thụ trên nền tảng thương mại điện tử rồi. Định vị của ICLO cho Lộc Phong chính là thời trang xu hướng, sẽ không cho chúng ta cái gì cũng bán trên đấy đâu.”

“Vậy em định làm thành thời trang trẻ em là để...”

Lục U mỉm cười với cô: “Có thể quyên góp cho trẻ em ở các nơi vùng sâu vùng xa.”

“Đống vải này nếu ném đi thì chúng ta có thể tránh được tổn thất, nhưng nếu làm thành thời trang trẻ em thì chúng ta phải nhập thêm đấy.”

Tất nhiên Lục U hiểu điều này, nhưng cô nghĩ tới lời Lục Vân Hải từng nói. Thứ khiến mọi người tin tưởng mình không phải gia thế hay sự nghiệp, hoặc là quyền lực mà là lương tâm.

Kinh doanh, đối nhân xử thế, đều là như vậy cả.

“Đống nguyên liệu này là tập đoàn Vãn Chu tặng không cho chúng ta đó, ném đi thì tiếc lắm.” Lục U cắn răng nói: “Thành phẩm chúng ta làm ra không quá cao cấp, có lẽ phí vi phạm hợp đồng có thể bù vào được.”

Thượng Nhàn Thục cũng không có biện pháp khác, chỉ đành nói: “Được. Vậy thì quyên góp đi, xem như làm việc tốt để tích thêm may mắn cho Lộc Phong của chúng ta, để chị đi liên lạc với dự án Hy vọng [2].”

[2] Dự án Hy vọng là một hoạt động phúc lợi công cộng do Ủy ban Trung ương Đoàn Thanh niên và Quỹ Phát triển Thanh niên Trung Quốc khởi xướng vào năm 1989 với mục đích giúp đỡ những trẻ em không đến trường ở các khu vực nghèo đói.

“Không cần đâu chị, em biết trẻ em ở một nơi sẽ cần những bộ quần áo này.”

Lục U lấy điện thoại ra, gọi cho người liên lạc gần nhất.

...

Tưởng Đạc đón Lục U ở trên thị trấn Bình Vu.

Lục U đi cùng với trợ lý Tiểu Lưu, phía sau còn có một chiếc xe Van, trên thân xe còn in mấy chữ to “phòng thiết kế Lộc Phong”. Bên trong xe chở lô quần áo trẻ em đầu tiên được làm xong.

Loading...