Tưởng Đạc hỏi cô: "Vậy em cúi đầu thì trông thấy gì?" Lục U khẽ vuốt cằm, những đám cỏ dại mọc lan tràn phiến đá: "Đường chân."
Không phương hướng, cũng đoán tương lai.
Tưởng Đạc và cô im lặng gì, một lát thì bỗng nhiên quỳ một bên gối xuống. Lục U còn tưởng nhặt gì, cúi đầu thấy cầm dây giày lỏng của cô lên, đó tỉ mỉ buộc thành hình nơ bướm đấy. Không cố ý vô tình... Dù tại thời điểm cô cúi đầu trong chốc lát, chỉ thấy đường chân, mà còn nữa.
Một chiếc xe Bentley chạy sân trường, thu hút sự chú ý của nhiều sinh viên. Bên trong xe, Hứa Trầm Chu bật tai Bluetooth, dịu dàng đáp lời Lâm Vãn Vãn. "Ừm, đoàn phim nhớ thể hiện , kịch bản tệ."
"Trầm Chu, cảm ơn cho em cơ hội ."
"Giữa chúng cần cảm ơn."
"Tối nay bận , em mời ăn bữa cơm."
Hứa Trầm Chu lái xe tới ký túc xá nghiên cứu sinh, dừng bóng cây long não tươi : "Tối nay , còn việc."
"Là chuyện công việc ?"
"Ừ, cúp máy đây."
Hứa Trầm Chu cúp máy, cắt đứt câu hỏi của phụ nữ trong điện thoại. Anh gọi cho Lục U hai cuộc, Lục U nhận, vì thế nhắn tin: "Anh tới , xuống ." Lục U vẫn hồi đáp. Chiếc Bentley cứ thế hiên ngang dừng cửa ký túc xá, thu hút ít ánh mắt của các bạn học.
Trong ký túc xá, Tô Nhị đắp mặt nạ, gõ cửa toilet: "Này , bạn trai tới!" Toilet tiếng nước truyền đến, Lục U đang tắm, ung dung đáp: "Anh bạn trai tớ."
" tới tìm mà, xe đỗ lầu nửa tiếng ."
"Anh thích thì cứ chờ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-12-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Lục U chút vội vàng tắm thêm nửa tiếng nữa, chậm chạp , lúc sấy tóc gương thì điện thoại. Có năm cuộc gọi nhỡ, còn một tin nhắn ngắn gọn: "Anh tới , xuống ." Lục U lạnh, giọng điệu lệnh của vẫn như một. Mấy năm nay, Hứa Trầm Chu quen với việc cô ngoan ngoãn lời nên luôn hất hàm sai khiến, quát mắng cô.
Lục U thuận tay nhắn : "Không xuống, áo ngủ, việc gì ?" Hứa Trầm Chu nhanh chóng gọi tới.
Lục U tắt máy sấy, nhận điện thoại. "Lục U, rốt cuộc em như thế nào?" Hứa Trầm Chu ép giọng xuống mức trầm, thể nóng nảy, nhưng vẫn kiềm chế tính tình.
" gì cả, chỉ hy vọng đừng tới quấy rầy cuộc sống của nữa, chúng chia tay ."
Ngay từ đầu, Hứa Trầm Chu cho rằng Lục U chỉ đang giận dỗi, cho nên cố tình lờ cô hai ngày, để cô tự suy nghĩ kỹ. Dù bây giờ tình hình trong nhà cô cũng như , Hứa Trầm Chu là chỗ dựa duy nhất cô thể bám .
"Lục U, em viện, ngày nào cũng cần tiền, nhà em còn thiếu nợ, cho dù em vẽ bao nhiêu bản thảo và bao nhiêu việc nữa thì cũng thể trả nổi. Dưới tình huống , em chắc chắn chia tay với ?"
Lục U siết chặt nắm tay. Cô , tình cảm giữa cô và Hứa Trầm Chu sớm hề bình đẳng. Lúc Hứa Trầm Chu theo đuổi cô, gia cảnh cô vượt trội hơn, lẽ cảm nhận sự tinh tế do mối quan hệ địa vị kinh tế mang . khi gia đình cô phá sản, Lục U dần nhận sự đổi trong thái độ của Hứa Trầm Chu. Mặc dù yêu thương cô, cưng chiều cô, nhưng chỉ giữ cô như một con chim vàng trong lồng. Không ngờ một ngày, con chim vàng cũng sẽ thoát khỏi lồng giam.
"Hứa Trầm Chu, bệnh của từng nhận một đồng tiền từ , , về cũng cần." Lục U chống đỡ lòng tự tôn còn sót , xong những lời .
Hứa Trầm Chu sửng sốt vài giây, : "Lục U, tính cách em vẫn hiếu thắng như . Tình hình trong nhà đang khó khăn, vì em thể cúi thấp đầu?"
Vì em thể cúi đầu. Lục U nhớ tới đàn ông xuống buộc dây giày cho cô. Cô lạnh, hỏi Hứa Trầm Chu: "Anh bảo cúi đầu, cúi đầu thể thấy gì?" Hứa Trầm Chu hiểu câu .
"Đừng đến tìm nữa." Nói xong, Lục U chút do dự ngắt điện thoại.
Trong xe u ám, Hứa Trầm Chu châm một điếu thuốc. Bởi vì phẫn nộ và cam lòng, tay cầm thuốc cũng kìm mà run rẩy. Anh vì Lục U luôn dịu dàng ngoan ngoãn kiên quyết với chuyện chia tay như .
Thật hai chia tay cũng cả. Vào thời điểm nhà họ Lục phá sản, ba Hứa sớm yêu cầu bọn họ chia tay. bệnh "hoàng tử" của Hứa Trầm Chu phát tác, cảm thấy khi đó vứt bỏ Lục U thì đáng mặt đàn ông. Hơn nữa ở chung lâu như , cô gái bề ngoài dịu dàng xinh , trong xương cốt quật cường trái tim ... cũng vài phần hảo cảm. Vì thế Hứa Trầm Chu chống áp lực trong nhà, kiên trì ở bên cạnh cô.