Bất kể là thấy mặt trời nhuộm đỏ bầu trời, là thấy sóng lúa lay động khi gió thổi, hoặc như bữa tối hôm nay hợp khẩu vị... Anh đều chia sẻ với cô.
JD: “Chắc là vì cô đơn quá.”
U U Lộc Minh: “Tam gia cũng cô đơn ? [ mỉm]”
JD: “Đương nhiên. [ mỉm]”
So với khác, càng hiểu cảm giác cô đơn là như thế nào.
Bởi tư ngày bắt đầu thích cô đến bây giờ, mỗi ngày đều là cô đơn.
JD: “Em đang gì thế?”
U U Lộc Minh: “Vẽ thiết kế đó.”
JD: “Gửi cho xem.”
Lục U chụp bản vẽ trong máy tính gửi cho : “Đây là mẫu trang phục của mùa đông của năm nay, thiết kế dựa khái niệm tuyết đầu mùa.”
Rất lâu mới trả lời: “Giỏi quá.”
U U Lộc Minh: “...”
U U Lộc Minh: “Tam gia nếu tìm lời nào để thì mau phá án .”
JD: “Phá án thiết kế mà thức đêm tăng ca nhiều sẽ kết quả. Phải đợi thời cơ thích hợp, hung thủ sẽ lộ nguyên hình thôi.”
U U Lộc Minh: “Xin hãy nhanh chóng tra chân tướng nha!!!”
JD: “Em đúng là tinh thần chính nghĩa.”
U U Lộc Minh: “Đâu .”
Lục U cúi đầu gõ tin nhắn, hiểu mặt nóng lên, chậm rãi gõ xuống câu: “Bởi vì nhớ , mau trở về nha.”
Tin nhắn gửi lâu, mà Tưởng Đạc vẫn trả lời. Lục U chút ảo não, thu hồi nhưng tin nhắn vượt qua thời gian thu hồi .
Lục U nhụt chí đặt điện thoại xuống, cảm giác như tự đa tình, gương mặt nóng rần.
...
Hạ Minh Phi cầm theo sổ ghi chép hỏi thăm thôn dân, tìm thấy Tưởng Đạc ở giữa đồi lúa mạch.
Anh thẳng cẳng sườn núi, bầu trời xanh thẳm, biểu cảm nghiêm túc.
Hạ Minh Phi hỏi: “Cậu ở đây gì?”
Toàn Tưởng Đạc mềm nhũn, than thở: “Tụt huyết áp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-119-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
“Sao tự nhiên tụt huyết áp?”
Tưởng Đạc trời, bầu trời xanh thẳm phản chiếu trong đôi mắt đen nhánh của .
Hạnh phúc tới quá đột ngột. Anh choáng sắp ngất .
--
Lục U mới đặt điện thoại xuống, Thượng Nhàn Thục nổi giận đùng đùng : “Quá đáng đấy! Thật sự cực kỳ quá đáng! Lô vải đầu tiên của chúng trong xưởng , mà bây giờ công viên Miko hủy hợp đồng, gì chuyện dễ dàng như thế!”
“Hủy hợp đồng?”
Lục U lập tức dậy, vội vàng hỏi: “Bọn họ hài lòng với thiết kế ? Nếu hài lòng thì khi may thể sửa mà.”
Thượng Nhàn Thục lắc đầu: “Không , bọn họ hài lòng với thiết kế của em. Sau khi gửi qua từng yêu cầu sửa chữa.”
“Vậy tại ?”
Thượng Nhàn Thục tức tái cả mặt: “Bởi vì nhường cho phần lợi nhuận càng lớn hơn.”
--
Buổi chiều, chủ quản bộ phận hậu cần của công ty Miko - Lưu Vân Phong đích đến phòng thiết kế Lộc Phong ký thỏa thuận ngừng hợp tác, khiến cho bản hợp đồng trở thành thứ bỏ , đồng thời bên đó cũng bằng lòng bồi thường tiền vi phạm hợp đồng, tiền đặt cọc cũng cần lấy .
Lục U thật sự nghĩ , rốt cuộc đối thủ bỏ bao nhiêu quyền lợi mới thể khiến bọn họ thèm quan tâm đến tiền vi phạm hợp đồng và tiền đặt cọc, quyết tâm hủy hợp đồng đến .
“Chủ quản Lưu, nếu thiết kế bất kì vấn đề gì, Miko đều thể đưa yêu cầu sửa chữa, sẽ cố gắng thỏa mãn yêu cầu của các vị.”
Quả thực Lục U vẫn cam lòng, tranh thủ cuối cùng: “Nếu thiết kế vấn đề, cũng chất lượng sản phẩm vấn đề, bây giờ hủy hợp đồng thì đối với khu vui chơi Miko phòng thiết kế Lộc Phong đều tổn thất, cần gì chứ.”
Lưu Vân Phong giải thích Lục U: “Thiết kế của cô vấn đề gì cả, chúng hài lòng, cũng khá thích.”
“Vậy tại ...”
“Cô là nhà thiết kế nên lẽ hiểu lắm. Chúng là ăn, luôn đặt mục tiêu là theo đuổi lợi ích tối đa. Bên phía tập đoàn Vãn Chu bằng lòng nhượng 50% lợi ích để đồng phục cho chúng , đồng thời sẽ chịu trách nhiệm về tiền bồi thường vi phạm hợp đồng và tiền cọc ở bên . tin rằng, nếu đổi cô là chúng , chắc hẳn cô cũng nên lựa chọn như thế nào.”
Trong lòng Lục U khiếp sợ thôi: “Tập đoàn Vãn Chu đồng ý nhượng 50% lợi ích?”
Đừng kiếm tiền, nhượng 50% lợi ích, cái đơn hàng ... trực tiếp tặng cho khu vui chơi Miko .
Tập đoàn Vãn Chu lấy tiền túi từ thiện.
Hứa Trầm Chu điên !
Xế chiều hôm đó, Lục U gọi điện thoại cho Hứa Trầm Chu.
Sau đêm hôm đó, vốn dĩ Tưởng Đạc gọi đến uống , nhưng Lục U cản .
Bây giờ Lộc Phong mới đặt những bước chân đầu tiên, bất cứ tin tức gì liên quan đến cô đều thể gây tác dụng phụ với hình tượng của thương hiệu Lộc Phong.