Lục Ninh nhận lấy điện thoại, buồn bực : “Cảm ơn.”
Thẩm Tư Tư tức giận : “Còn học cách lừa nhà cơ đấy! Vì rõ với từ .”
“Chọn ngành Biểu diễn là vì nổi tiếng, chút thực tế, lớn đều cảm thấy đây là việc đàng hoàng .”
Thẩm Tư Tư , dáng dong dỏng cao, gương mặt sạch sẽ trong veo, đúng là mấy phần giống mấy idol, tiểu thịt tươi.
“Vậy rốt cuộc diễn viên, ca sĩ là nổi tiếng đây?”
“Mấy cái khác ?”
“Đương nhiên là khác . Diễn viên, ca sĩ giỏi dựa khả năng diễn xuất hoặc là giọng hát để trở nên nổi tiếng, tán thưởng. Rèn luyện đến một trình độ nhất định còn thể gọi là nhà nghệ thuật. Mà cánh cửa của nổi tiếng thấp hơn nhiều, múa máy tay chân ống kính một chút, tỏ cute phô mai que một chút, thiết lập hình tượng một chút cũng thể hấp dẫn một bộ phận hâm mộ.”
Lông mày Lục Ninh cau : “Em suy nghĩ nhiều như thế, em chỉ ... nổi tiếng kiếm nhiều tiền, em kiếm tiền cho gia đình thôi.”
“Lại nữa .” Thẩm Tư Tư lắc đầu, giơ tay vỗ đầu : “Cậu một chị bản lĩnh như thế thì gấp gáp cái gì chứ, hiện tại lượng tiêu thụ mỗi ngày của Lộc Phong là bao nhiêu ? Không lâu chị thể biến thành phú nhị đại đấy.”
“Ai phú nhị đại chứ!” Lục Ninh cuống quýt đẩy tay cô : “Chị lợi hại là chuyện của chị , quan hệ gì tới em . Em cứ nhất định theo chị , để chị chăm sóc ? Chẳng lẽ em thể chăm sóc cho cái nhà ?”
Tay Thẩm Tư Tư cứng rắn chặn , cô : “ thật là... đủ lông đủ cánh .”
Lục Ninh phát tiết xong cảm thấy nên cáu bẳn với Thẩm Tư Tư. Cả hai gì trong chốc lát, cầm lấy tay cô đặt đầu : “Chưa đủ lông đủ cánh , xin .”
Thẩm Tư Tư hành động của chọc cái: “Thằng nhóc thối, học biểu diễn thế?”
Lục Ninh cúi đầu, buồn bực : “Có thể kiếm tiền.”
“Ngoại trừ kiếm tiền thì cái khác ?”
Lục Ninh nghĩ một lát, bồi thêm một câu: “Cảm thấy trai.”
“Cậu đủ nha.” Thẩm Tư Tư đẩy đầu : “Được , nếu chọn biểu diễn thì cố gắng mà học, đừng nghĩ mãi đến chuyện kiếm tiền, cuộc sống nhiều chuyện quan trọng hơn kiếm tiền nhiều.”
Lục Ninh Thẩm Tư Tư, nghiêm túc đáp: “Ừ.”
Thẩm Tư Tư đồng hồ : “Lãnh đạo công ty đang liên hoan, chị tiện ở đây lâu lắm, về đó , cũng về sớm , đừng để chị lo lắng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-111-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
“Ừ, đừng uống rượu đấy.”
Thẩm Tư Tư xoay trở về phòng bao.
Kiểu liên hoan với lãnh đạo và khách hàng , cùng, uống rượu . Tửu lượng Thẩm Tư Tư khá , cũng cách chuyện khiến khách hàng vui vẻ, đến chín giờ tối mới tan tiệc.
Cô lễ phép tiễn khách hàng , đó loạng choạng cửa nhà hàng, chuẩn gọi xe về nhà.
Vừa đầu thấy Lục Ninh.Thằng nhóc vẫn , vẫn ánh đèn đường chờ cô.
Cậu mặc áo phông trắng và quần đen, sạch sẽ sáng trong, ánh đèn đường, làn da càng trở thêm trắng nõn.
“Nhóc con, còn về thế?” Thẩm Tư Tư uống nhiều, đầu óc choáng váng, lảo đảo về phía : “Muốn chị đưa về ?”
Lục Ninh vội vàng bước tới đỡ cô , cô thoang thoảng mùi hương kiều diễm như màn đêm khiến tim loạn nhịp.
“Em đoán chị sẽ uống rượu.” Lục Ninh giải thích: “Người uống rượu xong an .”
“Cậu còn ... năng lực của bạn trai nhỉ.” Thẩm Tư Tư : “Vậy đưa chị về nhà .”
Lục Ninh đỡ cô, bước xiêu xiêu vẹo vẹo một hồi, đó dứt khoát cõng cô lưng.
“Hơ, nhóc con lớn thật nè.” Thẩm Tư Tư lưng , cách mấy lớp áo cũng thể cảm nhận đường nét cơ lưng của : “Có thể cõng chị nè.”
“Vốn lớn .”
“Lúc chị , chính là một nhóc béo, cầm kem, ngốc ngốc ở đầu phố ăn, giống như đứa con trai ngốc của địa chủ .”
“Đừng nữa!” Lục Ninh đỏ mặt, trầm giọng : “Chị thể quên lịch sử đen tối của em ?”
“Không bao giờ quên , trong lòng chị, mãi mãi là nhóc béo ăn kem .”
Bước chân Lục Ninh dừng một chút, đó : “Bao giờ chị mới coi em là trẻ con nữa.”
“Để chị nghĩ xem.” Thẩm Tư Tư mấy chấm nhỏ lưa thưa bầu trời, : “Chờ trở thành một superstar thật sự, chị sẽ coi là trẻ con nữa.”
Đang chuyện, giày cao gót của cô rơi xuống đất, Lục Ninh cúi nhặt lên cầm tay.