Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối - Chương 105: Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối

Cập nhật lúc: 2025-06-14 07:35:11
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Thái Phong nhéo nhéo mũi Đào Tình Du, mang theo vài phần ve vãn nói với cô ta: “Em vất vả rồi.”

Đào Tình Du hờn dỗi lườm Lý Thái Phong, ngồi thẳng người lên, lạnh lùng nói: “Xin tổng giám đốc Lý tự trọng, trong nhà ngài đã có người vất vả rồi, còn ở chỗ này trêu ghẹo em làm gì chứ.”

Lý Thái Phong ôm lấy eo cô ta, nói: “Người kia của nhà anh ấy à, chỉ là một bà chủ gia đình thôi, cái gì cũng không hiểu, từ trước đến nay anh với cô ta không thể trò chuyện với nhau được, so với em cô ta kém xa.”

Đào Tình Du thích nghe những lời này, cô ta hỏi: “Cô ta kém em chỗ nào?”

“Em là du học sinh có bằng cấp đẹp, công ty của chúng ta có nhân tài như em là may mắn của công ty, cũng là phúc khí của anh.”

“Phu nhân không trẻ không xinh đẹp sao?”

“Cô ta chỉ là một người phụ nữ một đống tuổi đã có chồng mà rồi, cái gì cũng không biết, suốt ngày chỉ biết cùng mấy người khác đi dạo phố, chơi mạt chược, chưa từng va chạm với xã hội.”

“Khó trách chưa bao giờ đưa cô ta đến tham gia tiệc xã giao.”

“Mang cô ta theo nhất định sẽ khiến anh thành trò cười.”

Đào Tình Du nhìn ông ta, ý nhị hỏi một câu: “Nếu cô ta không tốt như thế, vậy... khi nào anh ly hôn với cô ta?”

Nhắc tới hai chữ “ly hôn”, nụ cười trên mặt Lý Thái Phong dừng một chút, sau đó ôm lấy eo Đào Tình Du, miệng trơn như bôi mỡ: “Ly, lập tức ly hôn với cô ta.”

“Thế em sẽ chờ đó.”

Thượng Nhàn Thục cảm thấy cả người chảy đầy mồ hôi lạnh. Người khác nói với bà ấy rằng mấy năm nay chồng mình ở bên ngoài có không ít bồ nhí, nhưng bà ấy chưa bao giờ tin tưởng, hoặc có lẽ... bà ấy không muốn tin.

Bà ấy thậm chí còn nói người đó, chỉ là gặp dịp thì chơi thôi, đàn ông ngồi lên được vị trí này đều không thể tránh khỏi.

Bây giờ tận mắt nhìn thấy, trái tim Thượng Nhàn Thục sắp nát vụn rồi.

Những thứ oanh oanh yến yến này trong mắt chỉ chờ mong được thượng vị, đừng thấy Lý Thái Phong sảng khoái bằng lòng với mấy người này mà tưởng, thật ra người đàn ông này rất thông minh, ông ta sẽ không ly hôn đâu. Bà cả trong nhà không ngã, bên ngoài bồ nhí bay bay, đây mới là trạng thái lý tưởng nhất của loại đàn ông này.

Nhưng mà... Thượng Nhàn Thục sao có thể cam tâm nhịn nhục một cách thấp hèn chỉ để giữ lấy cái danh hão là bà cả chứ. Nhất là khi chính tai nghe thấy Lý Thái Phong nói mấy câu hạ thấp mình ở trước mặt tình nhân, ông ta nói như đã soạn bài trước, không biết đã nói bao nhiêu tình nhân như vậy rồi.

Bà chủ gia đình, không kiến thức, phụ nữ một đống tuổi đã có chồng...

Từng chữ từng chữ nhục nhã này con d.a.o đ.â.m vào lòng bà ấy.

Có một người phục vụ bưng khay đi ngang qua bà ấy, Thượng Nhàn Thục lấy một ly rượu vang đỏ rồi đi về hướng hai người kia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-105-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]

...

Ra khỏi phòng khách, Lục U đi tới bên cạnh hành lang, lấy bản thảo diễn thuyết về thương hiệu đã chuẩn bị trước ra nhẩm lại một lần.

Đúng lúc này, cô nhìn thấy Tưởng Tư Địch đã thay một bộ trang phục thường ngày đi về phía cô.

“Chị, chị cũng tới à?”

Tưởng Tư Địch giơ điện thoại lên: “Không phải, nghe nói đêm nay thương hiệu của em có buổi diễn thuyết, người nào đó muốn xem nhưng lại không đến được, chị phải livestream cho nó.”

“Tưởng Đạc ạ?” Lục U bĩu môi nói: “Chắc anh ấy muốn thấy em làm trò hề chứ gì.”

Từ sau khi xảy ra vụ việc trên du thuyền, dường như giữa Lục U và Tưởng Đạc có một tầng ngăn cách như có như không, vẫn chưa liên lạc lại.

Thỉnh thoảng từ xa nhìn thấy nhau ở nơi công cộng thì chỉ liếc qua một cái, ngay cả chào hỏi cũng không, giống như hai người xa lạ.

“So với việc thấy em làm trò cười, thì nó còn quan tâm đến việc trong thời gian đã định em trả được hết mười triệu kia hay không đấy.”

“Chỉ bảo anh ấy yên tâm, em nhất định sẽ trả hết nợ.”

“Có lòng tin như thế cơ à.”

“Đương nhiên.”

Hôm qua vừa bắt đầu ngày hội mua sắm, lượng tiêu thụ của Lộc Phong đã nằm trong top 10, đơn đặt hàng cũng không ngừng tăng lên.

Mặc dù nền tảng ICLO đã ngốn hơn một nửa, trừ đi các chi phí vận hành linh tinh thì căn bản chẳng được một xu lợi nhuận nào hết, nhưng Lục U cũng không nóng nảy. Chỉ cần thương hiệu có người biết đến, lo gì không kiếm được tiền. Lí do cô coi trọng ICLO là bởi vì muốn mượn nền tảng này để mở rộng quy mô của Lộc Phong.

Tưởng Tư Địch thấy đường làm quan của Lục U rộng mở, chị ấy bất đắc dĩ lắc đầu, trong lòng thầm nói, con ch.ó con kia lai phải thất vọng rồi.

“Nhưng mà, nếu anh ấy muốn đến xem diễn thuyết thì sao không tự mình đến ạ?” Lục U tò mò hỏi: “Còn phiền chị livestream cho anh ấy nữa chứ.”

“Em không biết à, nó bị thương rồi.”

“Hả?”

Tưởng Tư Địch thuận miệng nói: “Hôm trước đi chấp hành một vụ án chống ma túy, gặp phải một kẻ độc ác không cần mạng, còn bắt cóc cả con tin. Chuyên gia đàm phán còn chưa tới mà Tưởng Đạc đã tự mình đơn thương độc mã tiến lên đàm phán với tội phạm ma túy rồi. Đang nói nói cười cười thì tự dưng động thủ với người ta, mấy tên tội phạm ma túy kia bị tóm gọn, nhưng nó vì cản một d.a.o cho người khác nên bụng bị đ.â.m một nhát, ruột cũng sắp lòi hết cả ra, cơ mà bị nó nhét vào lại rồi.”

Loading...