ĐÒI TÔI DẠY KÈM ĐÀN CON KHÔNG CÔNG, TÔI CHỬI CHO KHÔNG KỊP VUỐT MẶT - 3

Cập nhật lúc: 2025-10-24 06:49:21
Lượt xem: 155

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngưu Xuân Lệ ôm đứa nhỏ, gào t.h.ả.m thiết:

 

“Nhìn ! Cô đá con bầm hết ! Cô độc phụ thật tàn nhẫn, trẻ con còn bé xíu mà nỡ tay!”

 

Theo lệnh bà , bảy đứa trẻ cũng hùa theo, nước mắt giả còn chảy ròng ròng:

 

“Chú cảnh sát ơi, cô đ.á.n.h tụi con!”

“Cô c.h.ử.i tụi con nữa!”

“Cô đáng sợ lắm, bắt cô chú ơi!”

 

chỉ khẩy — đúng là cha nào con nấy, trò hề gia đình hảo.

 

“Các thấy ? Rõ ràng họ tự xông nhà , đập phá đồ đạc, còn ép ký cái thỏa thuận điên khùng . đồng ý thì hành hung!”

 

“Thỏa thuận vẫn còn đây!”

 

Một cảnh sát bước tới định nhặt tờ giấy, nhưng Ngưu Xuân Lệ nhanh như chớp giật lên, nhét thẳng n.g.ự.c áo!

 

“Thỏa thuận gì chứ? Chỉ là tờ giấy gói đồ ăn của thôi!”

 

“Cô đ.á.n.h con , cả nhà chứng. Không bồi thường thì đừng hòng yên!”

 

chỉ — đầy vết bầm, vết cắn, vết rách.

 

“Rõ ràng là họ sai bảo bọn trẻ đ.á.n.h ! Lúc cảnh sát , hai còn đang tay, các thấy tận mắt mà!”

 

Một cảnh sát gật đầu:

 

, lúc chúng xông , hai đang hành hung chị. Quản lý khu cũng xác nhận đây là nhà riêng của chị Dư, họ tự ý xông .”

 

Lưu Chí Cường lập tức đổi giọng nỉ non, mặt nghệt :

 

“Cô Dư giúp dạy miễn phí, nhưng đòi tiền học thêm. nghèo, chịu nổi, con đ.á.n.h mới phản ứng!”

 

Ngưu Xuân Lệ phụ họa ngay:

 

thế, cha nào mà chịu con đ.á.n.h chứ. Các tin, cứ hỏi bọn nhỏ!”

 

Bảy đứa trẻ đồng thanh dối trơn tru:

 

“Cô đ.á.n.h tụi con !”

 

bật lạnh, từng chữ như tát thẳng mặt họ:

 

“Quả sai — cha nào con nấy. Con chuột đẻ cũng đào hang. Còn mấy đứa nhỏ nhà chị thì khỏi dạy đạo đức, dạy dối thành nghề .”

 

Ngưu Xuân Lệ trợn mắt, gào lên:

 

“Cô đúng là hổ! Làm giáo viên mà đạo đức thối nát, bây giờ vạch mặt còn dám vu khống chúng ?!”

 

“Cảnh sát ơi, trẻ con dối ! Giờ chuyện quá rõ ràng , chính cô Dư là tay đ.á.n.h con ! với chồng chỉ vì bảo vệ con mới phản ứng thôi. Mau bắt cô cho !”

 

nhếch môi, lạnh: “Ồ, ? Thế thì xem thử con các ‘thật thà’ đến mức nào nhé.”

 

sang cảnh sát, giọng thản nhiên: “Nhà gắn camera, đề nghị kiểm tra camera để rõ trắng đen, trả công bằng cho .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-toi-day-kem-dan-con-khong-cong-toi-chui-cho-khong-kip-vuot-mat/3.html.]

Vừa xong, mặt Ngưu Xuân Lệ và Lưu Chí Cường trắng bệch, chân run lẩy bẩy như sắp quỵ.

 

“Cô… cô còn dám gắn camera trong nhà ?”

 

“Cảnh sát, cô cố tình gài bẫy chúng đó! Đừng tin lời cô , chúng mới là nạn nhân thật sự!”

 

khẽ bật — đôi vợ chồng đúng là cao thủ trong khoản ăn vạ. Vô lý đến mấy vẫn cách cãi cùn để giành ba phần .

 

cảnh sát việc dựa bằng chứng. Sau khi xem xong đoạn ghi hình, họ lập tức rút còng, lạnh lùng bấm khóa tay hai , áp giải lên xe cảnh sát. Bảy đứa nhỏ của họ cũng đưa , trông chẳng khác gì mấy quả bí non gom một chỗ.

 

Mọi rời , căn nhà bừa bộn khiến nổi cả da gà. gọi giúp việc theo giờ đến dọn dẹp, bắt taxi tới bệnh viện băng bó vết thương.

 

Tối đó, cảnh sát gọi , thông báo tình hình xử lý vợ chồng Ngưu Xuân Lệ.

 

Theo luật, tội xâm nhập nhà khác và hành hung tạm giữ mười ngày kèm phạt tiền. hai kẻ đó đến bảy đứa con — đứa lớn tới mười hai, đứa nhỏ mới ba tuổi — còn cần chăm nom.

 

Luật pháp cũng phần nhân tình, nên chỉ tạm giam Lưu Chí Cường, còn Ngưu Xuân Lệ thì phê bình, giáo d.ụ.c và bắt buộc xin .

 

chẳng lấy gì bất ngờ. Trẻ con là tương lai của đất nước — ngay cả tội nhân m.a.n.g t.h.a.i còn ân giảm cơ mà.

 

Về phần bồi thường đồ đạc và chi phí chữa trị, hai vợ chồng đó chẳng góp nổi trăm tệ, dĩ nhiên chẳng gì để đòi.

 

Cảnh sát khuyên thể khởi kiện để hạn chế chi tiêu xa xỉ của họ , nhưng chỉ nhạt: “Họ nghèo đến độ bát cơm còn lo nổi, tiền mà xa xỉ?”

 

Vậy là tạm chấp nhận cách xử lý .

 

Qua điện thoại, Ngưu Xuân Lệ tỏ vẻ thành khẩn xin , nhưng — giọng đó hề phục.

 

Linh cảm của mách rằng, chuyện xong .

 

Quả nhiên, đêm đó cửa nhà gõ mỗi giờ một , chẳng cho chợp mắt.

 

Mỗi bật dậy mở cửa thì chạy mất, nhưng rõ là trò của Ngưu Xuân Lệ và đám con nít nhà cô .

 

con nhỏ, cảnh sát chẳng thể gì, nên càng lấn tới, càng trơ trẽn quấy phá.

 

Cả đêm ngủ, sáng soi gương thấy hai quầng thâm rõ như gấu trúc, vẫn cố gắng dạy.

 

Ngay chân chung cư, Ngưu Xuân Lệ đợi, mặt vênh váo:

 

“Cô Dư, ngủ chắc mệt lắm nhỉ?”

 

“Nếu cô chịu ký biên bản hòa giải, thả chồng và đồng ý dạy kèm cho con , tối nay để cô yên giấc. Còn thì... tối qua mới chỉ là màn dạo đầu thôi.”

 

khẩy, giọng đầy mỉa mai: “Cô tưởng dễ dọa thế ? Cái loại như cô, mặt mà còn to mồm là phước đấy.”

 

 

 

 

 

 

Loading...