Đối Chiếu Thời Đại? Không Lo, Ta Có Không Gian Linh Tuyền - Chương 155: Định cư tại thôn Cố Gia
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:08:38
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ông xem những nhà khoa học của chúng , ai là mù chữ ? Tình hình bây giờ chỉ là tạm thời, tương lai kiến thức chúng học vẫn là quan trọng.” Đây là một cuốn sách, đồng thời cũng là một thế giới sống động.
Ở thế giới hai năm, Cố Tuyết hòa đây.
Mà xu hướng tương lai, Cố Tuyết rõ mồn một, nhưng thể hết, chỉ thể theo lời mà khuyên Tô Từ An.
Tô Từ An cũng chỉ do dự một chút, lời khuyên của bạn gái , khẽ .
“ và Hạ Hoài Tri vẫn luôn tin rằng, tương lai tình hình sẽ đổi, ngờ A Tuyết em cũng nghĩ như .”
Mắt thấy Tô Từ An tâm trạng hơn một chút, Cố Tuyết kể một chuyện gặp đường.
Một một , khí hai , vô cùng hòa thuận.
Đợi đến khi về đến nhà, Tô Từ An và Cố Tuyết trở nên tình tứ.
Về đến nhà giường, Cố Tuyết thoải mái ôm chăn.
Cuối cùng cũng về đến nhà , mấy ngày nay ở bên ngoài ít nhiều gì cũng chút quen, ở nhà mới là thoải mái nhất.
Ở phía bên Trương Kiến Quốc ngủ chiếc giường mềm mại, vốn tưởng sẽ khó ngủ, ngờ chẳng mấy chốc ngủ .
Cố Thiên Sơn bên cạnh, bộ dạng Trương Kiến Quốc, hiểu nghĩ đến cảnh họ ở trong hào, hai ngủ giường phản trong tiếng pháo.
Lúc đó yên như bây giờ, ngủ trong ký túc xá, bất cứ lúc nào cũng thể, thấy chuông báo giờ là trận.
Lúc đó họ cũng rõ, liệu tương lai họ thể sống sót , điều là, họ bây giờ thể thấy ánh mặt trời hòa bình, cần ngủ trong tiếng s.ú.n.g nữa.
Vừa nghĩ, từ lúc nào chìm giấc ngủ, cả nhà ngủ thẳng đến trưa ngày hôm .
Cố Tuyết là dậy đầu tiên, khi dậy thì thấy hai lớn vẫn dậy, đơn giản nấu cháo khoai lang.
Mùi thơm ngọt ngào xộc thẳng mũi, cảm thấy cả đều thăng hoa ít.
Rất nhanh phía bên , Cố Thiên Sơn và Trương Kiến Quốc hai cũng dậy, dậy ngửi thấy một mùi thơm ngọt ngào.
Trương Kiến Quốc khi dậy, theo bản năng dùng hai tay chống dậy, tay trái cũng cùng với tay cử động.
Cố Thiên Sơn vốn dĩ sáng sớm còn phản ứng kịp, đợi thấy Trương Kiến Quốc tự dậy , lúc mới nhận tay trái Trương Kiến Quốc mà hồi phục .
Lúc đó lương y già qua, sở dĩ Trương Kiến Quốc dần dần mất cảm giác, là vì cơ thể quá yếu, thêm đó suy dinh dưỡng lâu ngày và môi trường khắc nghiệt, mới dẫn đến việc từ cổ trở xuống, từ từ tê liệt.
Dinh dưỡng cơ thể theo kịp, sẽ tự phục hồi, sẽ từ từ khỏe .
Vốn tưởng cần lâu, nhưng ngờ chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, hai tay của Trương Kiến Quốc đều hồi phục cảm giác.
Lúc Trương Kiến Quốc cũng phản ứng , tay trái của , điều khiển ngừng nắm chặt nắm đấm.
“Tay trái của … tay trái của khỏi …”
Trương Kiến Quốc khi câu , vô cùng kích động.
Vốn tưởng cả đời cứ thế trôi qua, nhưng ngờ bây giờ hết bất ngờ đến bất ngờ khác ập đến.
“Trước đây bác sĩ , đợi chú khỏe , chú sẽ từ từ hồi phục mà? Bây giờ ăn uống hơn , tự nhiên cũng hồi phục nhanh.”
Cố Thiên Sơn ôm ông lên xe lăn, đẩy ông ngoài, chỗ gần phòng tắm là nơi họ để đồ vệ sinh cá nhân.
Bộ đồ dùng Trương Kiến Quốc dùng ở nhà trọ cũng mang về, hai đ.á.n.h răng rửa mặt xong, liền đến bàn ăn.
Trên bàn ăn là một đĩa dưa muối nhỏ, và cháo khoai lang thơm lừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-chieu-thoi-dai-khong-lo-ta-co-khong-gian-linh-tuyen/chuong-155-dinh-cu-tai-thon-co-gia.html.]
Khoai lang mang theo mùi thơm ngọt ngào, nấu cháo xong thêm chút đường , hương vị sẽ thơm ngọt mềm mại, thể là một bữa sáng .
Cố Tuyết mới tin tay trái Trương Kiến Quốc hồi phục, trong lòng cũng quá ngạc nhiên.
Mấy ngày nay đồ ăn, Cố Tuyết đều cho thêm linh tuyền pha loãng , về đến nhà, hai bữa cơm đều cho .
Thêm đó rau xanh trong nhà tưới nước cũng là linh tuyền pha loãng, tự nhiên đẩy nhanh tình hình hồi phục của cơ thể Trương Kiến Quốc.
“Chúng ăn cơm xong sẽ tìm đội trưởng, rõ chuyện định cư , đến lúc đó thế nào? Chúng cứ thế mà .”
Một lạ định cư ở thôn bản địa, cần nhiều thủ tục rắc rối.
may mắn là Trương Kiến Quốc là cựu chiến binh giải ngũ, nếu yêu cầu chia lương thực với thôn, trong thôn cũng ý kiến gì, thì sẽ dễ dàng thực hiện.
Uy tín của hai ông cháu Cố Thiên Sơn ở trong thôn bây giờ, tiền đề tổn hại lợi ích của , thêm một thể bớt một , cũng để tâm.
Dù tiền nuôi Trương Kiến Quốc họ bỏ , họ tự nhiên sẵn lòng ký tên đó.
, một lạ chuyển hộ khẩu đến địa phương, cần chữ ký của gần một phần ba hộ trong thôn, tức là hơn hai mươi hộ.
Ăn cơm xong, Cố Thiên Sơn đẩy xe lăn, đường ít thấy tình huống của họ chút tò mò, dù trong thôn hiếm khi xuất hiện lạ.
“Ông Cố, ông là ai ?”
Người hỏi là đứa trẻ nhà quan hệ khá , đứa trẻ đáng yêu vô cùng, tay còn cầm quả dại hái từ .
“Đây là em trai của ông nội, đây cùng ông nội chiến trường, bây giờ ở cùng ông nội.”
Câu trả lời của Cố Thiên Sơn nhiều đều thấy, lập tức xì xào bàn tán.
Hai ông cháu Cố Thiên Sơn và Cố Tuyết dẫn Trương Kiến Quốc, nhanh đến nhà Cố Quốc Phú, lúc họ cũng ăn cơm xong, trong sân, xoa bụng, trông vô cùng nhàn nhã.
Thấy họ về, Cố Quốc Phú vội vàng chào hỏi, liền thấy Trương Kiến Quốc đang xe lăn.
“Chú Cố, chú ?”
Cố Thiên Sơn đơn giản kể tình hình của Trương Kiến Quốc: “ nghĩ để hộ khẩu của Trương Kiến Quốc thôn chúng , nhưng tham gia bất kỳ phân chia lợi ích nào của thôn, dù với tình hình sức khỏe hiện tại của ông dù việc, cũng .”
Cố Quốc Phú hai ông cháu, hai họ đều vấn đề gì, Cố Quốc Phú tự nhiên cũng ý kiến phản đối.
Chỉ là trong thôn thêm một mà thôi, tham gia phân chia của thôn, cũng việc.
Thuần túy là hai ông cháu nuôi, tuy Trương Kiến Quốc lương hưu, nhưng tiền lương hưu thể bao nhiêu?
Thêm đó hai bắp chân của Trương Kiến Quốc đều còn nữa, ngay cả cuộc sống của bản cũng là vấn đề.
“Hai cứ tự cân nhắc kỹ là , bên thôn ký tên xong, đến lúc đó chuyển hộ khẩu qua là , chỉ là thời gian ước chừng sẽ ngắn, chuyện nếu thành công, ít nhất cũng hai ba tháng.”
Bây giờ thủ tục hộ khẩu là chuyện dễ dàng, dù tìm một nơi để định cư, trực tiếp định cư ở thôn Cố Gia, phía còn một loạt thủ tục.
Lại còn từng nhà từng hộ để xin chữ ký và dấu vân tay.
Chỉ cần hai ông cháu thấy phiền, ông đội trưởng đương nhiên ý kiến gì.
Từ trong tủ lấy giấy thư, xong đơn đăng ký, nhanh ông tự ký tên lên đó.
Tiếp theo là Cố Thiên Sơn cầm đơn đăng ký đến từng hộ gia đình xin chữ ký.