Đối Chiếu Thời Đại? Không Lo, Ta Có Không Gian Linh Tuyền - Chương 111: Xem xét kết hôn

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:07:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tuyết nghĩ nhiều cách, nhưng đều thể “ăn” tiểu cún con .

Nghĩ đến cách biểu đạt hàm súc của thời đại , cộng thêm ở thế giới , cô hề ghét Tô Từ An, kết hôn cũng .

Chỉ là vẫn xem Tô Từ An rốt cuộc ý gì.

Tô Từ An rời , Cố Thiên Sơn Cố Tuyết, một tràng “xây dựng tư tưởng” sâu sắc.

Cố Tuyết trực tiếp một câu chặn họng: “Dù kết hôn, chắc chắn là dọn đến ở cùng chúng , cũng chẳng khác gì bây giờ.”

Cố Thiên Sơn nghĩ cũng , cái chỗ trí thanh đó, kết hôn thì thể nào còn ở đó .

Những đó ở đây gốc rễ, chỉ thể sống theo họ.

Nghĩ đến đây, chút cảm xúc trong lòng Cố Thiên Sơn lập tức biến mất.

Ông cháu gái kết hôn, mà là sợ Cố Tuyết gả sẽ bắt nạt.

Bây giờ hai ở ngay mắt , động tĩnh gì, ông đều hết.

Sẽ như đây, ở một góc khuất mà thấy, bắt nạt.

Nghĩ thông suốt , Cố Thiên Sơn chút hối hận về thái độ đó của .

“A Tuyết, nãy ông thái độ lắm, Tiểu An chắc buồn nhỉ? Nếu thằng bé thật sự gì đó băn khoăn, ông nên giải thích một chút .” Cố Thiên Sơn nghĩ thông suốt xong thì cảm thấy chút quá lời.

Tô Từ An tuy bề ngoài hợp tiêu chuẩn của ông , nhưng ông tự , đây là cháu gái sẽ sống cả đời, tiêu chuẩn của cần thiết áp đặt lên khác.

“Không cần , nếu ngay cả chuyện nhỏ cũng nghĩ thông, thì cũng cần tiếp tục dây dưa gì. Chúng gả , con gái chim sa cá lặn, bế nguyệt tu hoa, ai cũng yêu như lời ông , tùy tiện tìm cũng thể tìm .”

Cố Tuyết một tràng lời tự mãn, thành công khiến Cố Thiên Sơn liếc mắt một cái, về phòng.

“Chuyện của bọn trẻ các cháu, hai đứa tự bàn bạc , ông cháu là chủ kiến, gì cần ông nội mặt thì cứ gọi ông.”

Cố Tuyết gật đầu.

Lại xuống uống , bàn là những loại quả khô còn từ Tết, uống ăn, bên ngoài trời còn đang đổ tuyết lớn, thật thoải mái bao.

lúc , ngoài cửa đến náo nhiệt.

Nhìn kỹ, thì là nhà Đá ở đầu làng, là con gái nhà Đá, lớn lên xinh thanh tú, trông đen, nhưng khi mắt đặc biệt .

Đây là ấn tượng lớn nhất của Cố Tuyết về cô gái .

Lúc mặc quần áo mới tinh, phía mấy tay xách trứng đỏ.

Đi từng nhà trong thôn phát.

Bên họ gả con gái , chỉ cần là lòng, đều sẽ đến từng nhà trong thôn phát trứng đỏ, chia sẻ niềm vui.

phát một quả, phát hai quả, cũng , chỉ chọn những gia đình khá quen để phát.

bây giờ trứng gà cũng là hàng hiếm, 1 quả, cũng thể bán một hai xu.

Tích tiểu thành đại, cả thôn phát , ít nhất cũng tốn một tệ.

Đừng coi chỉ là một tệ, rằng bây giờ tiền thách cưới ở nông thôn cũng chỉ năm tệ 10 tệ.

Cái giá coi như là cao .

“A Tuyết, mấy ngày nữa là ngày cưới của cháu, định xong , đến lúc đó cháu nhất định đến nhé.”

Cố Tuyết gật đầu đồng ý, họ khi rời còn dán giấy đỏ ở cửa.

Cái cũng là để dấu hiệu, biểu thị nhà phát xong , đồng thời cũng là để chia sẻ niềm vui cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doi-chieu-thoi-dai-khong-lo-ta-co-khong-gian-linh-tuyen/chuong-111-xem-xet-ket-hon.html.]

Nhìn bóng lưng họ rời , Cố Tuyết nghĩ nếu kết hôn thì sẽ thế nào.

Không từ lúc nào đến thế giới một năm , nghĩ chuyện kiếp , như thể lâu .

Ký ức lúc đó từng chi tiết đều khắc sâu trong lòng, trí nhớ của dị năng giả mạnh, khi thức tỉnh, ngay cả những chuyện bình thường cũng thể nhớ .

Lúc Cố Tuyết nhiều hơn là sự hụt hẫng, từ lúc nào cũng bắt đầu suy nghĩ chuyện tìm đối tượng, nếu là ở kiếp thì dám nghĩ đến.

Ở thời đại thiếu thốn lương thực, bất kỳ ai cũng thể trở thành ăn thịt cừu.

Mà con cừu ăn thịt , bằng hai chân.

Lúc đó, dám đặt niềm tin bất kỳ ai, mà ở thế giới Cố Tuyết cũng từng tin tưởng một ai.

thể chắc chắn, ở thế giới mối đe dọa nào, ngoài b.o.m nguyên t.ử và cái gọi là vũ khí hạt nhân.

Uống xong, Cố Tuyết sớm về phòng nghỉ ngơi, chơi mệt mỏi, nhanh ngủ .

Tô Từ An về đến chỗ ở, căn phòng nhỏ bây giờ chỉ hai ở.

Khi về vui vẻ phấn khởi, chỉ thiếu điều là nhảy tưng bừng.

Hạ Hoài Tri chuyện gì xảy , nếu thì mấy ngày bộ dạng ủ rũ như , bây giờ rạng rỡ hẳn lên.

Ngay cả khi uống t.h.u.ố.c kích thích cũng hưng phấn đến .

Có chút tò mò hỏi: “Tô Từ An, chuyện gì ? Về đến nơi mà khóe miệng từng hạ xuống.”

Tô Từ An khóe miệng vẫn luôn nhếch lên, vô cùng vui vẻ.

“A Tuyết bảo suy nghĩ chuyện kết hôn, cái còn cần suy nghĩ ? Chắc chắn kết hôn .”

Hạ Hoài Tri: !? “Cái gì?”

Tô Từ An lặp lời , càng nụ mặt càng lớn, khóe miệng gần như sắp chạm đến tai.

“Hai thật sự định kết hôn? Vậy chuẩn bao nhiêu tiền thách cưới? Chắc chẳng chuẩn nhỉ?”

Khóe miệng Tô Từ An vốn đang nhếch lên lập tức xị xuống.

“Chưa, định thư về nhà, bảo gia đình gửi tiền cưới vợ cho .”

Tô Từ An từ nhỏ, tích góp tiền lì xì mỗi năm, lúc đó nghĩ , thì thể .

Không ngờ tiền ngày càng nhiều, những chi tiêu bình thường tiền sinh hoạt của gia đình đủ trang trải. Nên từ nhỏ cảm thấy áp lực gì.

Bây giờ kết hôn điều đầu tiên nghĩ đến cũng là tiền cưới vợ của .

lúc cả kết hôn, thấy tận mắt, bà chồng cho chị dâu ít tiền, chị dâu, của hồi môn của chắc chắn .

Tô Từ An hăm hở trở về phòng, xuống bàn gỗ.

Lấy phong bì và giấy thư, bắt đầu về tình hình ở đây.

“Bố yêu, con ở đây gặp tâm đầu ý hợp, chúng con chuẩn kết hôn , bố thể gửi những thứ chuẩn cho con dâu cho con ? Và cả tiền cưới vợ con tiết kiệm nữa…”

Tô Từ An xong hài lòng xem , tiện thể còn cho Hạ Hoài Tri bên cạnh xem.

Hạ Hoài Tri những dòng chữ đó, trong lòng nghĩ Tô mà đ.á.n.h c.h.ế.t thằng , thì đó chắc chắn là tình yêu thương đặc biệt dành cho đứa con trai .

Tô Từ An cầm lá thư, chạy đến đầu làng đặc biệt đợi đưa thư buổi chiều.

Thêm ba hào, dùng thư tốc hành gửi thư về nhà, dù tốn tiền, cũng mất hơn mười ngày.

 

Loading...