Đoạn Tuyệt Thân Tộc :Ta Dẫn Đệ Muội Điền Viên Phát Tài - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-09-29 02:10:35
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chẳng bao lâu , Ba tỷ mang theo đồ vật đến nhà tranh.

Sau một hồi sắp xếp, căn nhà dần dần dáng dấp của một tổ ấm.

Đợi đều hết, Trương Ngũ Nguyệt thở phào một , ôm lấy nữ nhi : “Nữu Nữu, về nương sẽ dẫn con sống qua ngày, cần chịu sự đ.á.n.h mắng của nhà họ Tiền nữa. Nương nhất định sẽ cố gắng kiếm tiền, nuôi con trắng trẻo mập mạp.”

“Nương là nhất, nương ở , nơi đó chính là nhà, Nữu Nữu sẽ giúp nương việc.”

Nha đầu nhỏ mới bốn tuổi, tuy rằng hiểu nhiều, nhưng ai đối với , ai đối tệ với , trong lòng đều rõ như ban ngày.

Liễu Thanh Nghiên trở về nhà, liền kể chuyện của Trương Ngũ Nguyệt cho Tống đại phu .

Tống đại phu thở dài một tiếng, : “Đều là những khổ mệnh, giúp phần nào phần đó.”

Liễu Thanh Nghiên chỉ mang gạo lứt mà còn mang một gói muối cho Trương Ngũ Nguyệt và nữ nhi.

Ăn xong bữa trưa, Liễu Thanh Nghiên : “Gia gia, trong nhà hết rau , chúng lên núi đào ít măng và rau dại về .”

Thế là, Ba tỷ cõng giỏ mây lên núi. Họ đào một giỏ măng, nhưng nấm thì thấy, đào xong chỗ , đào thêm ít rau dại.

Liễu Thanh Nghiên thích ăn rau dại núi, chỉ thích rau đắng vì thấy vị quá chát.

Những loại như rau tề, bồ công , rau mỳ, cần tây núi, nàng đều thích ăn, hơn nữa tài nấu nướng của nàng khéo léo, nên nhà cũng đều theo đó mà yêu thích các loại rau dại.

Ba cùng bận rộn cơm, chẳng mấy chốc dùng bữa.

Ăn xong cơm, Liễu Thanh Nghiên gọi cả nhà một chỗ, : “Giờ sẽ kể cho bí mật của .

Gia gia, còn nhớ ở lão trạch, lão thái thái họ Liễu đập vỡ đầu ?

Lần đó, cảm thấy cứ như c.h.ế.t một .

Khi , một vị thần tiên cứu , bảo rằng dương thọ tận, còn đưa đến chỗ nàng , dạy nhiều thứ, nào là võ công, nào là bản lĩnh kiếm tiền.

Ta dường như ở đó lâu, lâu.

Sau , vị thần tiên còn tặng một gian tùy , bên trong nhiều ruộng đất, cây trồng mọc nhanh đến lạ.

Gia gia, vẫn luôn tò mò về thứ nước t.h.u.ố.c đưa ở nhà huyện lệnh là gì ?

Thật đó là linh tuyền thủy, lấy từ gian của , thể trị bách bệnh, giải bách độc.

Ruộng đất trong gian của , đều là ban đêm gian trồng trọt, giờ thu hoạch ít gạo trắng bột mì.

Ban ngày cải trang đến tiệm lương thực, chính là để bán những thứ .

Ta kể những điều cho , là vì là những thiết nhất của , việc quan trọng đến nhường nào chắc đều hiểu rõ chứ.”

Tống đại phu xong, kinh ngạc đến nỗi mắt trợn tròn.

Hai đứa trẻ tuy rằng chút ít, nhưng giờ phút xong, cũng đều lộ vẻ mặt kinh ngạc.

Liễu Thanh Nghiên thấy họ ngây , liền gọi: “Gia gia, Thanh Dật, Thanh Du, tỉnh !”

Họ mới hồn, Liễu Thanh Nghiên : “Mọi chú ý xem đây.”

Lời dứt, trong căn nhà vốn trống rỗng, mặt đất bỗng nhiên xuất hiện một bao gạo và một bao bột mì.

Mấy một nữa kinh ngạc, Liễu Thanh Nghiên, nhất thời gì cho .

Liễu Thanh Nghiên tiếp tục việc càng kinh ngạc hơn, : “Mọi nắm tay , đưa gian xem thử.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doan-tuyet-than-toc-ta-dan-de-muoi-dien-vien-phat-tai/chuong-66.html.]

Lời dứt, mấy như thể thi triển pháp thuật, “vút” một cái, liền xuất hiện trong một gian thần bí.

Cảnh tượng mắt “thoắt” một cái đổi, trở thành một bãi đất trồng trọt rộng lớn.

Những bông lúa trĩu hạt, từng bông đều oằn , một cánh đồng xanh mướt trải dài bất tận.

Những ngọn núi xa xa, ẩn hiện trong màn sương, vô cùng thần bí.

Mấy tại chỗ đều ngây , miệng há hốc, mãi khép , cứ như điểm định chú, sững ở đó bất động.

Liễu Thanh Nghiên mắt họ, cũng sốt ruột, cứ để mặc họ từ từ tiêu hóa, bản cũng lên tiếng.

Vẫn là Tống đại phu hồn tiên, ông dùng sức nhéo một cái cánh tay , đau đến “ái chà” một tiếng, lúc mới : “Thanh Nghiên , đây là mơ chứ? Đây thật sự là gian của con ?”

, gia gia.” Lúc , hai đứa trẻ cũng hồn, chỉ là cứ một mực gọi tỷ tỷ, kích động đến nỗi nên gì cho .

Liễu Thanh Nghiên : “Đi thôi, đưa dạo một vòng gian của .

Nhìn xem, đây chính là linh tuyền thủy mà chúng uống mỗi ngày, thứ nước thật thần kỳ, thể giải bách độc, trị bách bệnh, bệnh uống còn thể cường kiện thể. Dùng nó tưới cây, cây cối lớn nhanh đến kinh ngạc!”

Tống đại phu , liền vô cùng tò mò về thứ linh tuyền thủy , vội vàng múc một bát lên “ực ực” uống cạn.

Gà Mái Leo Núi

Uống xong, haizz, liền lập tức cảm thấy nhẹ nhõm, tinh thần sảng khoái, hệt như thứ nước mà Liễu Thanh Nghiên cho ông uống đây.

Cũng chẳng , ông bên bờ suối linh tuyền, bỗng nhiên “oa oa” nức nở, khiến mấy đứa trẻ đều ngớ .

Thanh Du vội vàng hỏi: “Gia gia, ?”

Lão gia tử nức nở : “Nãi nãi của các con, chính là lão bạn đời của đó, nàng mấy năm bệnh mà qua đời .

Ta vẫn luôn cho rằng y thuật của lợi hại, nhưng đến khi ứng nghiệm lên nhà , chẳng giúp chút gì.

Giá như khi thứ linh tuyền thủy , thể cứu nàng trở về.

Vãn Vân của , đều do , y thuật đủ cao minh, mới khiến nàng sớm rời xa như .” Nói xong, càng dữ dội hơn.

Đợi lão gia tử một lúc lâu, Liễu Thanh Nghiên khẽ : “Gia gia, thể kể cho chúng chuyện cũ của ? Giờ chúng một nhà .”

Hai đứa trẻ tỷ tỷ hỏi , cũng đều tò mò chằm chằm Tống đại phu.

Lão gia tử cũng chẳng giấu giếm, liền kể chuyện cũ một cách chi tiết.

Thì , Tống đại phu tên thật là Tống Tu, y thuật và bản lĩnh dùng độc đều vô cùng xuất chúng, coi là y độc song tuyệt, giang hồ đều gọi ông là “Quỷ Y”.

Trước , ông vẫn cho rằng y thuật của thiên hạ vô địch, nhưng ai ngờ , phu nhân của bệnh tật quấn , cuối cùng vẫn cứu , mà ông chẳng chút biện pháp nào.

Cảm giác bất lực đó, đả kích ông t.h.ả.m khốc.

Phu nhân mất, cả ông đều suy sụp, cảm thấy y thuật của cũng chẳng còn tác dụng gì, từ đó về liền trở nên chán nản, đó liền chạy đến Nam

Cương Thôn cái nơi nhỏ bé ẩn náu.

Lúc mới đến đây, ông căn bản chữa bệnh cho ai nữa, nhưng mỗi thấy bệnh nhân đau đớn rên rỉ, trong lòng ông đành, còn cách nào khác, đành tay giúp đỡ.

Từ đó về , bà con lối xóm đều ông là một đại phu, nhưng ông khiêm tốn, chỉ sống cuộc sống yên bình, bao nhiêu năm nay, cũng ai ông chính là Quỷ Y lừng danh.

Ba đứa trẻ xong câu chuyện của Tống đại phu, mắt đều sáng rực, kinh ngạc reo lên: “Gia gia, thật lợi hại quá!”

Thanh Du cũng vỗ tay bên cạnh, cứ : “Gia gia thật là giỏi quá!”

Liễu Thanh Nghiên mắt long lanh, hỏi: “Ta hề đơn giản, giỏi điều chế nhiều loại độc d.ư.ợ.c ?”

 

Loading...