Đoạn Thân Làm Giàu, Nông Nữ Trồng Trọt Xây Nhà To - Chương 25
Cập nhật lúc: 2025-12-12 14:59:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện xây nhà định đoạt, bây giờ là mùa trồng trọt, Khương Dao bèn bắt tay cải tạo đất đai.
Nàng dẫn cả nhà cày xới mấy mẫu đất đai cằn cỗi . Tần Thị lo lắng : "Dao nhi, đất đai cằn cỗi thế , nên trồng loại cây gì cho , chỉ sợ đến lúc thu hoạch bao nhiêu."
Khương Dao tự tin , an ủi: "Nương, đừng lo, tự cách. Việc cải tạo đất đai , một là dùng tro thảo mộc phủ lên đất, hai là ủ phân."
Tần Thị xong vẫn chút bán tín bán nghi, lẩm bẩm : "Phương pháp thành công ?"
Khương Dao cũng bực , kiên nhẫn giải thích: "Nương, tro thảo mộc giàu dưỡng chất, thể cho đất đai màu mỡ hơn. Ủ phân là việc chất cỏ dại, phân và gia súc với để lên men, phân bón đó mới đủ sức lực."
Lúc Tần Thị mới gật đầu, "Dao nhi, con nhiều phương pháp như ?"
"À, nương, con trong một cuốn sách, nên ghi nhớ thôi." Khương Dao đáp lời.
Nói là , Khương Dao dẫn cả nhà thu thập tro thảo mộc . Họ chặt ít cành cây khô, cỏ dại, đốt lên cẩn thận thu gom tro tàn, đó rải đều lên đất.
Dân làng việc gần đó thấy cảnh , nhao nhao kéo đến vây quanh.
Một phụ nữ trung niên trong đó vẻ mặt nghi hoặc : "Khương Dao, ngươi đang gì đấy? Rải tro xuống đất thì ích lợi gì?"
Khương Dao giải thích: "Thím, tro thảo mộc thể cho đất đai màu mỡ, cây trồng mọc lên sẽ hơn."
đa dân làng đều tin, xì xào bàn tán.
"Cô nương chắc điên , gì ai trồng trọt theo cách ."
" , từng rải tro thể tăng sản lượng."
Khương Dao cũng tức giận, chỉ : "Các thím, các bác cứ chờ xem, đợi đến lúc thu hoạch sẽ là ."
Sau đó, họ bắt đầu chất phân, gom cỏ dại và phân bón với , dùng bùn đất bịt kín, chờ đợi lên men.
Thế nhưng mùi vị thực sự nồng nặc khó ngửi, dân làng nhao nhao đến Trưởng thôn cáo trạng.
"Trưởng thôn, mau quản Khương Dao , nàng bỏ thứ gì xuống đất, mùi vị thật khó ngửi."
" thế, mỗi ngang qua đó, đều là mùi của rãnh nước thối rữa."
Trưởng thôn dân làng than phiền, cau mày : "Khương Dao việc luôn chừng mực, chuyện để qua đó xem ."
Trưởng thôn đến nhà Khương Dao, hỏi: "Khương Dao , ngươi bỏ thứ gì xuống đất thế? Mùi đều chịu nổi."
Khương Dao vội vàng tiến lên giải thích, "Trưởng thôn, đang ủ phân, đợi phân lên men xong, đất đai đủ màu mỡ, vụ mùa thu hoạch thể tăng gấp đôi."
Trưởng thôn bán tín bán nghi, "Thật thần kỳ như lời ngươi ?"
Khương Dao gật đầu : "Trưởng thôn, là thật đấy. Tuy mùi vị khó ngửi một chút, nhưng cải tạo xong đất đai, trồng trọt sẽ mùa."
Trưởng thôn nghĩ đến Khương Dao xưa nay đều bản lĩnh, việc cải tạo đất lẽ thực sự thành công, bèn : "Nếu quả thật như ngươi thể cải tạo đất đai, cũng thử xem ."
Dân làng , lập tức nhao nhao : "Trưởng thôn, Khương Dao mùi khó ngửi như thế, nên giáo huấn nàng một trận ?"
Trưởng thôn dân làng, nghiêm mặt : "Hừ, phương pháp cải tạo đất Khương Dao chừng thực sự hiệu quả, nhà nào nhà nấy cũng đất đai cằn cỗi, nếu đều thể cải tạo, vụ mùa thu hoạch cũng sẽ hơn, tại thử? Hôi thối thì hôi thối một chút, nhịn một lát là qua thôi."
Khương Dao , trong lòng mừng rỡ, vội vàng : "Trưởng thôn, yên tâm, đợi khi phân bón của lên men xong, sẽ chi tiết phương pháp cho , về cứ theo đó mà ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doan-than-lam-giau-nong-nu-trong-trot-xay-nha-to/chuong-25.html.]
Trưởng thôn gật đầu, "Được, nhưng ngươi cũng cố gắng nghĩ cách, cho mùi vị giảm bớt , đừng để ý kiến quá lớn."
Khương Dao đáp: "Ta Trưởng thôn, sẽ điều chỉnh thêm."
Dân làng xong, cũng cảm thấy Trưởng thôn lý, nếu thực sự thể cải tạo đất đai cằn cỗi của nhà , vụ mùa thu hoạch còn thể tăng thêm vài phần.
Thế là dân làng nhao nhao vây quanh Khương Dao hỏi han, "Này Khương Dao, chuyện đó... ngươi thể cho chúng phương pháp cải tạo đất ?"
Khương Dao khoanh tay ngực, hừ lạnh một tiếng, "Các ngươi chẳng còn cáo trạng ? Chẳng ghét bỏ mùi vị hôi thối ?"
Dân làng xong, đều chút ngượng ngùng, hòa: "Khương Dao, là chúng mắt thấy Thái Sơn, ngươi là lớn chấp nhặt lầm kẻ tiểu nhân, đừng so đo với chúng ."
Khương Dao ánh mắt chờ mong của , : "Được , thực phương pháp khó. Tro thảo mộc là đốt cành cây cỏ dại thu gom, còn ủ phân thì các ngươi thể chất cỏ dại, phân bón thành từng lớp, đó dùng bùn đất bịt kín cho chặt, cách một thời gian lật lên một để nó lên men hơn."
Dân làng gật đầu, thầm ghi nhớ trong lòng.
Những ngày đó, mùi vị lan tỏa quanh nhà Khương Dao quả nhiên nhạt nhiều, hóa là nàng thêm đống phân ủ một loại thảo d.ư.ợ.c đặc biệt.
Dân làng thấy , càng thêm tin tưởng phương pháp của nàng, nhao nhao theo. Khương Dao cũng giấu giếm, nhà ai vấn đề gì nàng cũng nhiệt tình giúp đỡ.
Sau một thời gian nỗ lực, đất đai dần dần sự đổi, lớp đất cằn cỗi ban đầu trở nên tơi xốp và màu mỡ.
Đất đai cải tạo xong, đương nhiên chọn hạt giống để gieo trồng, nhưng những hạt giống cây trồng thông thường Khương Dao đều mắt, nàng tìm một hạt giống Ngô, Khoai lang, Khoai tây ở thời cổ đại , nhưng khổ nỗi chạy khắp nơi đều tìm thấy.
Khương Huệ vẻ mặt phiền muộn của Khương Dao, vội vàng hỏi: "A tỷ, rốt cuộc tỷ tìm loại hạt giống cây trồng nào , mấy hôm nay chúng chạy khắp các chợ xung quanh , mà tỷ vẫn thấy hài lòng."
Khương Dao thở dài : "Ta tìm hạt giống Ngô, Khoai lang, Khoai tây, những cây trồng năng suất cao, trồng cũng phiền phức, nếu thể trồng , chúng sẽ lo thiếu ăn nữa."
Khương Huệ gãi đầu, "A tỷ, từng đến những loại cây trồng , tìm ở bây giờ. Hay chúng xem chỗ Hồ thương thử?"
Khương Dao , mắt sáng lên, " đúng đúng, đồ vật hiếm lạ ở nước ngoài nhiều, chúng xem, chừng thật sự thể tìm thấy."
Thế là Khương Dao và Khương Huệ vội vàng đến nơi Hồ thương tụ tập. Đến nơi, chỉ thấy các loại kỳ trân dị bảo, vật phẩm hiếm lạ bày la liệt.
Khương Dao nóng lòng lướt mắt qua các quầy hàng, nhưng vẫn tìm thấy thứ .
Nhìn Khương Dao tìm kiếm khắp nơi, Hồ thương dùng tiếng Hán lưu loát hỏi: "Vị tiểu thư , tìm gì?"
Khương Dao vội vàng mô tả thứ đang tìm cho Hồ thương, : "Ta đang tìm hạt giống Ngô, Khoai lang, Khoai tây, ngài ở đây ?"
Hồ thương cau mày suy nghĩ một lát, lắc đầu.
Khương Dao trong lòng nguội lạnh, định thất vọng rời , Hồ thương đột nhiên ghé sát , dùng cử chỉ mô tả, dùng tiếng Hán chuẩn : "Ta hình như thứ ngươi ."
Mắt Khương Dao lập tức sáng lên, vội vàng hỏi: "Thật ? Ngài hạt giống ?"
Hồ thương gật đầu, mỉm : "Quê hương của quả thật thứ ngươi , nhưng tiếc, mang theo."
Hy vọng nhen nhóm trong lòng Khương Dao lập tức rơi xuống đáy vực. nàng bỏ cuộc, vội vàng truy hỏi: "Vậy khi nào ngài sẽ nữa? Ta thực sự cần những hạt giống ."
Hồ thương suy nghĩ một chút, trả lời: "Chúng một chuyến mất nửa năm, nếu ngươi thể chờ, sẽ mang đến cho ngươi."
"Được , phiền ngài giúp mang đến, sẽ để ngài chịu thiệt về giá cả ."