Trả Niên Niên về? Chuyện đó  bao giờ có thể xảy .
Trong đời   bao giờ ôngấy trả con bé  nữa.
Cô con gái  tìm thấy, mềm mại và đáng yêu  kịp ôm ấp đủ,  c.h.ế.t ông cũng  buông tay.
Nếu   điều kiện  cho phép, ông   buộc con bé  thắt lưng mang theo bên   lúc  nơi .
 mà… “Đói đến mức  xin ăn dọc đường” là ?
Dư Sơn Hà bối rối, mơ hồ, đến mức ngớ ngẩn...
“Chuyện    thể? Ông đang  gì thế,   hiểu. Lúc nào  để con bé đói chứ?”
“Hừ, bây giờ Niên Niên đang ở cổng công viên Phúc Sơn.  khuyên ông nên nhanh chóng tìm hiểu tình hình và đến ngay đây. Một tiếng , nếu ông  đến thì  sẽ đưa con bé .”
Cạch.
Cuộc gọi  ngắt, chỉ còn tiếng tút tút vang lên trong ống .
Nghe  Niên Niên đang ở công viên Phúc Sơn, Dư Sơn Hà gần như c.h.ế.t .
Công viên  cách nhà khá xa,   cô bé   thể chạy đến đó ?
Ông lập tức nghĩ đến Dư Sinh, vội gọi điện cho con trai.
Nghe con   đưa Đường Đường đến trường mẫu giáo và đang  đường về, ông lập tức cảm thấy đau tim.
Con trai  ở cạnh Niên Niên,  ai  đưa cô bé ?
Ông vội gọi ngay cho bảo mẫu ở nhà nhưng  ai  máy...
Tiếng trả lời tự động vang lên lạnh lùng khiến ông choáng váng.
Không thèm bận tâm đến cuộc họp quan trọng nữa, ông chộp lấy chìa khóa xe và lao  ngoài.
Công ty   mất cũng  !
Trên đời  gì quan trọng bằng con gái ông. Để mất con thì công ty   còn ý nghĩa gì nữa chứ!
Trong khi Dư Sơn Hà vội vã lái xe , Niên Niên  ăn uống no nê và đang  xổm  đất quan sát chiếc chuông.
Những hoa văn  chiếc chuông  chỉ là họa tiết trang trí mà còn ẩn chứa sức mạnh của trận pháp.
Nhìn qua,  vẻ đó là trận pháp phong ấn.
Cô bé  vòng quanh bàn,  chiếc chuông từ  góc độ mà  hề chạm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doan-sung-phuc-bao-huyen-hoc-nam-tuoi-ruoi/chuong-9-1-ac-linh-trong-chuong.html.]
Ông cụ   là   chạm  nên cô bé chỉ ngắm  mà thôi, tuyệt đối  động tay.
Thấy cô bé ngoan ngoãn như , sẵn sàng xoay cả  để ngắm chuông mà  hề đụng chạm, Sở Đại Thành cảm thấy cô bé thật sự ngoan ngoãn đáng yêu.
Nhìn là ,   là kiểu trẻ con nghịch ngợm.
Ban đầu ông  cho chạm  vì sợ trẻ con nghịch phá.
 giờ thấy Niên Niên là một đứa bé  giáo dưỡng, ông cũng chẳng lo lắng nữa.
Chiếc chuông     bằng đồng,  dễ gì mà  hỏng .
Thấy cô bé  vẻ  hứng thú,  mặc   bộ đạo bào, ông cảm thấy khá thú vị.
Khẽ ho một tiếng, ông dịu giọng nói: “Cháu cầm lên xem .”
“Thật  ạ?”
Nghe thấy ông cho phép chạm  pháp khí, đôi mắt Niên Niên sáng rỡ nhưng vẫn sợ  nhầm nên hỏi  một .
“Thật.”
Nghe , Niên Niên nở nụ  rạng rỡ.
Cô bé cẩn thận cầm chiếc chuông lên, ngắm nghía.
Bàn tay nhỏ xíu của cô bé chỉ bằng một phần của chiếc chuông, khiến cho chiếc chuông trông như to hơn gấp bội.
Phần bên ngoài cô bé  xem kỹ, giờ điều cô bé  xem nhất chính là mặt trong của chiếc chuông.
Giơ lên , bên trong chuông quả đúng như cô bé nghĩ,  khắc thứ gì đó.
 bên trong   là hoa văn trận pháp.
Mà là một loạt những ký tự chi chít.
Những ký tự , cô bé nhận  ngay.
Đó là chú trấn quỷ!
Trận pháp phong ấn bên ngoài và chú trấn quỷ bên trong, kết hợp , Niên Niên  thể khẳng định đây là một pháp khí dùng để giam giữ và trấn áp quỷ.
Nhìn âm khí đang tỏa  từ chiếc chuông…
Ừm... bên trong  phong ấn một con quỷ .