07  
 
Lần ,   thẳng  ánh mắt .  
 
Đôi mắt  vẫn u buồn, nhưng cũng lộ  chút điên cuồng.  
 
Hắn chậm rãi tiến  gần, vén lọn tóc  trán ,  bắt đầu nghịch vành tai .  
 
Hơi thở ấm nóng phả bên tai: "Thuần Thuần, mãi mãi bên , đừng rời xa ."  
 
 cố nén ghê tởm, chỉ  chạy trốn.  
 
"Anh thực sự yêu  ?"  
 
Nghe câu hỏi của ,  sững sờ, dường như  ngờ  sẽ hỏi thế.  
 
Hắn nắm lấy tay , đặt lên lồng n.g.ự.c nóng bỏng của , cảm nhận nhịp đập trái tim.  
 
"Muốn  móc nó  cho em xem ?"  
 
Hắn   đầy chờ mong, như thể chỉ cần  gật đầu,  sẽ thực sự  .  
 
 mãi  đáp lời.  
 
Hắn dường như cảm nhận   đang lơ đãng, liền trừng phạt bằng cách cắn nhẹ vành tai .  
 
Bàn tay bắt đầu  an phận, từ xương bả vai, dọc theo đường cong cơ thể mà  xuống, chạm đến vùng cấm kỵ.  
 
---
 
 08  
 
Sáng sớm, cơ thể  đầy dấu vết đỏ, những nơi  cắn đêm qua giờ vẫn âm ỉ đau.  
 
Mấy ngày liên tiếp  nhốt trong nhà.  
 
 lấy lý do chán nản, yêu cầu    cùng .  
 
An Hựu Sinh dịu dàng , bàn tay to lớn xoa đầu  như vuốt ve thú cưng.  
 
Hắn giúp   váy, một chiếc đầm trắng ôm sát  nổi bật đường cong cơ thể.  
 
Cuối cùng,  cũng   ngoài.  
 
---
 
 09  
 
"Em  gặp Viên Viên."  
 
"Không ,   ,   hơn cô ."  
 
...  
 
Lúc , sự im lặng của  vang dội đến mức chói tai.  
 
Viên Viên là cô bé  tài trợ.  
 
Cô  lớn lên ở nông thôn, gia đình trọng nam khinh nữ,  bố  ngăn cấm  học.  
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/doa-lac/2.html.]
Cô  từng tuyệt thực, bỏ trốn, nhưng chỉ đổi  những trận đòn.  
 
 gặp cô   lúc đó.  
 
Khi ,  cũng chẳng khá giả gì, nhưng  cô , như  thấy chính  trong quá khứ.  
 
   từ bỏ cô , cũng như   bao giờ từ bỏ chính .  
 
 từng  với cô : "Nếu   cây xanh quanh năm, thì hãy  đóa hoa tự do của riêng .”
 
---
 
 10  
 
Dưới sự nài nỉ  ngừng của , cuối cùng An Hựu Sinh cũng đồng ý.  
 
Trong phòng , chỉ   và Viên Viên  đối diện .  
 
Cô gái nhỏ dường như  cao lên,   khác với  đầu tiên  gặp. Bây giờ, cô  tự tin và xinh , là nữ chính trong cuộc đời của chính .  
 
"Chị Thuần Thuần, chị nghỉ việc  ?" Giọng cô   nhẹ nhàng mà mang theo vài phần nặng nề.  
 
Chuyện nghỉ việc chắc là do An Hựu Sinh .  
 
Hắn  ít  đề nghị  đừng   nữa. 
 
Hắn ,  thích  đặt sự chú ý  những thứ khác,  sẽ ghen tị.  
 
Lúc đó,  ngây thơ nghĩ rằng  chỉ đùa thôi.  
 
Viên Viên lặng lẽ  , trong mắt tràn đầy khó hiểu.  
 
 cũng hiểu  suy nghĩ của cô .  
 
Trước đây,  là   chí tiến thủ.  
 
Sau khi  nghiệp đại học với thành tích xuất sắc,  thuận lợi   ở một công ty lớn.   từng lơ là, và  tự  mở  một con đường riêng.  
 
Khi đó,  tự do, mạnh mẽ,  thể nào vì một  đàn ông mà bước  "nấm mồ hôn nhân".  
 
 gượng  với Viên Viên, nhưng   miễn cưỡng.
 
"Chuyện nghỉ việc là do Hựu Sinh quyết định giúp chị."  
 
  dám  nhiều, vì  , trong    thiết   lén.  
 
 chỉ  thể giả vờ ôn  chuyện cũ.  
 
"Em còn nhớ tiệm phở gần trường ? Lúc nào em cũng thêm ớt và tỏi, thật hoài niệm quá."  
 
Viên Viên thoáng cứng đờ,  đó gượng .
 
" ,  ngon."  
 
Thực , Viên Viên dị ứng với tỏi và  thể ăn cay.  
 
Cô  hẳn  hiểu ý …  
 
Chúng  trò chuyện thêm vài câu, An Hựu Sinh   thể chờ đợi mà đưa  .  
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
 
---