Trong đầu  trống rỗng, khi kịp phản ứng  thì   nhào tới.
 
"Phụ , đừng  tổn thương !"
 
Trong trướng lập tức tĩnh lặng.
 
Tay phụ  dừng  giữa  trung, ánh mắt từ từ nheo .
 
Bỗng ông "hứ" một tiếng  bật .
 
"Tiểu tử ngươi gan  hơn cả tên cẩu hoàng đế . Ngươi  theo ,  đồng ý.   một điều…"
 
Phụ    một cái,    Triệu Nguyệt Hành:
 
"Trên chiến trường đ.a.o kiếm   mắt, ngươi  bảo vệ bản  cho , đừng để nàng  đau lòng."
 
Mặt  nóng bừng, đến lúc  mới phát hiện  vẫn đang chống tay  vai Triệu Nguyệt Hành,  định rút tay về thì    nắm lấy.
 
"Ta thề, tuyệt đối  để Quân tiểu thư  buồn. Ta… cũng  nỡ."
 
Thấy  ,  lập tức cúi đầu, vành tai đỏ đến mức sắp nhỏ m.á.u.
 
"Tỷ tỷ, đợi  trở về."
 
14
 
Không ai ngờ tới, trận chiến  chỉ đánh nửa năm  đại thắng.
 
Nhanh gọn đến mức khiến    kinh ngạc.
 
Phụ    khói lửa ngoài thành đang dần tan,  khẽ lắc đầu:
 
"Vẫn là tuổi trẻ, quá xốc nổi…"
 
Đêm xuống, Triệu Nguyệt Hành trói chặt Triệu Diễn Kỳ, đẩy tới  mặt .
 
"Ta  bắt  , để Quân tiểu thư xử trí."
 
Nói xong, Triệu Nguyệt Hành xoay  định rời ,  để   gian cho  và Triệu Diễn Kỳ.
 
"Ngươi cũng ở ." 
 
Ta gọi .
 
Hắn    , ngập ngừng hỏi: 
 
"Quân tiểu thư?"
 
"Giữa  và Triệu Diễn Kỳ,   còn gì để ."
 
Ánh mắt Triệu Nguyệt Hành sáng lên: 
 
"Tốt,   g.i.ế.t ."
 
"Đừng! Không cần cực đoan như thế…"
 
Ta  Triệu Diễn Kỳ tóc tai rối bời, ánh mắt trống rỗng:
 
"Cho  một vùng đất phong, sống nốt đời  vương tộc nhàn tản."
 
Triệu Nguyệt Hành thu kiếm , lạnh lùng : 
 
"Vậy là quá dễ cho  ."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-ty-ty-vui-ve/15.html.]
Triệu Diễn Kỳ   chằm chằm, đột nhiên vỗ tay :
 
"Đại tỷ, đại tỷ thật xinh … Làm hoàng hậu của   ? Ta thề,   sẽ đối xử thật  với tỷ."
 
Ta bước tới, gạt mái tóc lòa xòa  mặt :
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
"Diễn Kỳ. Lần , đại tỷ  thể  hoàng hậu của   nữa."
 
"Tại ? Không,  chỉ  đại tỷ  hoàng hậu của  thôi…"
 
"Bởi vì   . Ta    giam cầm trong cái lồng  nữa. Ta  tự do , Diễn Kỳ,    cũng tự do."
 
Triệu Diễn Kỳ  xong, như hiểu như  gật đầu, nước mắt  ngừng rơi.
 
Khi  đưa , cả nhà ngục vang vọng tiếng  của :
 
"Tự do … Tất cả đều tự do …"
 
Sau khi Triệu Diễn Kỳ rời ,  ngẩn   mảnh ngọc vỡ  đất.
 
Chiếc ngọc bội đó từng là quà  tặng .
 
Vừa nãy rơi  từ  , vỡ tan tành.
 
"Ta còn một thứ  giao cho nàng."
 
Triệu Nguyệt Hành đưa ngọc tỷ cho .
 
Ta  nhận, chỉ hỏi :
 
"Trước  ngươi từng là thái tử, giờ ngươi còn  ngôi vị hoàng đế nữa ?"
 
Triệu Nguyệt Hành mỉm :
 
"Vậy Quân tiểu thư  còn   hoàng hậu nữa ?"
 
Thấy   đáp,  cúi mắt, giọng khàn khàn:
 
"Nếu Quân tiểu thư , ngày xưa  tranh ngôi thái tử với các  , cũng chỉ vì   gặp nàng mỗi ngày… Thì hôm nay nàng sẽ  hỏi   còn   quốc quân nữa ."
 
"Ý  là, nếu Quân tiểu thư   đại bàng tung cánh, thì  nguyện  chim sẻ bay bên nàng. Nếu nàng chỉ   Nhị tiểu thư tướng phủ, thì  sẽ  cận vệ của nàng. Chỉ cần   thấy nàng mỗi ngày…"
 
Triệu Nguyệt Hành  dứt lời.
 
Một bóng dáng cao lớn bước  từ nơi tối.
 
Phụ   vỗ tay, nam nhân cứng rắn rơi lệ:
 
"Tốt! Tốt lắm! Nếu ,   Tắc Tắc  nữ đế, ngươi  sủng nam của nó!"
 
"Phụ ???"
 
"Tốt."
 
Ta và Triệu Nguyệt Hành đồng thanh.
 
"Triệu Nguyệt Hành?! Ngươi ‘’ cái gì chứ?!"
 
Hắn nghiêm túc : 
 
"Ta nguyện  sủng nam của nàng."