Dỗ dành xong quý phi, Thánh thượng  đầu  tiếp tục  chuyện với .
 
   rời  từ lâu .
 
10
 
Ta tìm một chỗ yên tĩnh, lấy bánh ngọt mang theo , một  thưởng mai, ngắm tuyết.
 
Vừa định lấy một miếng, mu bàn tay  chạm  một luồng lạnh mát.
 
Một bàn tay thanh sạch từ chiếc khăn đặt  đùi  lấy  một miếng bánh ngọt.
 
Ta ngạc nhiên ngẩng đầu lên, đối diện với một đôi mắt mỉm .
 
“Hành …”
 
“Suỵt.” 
 
Hắn đưa tay che miệng  :
 
“Ở trong cung, tiểu thư  thể gọi  như .”
 
Ta gật đầu. 
 
Hắn  nới tay, đầu ngón tay theo bản năng siết chặt lòng bàn tay.
 
Chỗ  chạm  môi  vẫn còn lưu  một chút ấm mềm, khiến vành tai  khẽ đỏ lên.
 
“Tiểu thư   ở  trong yến tiệc?”
 
Ta : “Huynh chẳng  cũng  ? Hôm nay  trực ở chỗ khác ?”
 
Mắt  thoáng trầm xuống, tự giễu: 
 
“Chỗ như , họ cầu còn   để  đừng  mặt.”
 
Ta  đưa cho  một miếng bánh: 
 
“Đã  thì ăn bánh ?”
 
“Được.”
 
Hắn đưa tay nhận bánh, động tác  khựng , ánh mắt rơi  cây trâm  đầu .
 
Ta cũng  thấy viên ngọc trai  đeo bên cổ tay.
 
“Vật quý giá thế ,  chỉ yên tâm khi đeo sát .” 
 
Hắn vội vàng giải thích.
 
“Đã tặng cho  , thì gắn lên mũ  đeo bên , là việc của .”
 
“Trâm mà  tặng cho cô nương cũng , về  cô nương  giữ   vứt , đều tùy cô nương.”
 
Nói xong,  cắn một miếng bánh, hàng mi cụp xuống dính một mảnh tuyết nhỏ.
 
“Sao    vứt nó?”
 
Sống mũi cao của   lạnh đến mức ửng đỏ, trông  tội nghiệp: 
 
“Hôm nay tiểu thư  gặp Thánh thượng . Ngài …”
 
“Gặp . Ngài với quý phi  đúng là trời sinh một cặp.”
 
Ta bắt chước dáng vẻ của quý phi, kéo nhẹ một vạt áo của , lắc lắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-ty-ty-vui-ve/11.html.]
 
“Phu quân~  thật lòng thật  đều là vì  đó… oẹ!”
 
Ánh mắt  khẽ động, tai dường như càng đỏ hơn.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Ta buông vạt áo  ,  mặt quỷ: 
 
“Ghê tởm. Cái quý phi đó chẳng lẽ nghĩ cả thiên hạ  nữ nhân đều  thích Thánh thượng ?”
 
Hắn chợt hỏi: 
 
“Tiểu thư  thích kiểu nam tử như Thánh thượng?”
 
“Không thích.”
 
“Vậy kiểu như Thái tử Triệu Diễn Kỳ thì ?”
 
“Huynh …”
 
Ta ngẩng đầu  về phía ,  vặn chạm  ánh mắt trong trẻo của .
 
Không hiểu , cổ họng  bỗng nghẹn , mãi mà  thốt nên lời.
 
Hắn đột nhiên quỳ xuống  mặt , đầu gối va nhẹ  mặt đất, phát  tiếng động nhỏ. 
 
Ngay giây tiếp theo, hai tay   chống hai bên ghế  đang .
 
“Nếu    là nội thị, Tiểu thư cũng   hôn ước. Tiểu thư…  thể thích  ?”
 
Không khí như  nén  trong khoảnh khắc .
 
Không hiểu , cảnh tượng  quỳ  mặt   cảm thấy quen thuộc đến lạ.
 
“Vương Hành, lời   thể tùy tiện . Mau  dậy…”
 
Tay   đặt lên cánh tay  thì phía  truyền đến tiếng bước chân dồn dập.
 
“Quân Lan Tắc, ngươi thật to gan!”
 
Hắn lập tức lùi về phía  hai bước, quỳ  cho ngay ngắn.
 
Cơ Quý phi chạy tới,  đến  đưa tay kéo vai .
 
“Khó trách ngươi cứ   yên, thì  là trốn ở đây tư tình với nam nhân! Để bản cung xem xem, cái gian phu  là ai…”
 
Hắn ngẩng đầu, lạnh mặt  nàng .
 
Quý phi sững .
 
“Thái… Thái tử?”
 
11
 
Ta tưởng   nhầm, kinh ngạc  về phía Vương Hành.
 
Chưa đợi  mở miệng,   cung kính dập đầu  .
 
"Thần nhi xin ghi nhớ lời dạy của mẫu hậu. Về  tuyệt đối  tái phạm."
 
Cơ Quý phi      :
 
"Thái tử, ngươi mau  dậy. Nữ nhân  giờ điên điên dại dại, dạy  ngươi cái gì?"
 
"Hoàng hậu thế nào,  đến lượt  . Còn  ăn mặc như ,  la lối om sòm ở đây, càng giống mấy nữ nhân chanh chua ngoài chợ!"