“Lại đây, con gái, ăn chút trái cây.”
Hứa Tuệ bưng khay trái cây đặt lên bàn mặt con, giọng nhẹ như :
“Manh Manh, về muộn thế?”
Bàn tay nhỏ của Lâm Vũ Manh khựng giữa trung cô mỉm :
“Con xem phim với Tiền Mạn Mạn cùng phòng. Bộ mới nhất , xem cũng lắm.”
“Thế .” Hứa Tuệ dịu dàng , vạch trần lời dối của con.
Ngồi bên cạnh giả vờ xem tivi, Lâm Viễn thấy tim nhói lên. Đứa con gái nâng như trứng suốt hai mươi năm, hiếm khi dối cha … mà giờ cái thằng nhóc cho lung lay.
“Dạo ở trường thế nào? Có thích con trai nào , xem. Lên đại học , yêu đương một chút cũng .” Hứa Tuệ vuốt tóc con.
Về chuyện con yêu đương, chị phản đối. Thanh xuân mà một mối tình thì gọi là trọn vẹn. Hơn nữa, nãy lầu lên, nhóc trông cũng : mặt mũi sáng sủa, lịch sự, còn ga lăng đưa Vũ Manh về tận nhà. Tất nhiên, đáng để gắn bó thì tìm hiểu kỹ.
Chị gợi chuyện là để con thật lòng, tiện nắm đôi chút thông tin về bạn trai, cân nhắc thấu đáo. Dù bây giờ trai “ngụy quân tử” cũng nhiều, con gái chị trong sáng, dễ tin , lỡ gặp kẻ tệ bạc thì khổ.
“Khụ… khụ…”
Vừa c.ắ.n miếng dưa hấu, Lâm Vũ Manh sặc ho, mắt lảng :
“Mẹ gì chứ. Con mới đại học, còn sớm mà!”
Chuyện về Tô Thần, cô còn mở lời thế nào. Từ nhỏ trong mắt cha , cô luôn là cô bé ngoan; đột nhiên yêu đương, liệu họ giật ?
Hứa Tuệ và Lâm Viễn , mặt đều lộ vẻ lo lắng.
Chẳng lẽ đáng tin, đến mức con gái còn chẳng dám giới thiệu?
“Này, chuyện du lịch ngày mai… hủy ạ?” Vũ Manh chợt . “Trời nóng quá, đúng dịp nghỉ dài, cũng đông. Nghỉ mà như chịu phạt, con ở nhà bật điều hòa xem tivi còn sướng.”
Hai vợ chồng giật .
HY
Trước đây cứ chơi là con hào hứng nhất, nay xin ở nhà?
Hay con ở để… dính lấy thằng nhóc ?
Ánh mắt Lâm Viễn thoáng lạnh. Anh nghiêm giọng:
“Không . Vé máy bay mua , con cũng thu dọn xong. Nói hủy là hủy thế nào. Lần biển, thư giãn lắm.”
“Vâng…” Vũ Manh lí nhí.
Nhìn dáng vẻ tiu nghỉu của con, hai vợ chồng trong lòng càng réo hồi chuông cảnh báo. Mới bao lâu mà con “sa lầy” đến , ngay cả chuyến yêu thích cũng bỏ. Quả là miệng dỗ … Hay thật sự là đồ tệ bạc?
Nghĩ đến đây, Lâm Viễn nhịn nữa, thẳng:
“Con gái, thanh niên đưa con về. Là ai?”
Bàn tay nhỏ của Vũ Manh run lên, miếng trái cây rơi xuống bàn. Cô ngẩng đầu, bắt gặp hai đôi mắt đang đợi sự thành thật.
“Mẹ cố ý gợi chuyện để con , đúng ?” Cô phụng phịu liếc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-97-lam-vu-manh-mo-hoi-nghi-gia-dinh.html.]
“Vì lo cho con. Cậu là bạn trai con ?” Hứa Tuệ nghiêm túc.
“Vâng…” Gương mặt Vũ Manh đỏ bừng, khẽ gật.
“Con bé , bạn trai giấu. Mau kể cho : là thế nào, hai đứa quen , nhà cửa cảnh thế nào?”
Một tràng câu hỏi đổ xuống khiến Vũ Manh ngẩn ngơ.
“Nhiều thế, con bắt đầu từ .” Cô trợn mắt.
“Được, từ chuyện quen .” Hứa Tuệ sốt ruột.
Vũ Manh đỏ mặt kể quá trình quen với Tô Thần.
“Bảo dạo ngày nào con cũng chạy sang phòng gym. Chăm đến lạ.” Hứa Tuệ trêu, tủm tỉm.
“Mẹ còn nữa .” Vũ Manh hổ, trừng một cái.
“Được , im.” Hứa Tuệ bật , gật đầu.
Vũ Manh kể tiếp: chuyện Tô Thần tỏ tình, buổi tiệc đón tân sinh, đàn hát ca khúc riêng cho cô. Nụ môi lúc thẹn, lúc rạng rỡ. Cô còn mở điện thoại, cho cha ba bài hát đang “cháy” cả mạng trong ngày.
“Còn nữa, , Thần ca livestream xong. Ngày mai sẽ ký với Cá Mập TV, tiền đặt bút ít nhất năm triệu. Ảnh giỏi lắm, còn đang học mà kiếm từng .” Vũ Manh rạng rỡ, mắt đầy tự hào.
Hai vợ chồng sững .
Từ sáng tác nhạc bùng nổ mạng đến hợp đồng livestream mấy triệu – chẳng giống việc của một sinh viên cho lắm. Nếu con đúng, nhóc … hảo đến mức khiến họ… càng lo.
Con gái họ tuy xinh xắn, trong mắt họ là nhất, nhưng ngoài con gái xinh thì nhiều vô kể. Sao vận may “đổ” đúng nhà ?
“Sao hai im lặng thế?” Vũ Manh chớp mắt.
“Ờ… Mẹ với cha con cũng ngạc nhiên thôi. Bạn trai con… giỏi quá.” Hứa Tuệ gượng.
“Con bảo mà, Thần ca là một!” Vũ Manh kiêu hãnh, cằm khẽ hất lên.
Nhìn con gái đắm đuối, hai vợ chồng càng thêm thấp thỏm.
“Manh Manh, nghỉ phép về xong, con mời Tô Thần đến nhà ăn bữa cơm. Ba cũng nên gặp một .” Hứa Tuệ liếc chồng, dịu giọng.
“Ơ… nhanh quá ạ?” Vũ Manh luống cuống.
“Bữa cơm thôi mà. Ba cũng tò mò.” Hứa Tuệ .
“Vâng, con sẽ với Thần ca. … ảnh đồng ý thì con chắc. Nãy lầu con mời lên nhà, ảnh còn từ chối cơ.” Vũ Manh chu môi.
“Sao, dám gặp chúng ?” Lâm Viễn hừ giọng.
“Đâu . Ảnh bảo đầu đến nhà chỉn chu, chuẩn quà nên tiện. Cha nhé, con thấy cha thù địch với Thần ca đấy!” Vũ Manh lườm cha.
“Hừ.”
Lâm Viễn khẽ hắt mũi, lòng chợt chua. Cái thằng nhóc đáng ghét, đến mức con gái ngoan của cũng … lườm .
là… khiến lo … ghen!