Tin tứ đại câu lạc bộ võ thuật quyết đấu tranh đoạt đạo trường sớm lan khắp trường.
Không ít sinh viên vốn tò mò về thủ của Tô Thần, chẳng cần mời cũng kéo đến đạo trường “ăn dưa xem kịch”. Dưới sức hút từ cái tên Tô Thần, của bốn câu lạc bộ còn tới mà chỗ vốn rộng rãi chật như nêm. Đấu ở đây thì hết chỗ xoay xở.
Bất đắc dĩ, Liễu Thanh đành chuyển địa điểm sân bóng cỏ giữa đường chạy điền kinh. Như đủ chỗ cho ai nấy vây xem, hạn chế chấn thương khi giao đấu.
Người xem càng lúc càng đông, cuối cùng còn ảnh hưởng tới ban quản lý. Trường cử hai giáo viên thể d.ụ.c “dọa trận”, hội học sinh cũng điều ít tới giữ trật tự, phòng khi phát sinh ẩu đả.
– Người Quyền Kích tới kìa, ôi chao, mang cả găng luôn!
– Kia là An Chính Triết, hội trưởng TaeKwonDo hả? Nghe đai đen ghê gớm lắm.
– An Chính Triết mặc đồng phục cũng bảnh trai phết nhỉ!
– So với nam thần thì còn xa!
Giữa những lời xì xào, ba hội trưởng lượt dẫn sân. “Hoa Hạ Võ Thuật Nghiên Cứu Hội” cùng.
– Đây là câu lạc bộ nam thần tham gia ? Hình như tên “Hoa Hạ Võ Thuật Nghiên Cứu Hội”, giờ bao giờ.
– ủng hộ Võ Thuật Nghiên Cứu Hội. Võ của nước mới là đỉnh.
– Mau , nam thần ở phía kìa.
– Nếu họ thắng, hội theo Tô Thần học võ thật.
– cũng . TaeKwonDo với Karate liệu đ.á.n.h nổi mười ? Võ Hoa Hạ mới là chính tông.
– Thần ca, xem khí thế của kìa, sân là vạn đổ dồn mắt . – Phan Tiểu Kiệt ha hả.
Ba cô gái cùng – trong đó Lâm Vũ Manh – đều bật .
– Thần ca, cũng sẽ lên đ.á.n.h chứ? – Lâm Vũ Manh đôi mắt long lanh, với vẻ mê mẩn.
– Nếu Liễu Thanh với Diêu Võ giải quyết thì khỏi lên. – Tô Thần .
Với thủ hiện tại, mấy màn quyết đấu kiểu đối với chẳng khác gì chơi trò con nít. Không cần thiết thì lười tay.
– Ồ… – Lâm Vũ Manh tiếc. Cô còn dự định khi Tô Thần náo động cả sân sẽ chụp vài tấm “ tư” để ngắm dần.
Tô Thần bật , xoa đầu cô, ánh mắt cưng chiều khiến đám nữ sinh quanh đó ngưỡng mộ ghen tị.
Bốn câu lạc bộ vị trí bốn phía sân cỏ, mỗi bên một góc. Đứng đầu đều là hội trưởng.
– Liễu Thanh, bắt đầu , còn chần chừ thời tiết nóng hơn. – Vương Hổ, hội trưởng Quyền Kích, sốt ruột giục.
– Giục gì mà giục. – Liễu Thanh lườm một cái, sang hai giáo viên thể d.ụ.c – một nam một nữ – cách đó xa, lễ phép: – Thầy Trịnh, cô Lý, phiền hai trọng tài giúp bọn em nhé?
Hai , gật đầu bước giữa sân.
– Đã nhờ chúng bắt trận thì : đấu là đấu, nhưng điểm đến dừng. Không khác thương nặng. Mọi thứ lệnh trọng tài. – Thầy Trịnh, nguyên là vận động viên bóng rổ, hình cao lớn rắn rỏi, một tiếng là khí thế rành rành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-82-taekwondo-cung-quyen-kich.html.]
– Vâng ạ. – Liễu Thanh gật đầu.
Ba hội trưởng còn cũng đồng loạt tỏ ý chấp nhận.
– Thế cách tính thắng thua thế nào? – Cô Lý hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, khí chất sắc sảo, hỏi.
– Chiêu thức mỗi phái khác , khó đặt luật chung. Đánh tới khi một bên chủ động xin thua thì phân thắng bại. – Ngô Huy, hội trưởng Karate, mặt biểu cảm đáp.
– Nhỡ cố chấp chịu nhận thua thì ? Chẳng lẽ đ.á.n.h đến trọng thương? – Cô Lý nhíu mày.
Cả sân chững .
– Hay thế : nếu kiên quyết chịu nhận thua, hai trọng tài hô dừng. Sau đó để các bạn tại chỗ cùng phán xét, ánh mắt quần chúng vẫn sáng như tuyết. – Liễu Thanh đề xuất.
– Ý . – Cô Lý gật đầu.
Ba hội trưởng cũng phản đối.
Thỏa thuận xong, bốn hội trưởng bốc thăm chia cặp. Liễu Thanh bốc 2, theo quy ước sẽ gặp 4 – Karate.
HY
– Bà nội nó, học gì học theo thứ đảo rác rưởi. Để lên cho bọn họ thế nào là võ Trung Hoa. – Diêu Võ xoay cổ “rắc rắc”, nóng ruột sân.
– Làm gì đó! – Liễu Thanh vội kéo . – Lượt đầu là 1 với 3, đến phiên !
– Ờ há, xin xin . – Diêu Võ gãi đầu ngốc.
Nhìn dáng vẻ khù khờ của , ai nấy đều lườm lấy lườm để.
– Thần ca thu trúng đồ “ngốc” . – Phan Tiểu Kiệt trêu.
– Biến, bao giờ nhận nó tử. – Tô Thần lườm.
Vừa dứt, bắt gặp ánh mắt Diêu Võ … u uất, khiến nổi da gà.
Lâm Vũ Manh và Tiền Mạn Mạn khoác tay xem, nhịn .
lúc , tuyển thủ đầu của TaeKwonDo và Quyền Kích bước . Bốn bên nhường một trống lớn ở giữa để đủ gian đòn.
Phía Quyền Kích đa phần cao to, cơ bắp cuồn cuộn. Người sân đầu tiên cũng : cao hơn mét tám, lưng vai nở, cơ bắp nổi rành rành, đeo găng như trận chính quy, hai tay che ngực, nhịp thở trầm , rõ ý lấy tĩnh chế động, chờ phản công.
Bên TaeKwonDo, An Chính Triết nhếch môi lạnh. Vừa hiệu lệnh, đấu thủ của hét khẽ một tiếng, lao lên tung cú đá thấp thẳng mu bàn chân đối phương.
– Á! – Vận động viên Quyền Kích kêu đau, loạng choạng lùi hai bước mới trụ vững. Tức khí nổi lên, xông vung đ.ấ.m loạn. đối thủ lẻn như cá lướt, nhất quyết tránh đối đầu, miệt mài công kích hạ bàn – nơi che chắn.
Trong một trận “ luật”, so với Quyền Kích chỉ dùng tay, thối pháp linh hoạt của TaeKwonDo rõ ràng chiếm lợi. Hơn nữa, tay đ.ấ.m của TaeKwonDo cực tinh ranh: cứ nhắm một vị trí mà giã.
Rất nhanh, bắp chân đối phương ăn thêm một cước. Anh Quyền Kích khuỵu xuống đất, mồ hôi vã như tắm, ôm chân rên rỉ – chấn thương xem chẳng nhẹ.
– xin thua! – Thấy đối thủ còn định ập , vội giơ tay.
– Hèn thật! – Đám Quyền Kích sôi máu, mặt ai nấy đỏ gay vì tức.