Đô Thị Ta Chính Là Nam Thần - Dịch ( Full ) - Chương 80: Tần Khả Khả là cái tiểu ác ma

Cập nhật lúc: 2025-10-10 11:07:53
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôn Minh Chí cũng đến đúng lúc. Anh tới cạnh Tần Vận, phòng thu âm nơi Tô Thần đang , ngạc nhiên :

“Tần tổng, bài của Tô thiếu… thể bùng nổ đấy!”

“Tôn tổng giám mắt đấy.” Tần Vận mỉm liếc .

“Đâu dám, vẫn là Tần tổng tinh mắt mới khai quật một tài như Tô thiếu. Không chỉ , sáng tác cũng thuộc hàng cao thủ, đúng là tài hoa hơn !” Tôn Minh Chí tấm tắc.

“Bài đúng là hiện tượng cấp. Công ty nên dồn tài nguyên tuyên truyền nhất cho nó. Với bài hát , Tô Thần chắc chắn thể một nổi tiếng.” Đàm Chí cũng phấn khởi .

“Tô Thần minh tinh, chỉ kiếm tiền thôi. Bài giao cho vận doanh, đảm bảo lợi ích lớn nhất. Ngoài , sắp xếp bất kỳ hoạt động nào cho , tất cả đều theo ý .” Tần Vận mỉm dặn.

“Rõ, Tần tổng cứ yên tâm, thế nào.” Đàm Chí gật đầu nghiêm túc.

“Quách sư phó, thế nào?”

Hát xong Bài tỏ tình khí cầu, Tô Thần hỏi.

“Rất mỹ, bắt nào. vì an , vẫn nên thu thêm hai lượt để hậu kỳ dễ chỉnh hơn.”

Ngồi bàn điều âm, đeo tai , Quách sư phó , đôi mắt còn vương kinh ngạc.

Ông điều âm nhiều năm, hiếm thấy ai một đạt chuẩn hảo, hơn nữa còn tự nhạc đệm.

“Vậy thu tiếp.”

Tô Thần gật đầu , tiếng đàn cất lên.

Bên ngoài phòng thu, trọn bài của Tô Thần, Lữ Hồng và Sở Dật Thần đều phần khó tin.

“Dật Thần, kỹ năng ca hát của e là còn . Chất lượng bài cũng rõ. Nếu ký với Trời Cao Truyền Hình Điện Ảnh, tài nguyên của họ, thì với bảng xếp hạng ca khúc sắp tới của , ảnh hưởng nhỏ .” Lữ Hồng nghiêm mặt Sở Dật Thần.

“Thì ? Cậu chỉ là mới giới, fan nền tảng. Dù hát tệ, tài nguyên Trời Cao cũng đe dọa .”

Sở Dật Thần nhàn nhạt đáp, cho rằng Tô Thần khiến bận tâm. Dù gì cũng là nam thần Weibo với hơn mười triệu theo dõi.

Khoảng cách fanbase quá lớn khiến tự tin tuyệt đối.

Thấy tự tin đến mức cuồng vọng, Lữ Hồng chỉ thở dài, thêm. Chuyện tới nước , chỉ hy vọng sự tự tin là chính xác.

hiểu , cô vẫn thấy hối hận: lẽ lúc nâng giá cho bằng , bằng cách giành bài hát .

Khi Tô Thần thu bài thứ hai, bài thứ ba, ngoài phòng thu—trừ những ai từng qua với Tần Vận—đều chấn động.

Cả ba ca khúc bài nào cũng cao về chất lượng. Có chăng, “Viết cho ca” kém hơn một chút; nhưng giai điệu tươi sáng, vui nhộn, ý tứ thú vị, hẳn sẽ hút vô thiếu nữ hâm mộ.

Còn “Tỏ tình khí cầu” và “Khi lao…”—hai bài đều tiềm năng trở thành tinh phẩm. Bài nhẹ nhàng lãng mạn, giàu cảm giác giai điệu, hợp gu giới trẻ; bài thì thâm trầm, cảm động, khiến kìm mà đắm chìm trong ý cảnh, nhớ đến tình cha cao như núi, sâu như biển, rưng rưng .

Không thể phủ nhận, xong ba bài, Sở Dật Thần thực sự cảm thấy áp lực đến từ Tô Thần.

“Hôm nay, bài thu một nữa.”

Sở Dật Thần sầm mặt, bước phòng thu.

Hiệu suất của Tô Thần cao: cả ba bài đều chỉ hai, ba lượt là xong.

Đi khỏi phòng thu, thấy Lữ Hồng đang , Tô Thần gật đầu coi như chào. Lữ Hồng vội gật đáp, nhưng nụ vẫn chút miễn cưỡng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-80-tan-kha-kha-la-cai-tieu-ac-ma.html.]

“Đàm ca, phần hậu kỳ nhờ và Quách sư phó.” Tô Thần .

“Đương nhiên, đó là công việc của .” Đàm Chí nghiêm túc gật đầu.

“Tần tỷ, trưa nay ăn cùng ? Em mời, nể mặt em chút nhé!” Tô Thần sang mời.

“Được, chị cũng đói.” Tần Vận mỉm .

Hai rời cao ốc Trời Cao Truyền Hình Điện Ảnh, tới một tiệm cơm Tây gần đó.

Tô Thần gọi hai phần cà ri bò, một cơm chiên hải sản dứa, mì Ý sốt thịt, bánh phô mai, cuối cùng thêm một phần lớn salad hoa quả.

Tần Vận quen sức ăn của Tô Thần nên ngạc nhiên; riêng cô phục vụ thì tròn mắt tờ order, ngơ ngác .

“Cái lượng ăn ăn cơm Tây thì phí tiền thật.” Tần Vận khúc khích.

“Ai .”

Tô Thần nhún vai khổ.

cũng là điều nhiều cô gái mơ ước: ăn nhiều thế mà dáng vẫn chuẩn.” Tần Vận tủm tỉm.

“Em vận động nhiều lắm.”

Tô Thần nhấp một ngụm nước chanh lạnh, hỏi: “Khả Khả học chứ?”

“Ừ. Mà nhắc tới là đau đầu—con bé suốt ngày vờ ốm để trốn nhà trẻ. Sáng nay còn giả bệnh nữa.” Tần Vận bất đắc dĩ .

“Trẻ con mà.” Tô Thần .

“Con bé nhỏ mà tinh, cứ nghĩ trưởng thành hơn bạn cùng lứa, khó hòa với các bạn. vẫn lo ở trường nó ăn h.i.ế.p .” Ánh mắt Tần Vận lộ vẻ lo lắng; gương mặt xinh là sự chiều con của một .

“Chị yên tâm, ai dám bắt nạt nó? Em sợ chỉ nó bắt nạt khác.” Tô Thần trấn an.

“Cũng đúng…”

Tần Vận tươi như hoa, hồ hởi kể: “Cách đây lâu, cô giáo gọi lên trường vì ‘công tích’ của con bé. Đố em đoán chuyện gì?”

Tô Thần lắc đầu, chăm chú .

“Nó cãi với một bạn cùng lớp. Lúc các bạn ngủ trưa, nó đổ nước lên giường bạn . Kết quả khi dậy, bạn tưởng đái dầm, ầm ĩ; con bé thì cạnh lăn lộn. Hai đứa xông đ.á.n.h , nó cào nát cả mặt . tới xin bồi tiền t.h.u.ố.c men.” Tần Vận kể mà mặt tối sầm.

Khóe miệng Tô Thần giật giật, bật : “Nghe ngờ thật. Chiêu đúng là trêu một. Con bé đích thực là tiểu ác ma!”

“Con bé chỉ giả ngoan mặt em với Manh Manh thôi, chứ bình thường hoang dã lắm!” Tần Vận .

Đùa vui một lúc thì đồ ăn cũng mang ; hai yên tĩnh thưởng thức.

“Tần tỷ, ngoài chuyện ghi âm hôm nay, em còn nhờ chị một việc.” Tô Thần dùng d.a.o nĩa cắt miếng cà ri bò, bỗng .

“Chuyện gì?”

Tần Vận ngẩng lên, nghi hoặc.

“Nói thì ngại, còn phiền chị.”

“Cậu mà còn thế thì giúp nhé!” Tần Vận lườm yêu.

HY

“Được, … em sai.”

Tô Thần nhếch môi , nhận .

Loading...