“Anh định gì? Ra ngoài , đừng tới gần bà !”
Thiếu nữ dang tay chắn giường, mắt đỏ hoe, quát Tô Thần. Lão thần y còn bó tay, cô thể tin nổi một trai trẻ?
“Cậu đừng loạn.”
Một bác sĩ áo choàng trắng nghiêm giọng, sang đàn ông trung niên: “Ông Liễu, là mau đưa cụ về bệnh viện chúng cấp cứu. Chỉ điều…”
Ông thôi—rõ ràng cũng trông mong gì kết quả. Chính vì bệnh viện hết cách mới đưa tới hiệu t.h.u.ố.c Đông y , mà giờ tình trạng cụ còn nặng hơn.
Người đàn ông trung niên định gật đầu thì thanh âm bình tĩnh của Tô Thần vang lên nữa:
“ thật sự thể cứu. Tin . Với tình trạng của bà bây giờ, nếu còn di chuyển lung tung thì chắc chắn kịp nữa.”
Ông Liễu cau mày, thẳng mắt Tô Thần. Ánh mắt trong trẻo, kiên định khiến ông chần chừ. Lăn lộn chốn quyền lực bao năm, ông rèn “hỏa nhãn kim tinh” để phân thật giả. Không hiểu trai tự tin từ , nhưng cảm giác đang dối.
Có điều, bảo một trẻ như vượt cả lão thần y… ông vẫn khó mà hình dung.
“Thưa ông, xin tin . dại tự rước phiền phức. Ông chậm trễ thêm chút nữa là còn xoay chuyển .” Tô Thần chắc.
Nếu y thuật thăng lên bậc Đại Sư và giải khai “Diêm Vương Thập Tam Châm”, chẳng liều như .
“Ông Liễu, thể mạo hiểm!”
“ đấy, chẳng giống thầy thuốc. Lỡ xảy sơ suất thì thật sự cứu vãn nổi.”
Hai bác sĩ áo trắng vội vã can. Họ tin Tô Thần cách.
“Vậy các cách khác ?” Người đàn ông lạnh giọng hỏi.
Cả hai lập tức cứng họng.
Ông Liễu Tô Thần, gật đầu: “Cậu thử . Nếu ba hoa, hậu quả sẽ nghiêm trọng. Còn nếu thật sự bản lĩnh, bất kể kết quả , hứa cho vinh hoa suốt đời.”
HY
Uy nghi của bậc thượng vị toát trong lời . Tô Thần đáp, bình thản bước tới, chắn giường.
Thiếu nữ c.ắ.n môi, né sang một bên, nước mắt ròng ròng: “Xin … cứu bà em.”
Dù gần như tuyệt vọng, đến nước cô chỉ thể bấu víu hi vọng cuối cùng.
“Cho bà cụ ngậm cái .” Tô Thần đưa cho cô hai lát sâm núi.
Thiếu nữ đón lấy, cẩn thận đặt miệng bà.
Sâm núi năm trăm năm—quả là chí d.ư.ợ.c cứu mạng. Sắc mặt bà cụ lập tức hồng hào hơn đôi chút.
Tô Thần tay như điện, thoăn thoắt tháo hết những cây ngân châm đang cắm cụ. Ngón tay nhanh đến mức thành tàn ảnh, khiến ai nấy đều sững sờ, trong mắt dần dấy lên hi vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-65-lay-khi-ngu-cham-dieu-thu-hoi-xuan.html.]
Cậu kẹp một cây ngân châm, hít sâu, điều khí từ đan điền—từng tia chân khí theo đầu ngón tay rót châm. Dưới ánh mắt kinh ngạc của , cây châm khẽ rung lên.
“Trời ơi… đây là lấy khí ngự châm!” Lão thần y tròn mắt kêu khẽ.
Ông từng vô y thư cổ, năm xưa thần y dùng khí điều châm—châm đến bệnh trừ; chỉ cần còn một thở cũng thể “diệu thủ hồi xuân”. thời nay, luyện chân khí hiếm, huống chi còn tinh thông y đạo và nắm phép “ngự châm” trong truyền thuyết.
Ngay cả ông—kẻ mệnh danh “Y học Trung Quốc”, cả đời cứu vô —cũng chẳng tu luyện nội gia chân khí, gì tới ngự châm.
Vì thế khi thấy Tô Thần thi triển, ông chấn động đến tột cùng.
Những khác tuy hiểu, nhưng lão thần y thất sắc như cũng trai y thuật cực cao, trong lòng dấy thêm mấy phần kỳ vọng. Hai bác sĩ áo trắng trố mắt, dán chặt từng động tác của Tô Thần, sợ bỏ lỡ nửa nhịp.
chẳng ai thấy rõ châm rơi thế nào.
Tới khi hồn, một huyệt đạo bà cụ cắm sẵn ngân châm, đuôi châm còn rung khẽ, phát tiếng vo vo nhỏ.
Một châm hạ xuống, thể bà cụ lập tức ngừng co giật, sắc diện hồng lên một bậc.
“Thần y! Thật đúng là thần y!” Một bác sĩ buột miệng.
“Im!”
Ông Liễu hạ giọng quát, ánh mắt lạnh lẽo lia sang. Ông tuyệt đối cho phép tái diễn chuyện quấy nhiễu.
Bác sĩ run rẩy che miệng, gật đầu lia lịa. Chỉ nghĩ nếu vì lỡ miệng hỏng việc, với phận và quyền thế của ông Liễu, e chẳng còn chỗ chôn.
Từ đó, cả phòng im phăng phắc, đến tiếng thở cũng nén . Chu Anh Tài nghiến răng, ngừng cầu khấn trong lòng cho Tô Thần cứu nổi bà cụ—nếu , hậu quả với chắc chắn t.h.ả.m khốc.
Không thể phủ nhận, “Diêm Vương Thập Tam Châm” tiêu hao cực lớn—tinh, khí, thần, lẫn chân khí.
Mới đến kim thứ năm, Tô Thần thấy chân khí trong cạn quá nửa, mồ hôi vã như tắm, đầu óc choáng váng vì quá tải.
Cậu c.ắ.n mạnh đầu lưỡi—cơn đau rát và vị tanh của m.á.u giúp đầu óc tỉnh . Gom sạch sợi chân khí cuối cùng, bọc quanh ngân châm, hạ kim thứ sáu.
Xong, nín thở bà cụ giường.
Rốt cuộc, hàng mi bà khẽ rung. Rồi chậm rãi mở mắt.
[Hệ thống: Thành công cứu thoát tử quan; Mức độ thuần thục y thuật +50.000.]
Tô Thần thở phào, cảm giác đầu óc trống rỗng, loạng choạng lùi mấy bước, suýt ngã. Pháp châm diệu kỳ thật, nhưng quá mức hao tổn. May là thành công; nếu kim thứ sáu mà cụ tỉnh, cũng chẳng còn sức thi châm thứ bảy.
“Bà ơi…”
Thiếu nữ òa , quỳ sụp xuống ôm mép giường, nước mắt như vỡ bờ.
Trong hiệu thuốc, cũng mừng rỡ kìm , xúc động dâng trào.