– Không tệ, tệ, là cô bé ngoan và đáng yêu .
Ôn Hà lướt điện thoại, ngắm tấm ảnh Lâm Vũ Manh ngọt như đường, mặt mày rạng rỡ gật đầu lia lịa.
– là xinh thật. – Tô Mạt cũng hưởng ứng, tò mò liếc sang trai. – Anh với…
– Lâm Vũ Manh. – Tô Thần nhồm nhoàm đồ ăn tiếp lời.
– Ừm, với Manh Manh quen thế nào ? – Tô Mạt chớp đôi mắt to lấp lánh.
– đó, kể tụi . – Ôn Hà , háo hức như coi phim.
Tô Thần nuốt miếng cuối, với em gái đang chờ đợi. Biết kể thì yên , đành từ tốn thuật từ gặp trong phòng gym đến lúc mến .
Nghe xong, mắt hai sáng rỡ. Ánh dành cho Tô Thần đầy vui mừng.
– Được đấy, ngờ thằng ngốc nhà cũng tán gái. – Ôn Hà phấn khởi gật gù.
Tô Thần lườm một cái.
– Tiếc ghê, lớp em mấy đứa xinh mê mà ai cũng thích . Em còn tính thi đại học xong sẽ giới thiệu cho một cô, ai dè tự tìm . – Tô Mạt lắc đầu tiếc nuối.
– Này, em cứ như kiếm nổi bạn gái . – Tô Thần nhíu mày.
– Ha ha… – Tô Mạt giòn. – Em chỉ lo thôi. Trước đây chẳng thèm để ý chuyện yêu đương, còn bảo phiền phức. Ai tự dưng thông suốt.
– đó, còn lo lắm… sợ con thích… con gái. – Ôn Hà nghiêm túc phụ họa.
– Ê ê, càng càng quá. – Mặt Tô Thần sầm xuống.
Cả nhà bật ; ngay cả Tô Văn Sơn xem cũng nhịn .
Trong tiếng rộn rã, cả nhà thong thả ăn sáng. Rất nhanh, sức ăn “như hổ đói” của Tô Thần khiến cả ba còn trố mắt.
– Tiểu Thần, con ăn nhiều đó? – Tô Văn Sơn lo lắng.
Ôn Hà với Tô Mạt cũng há miệng ngỡ ngàng, con trai/ trai vẫn đang… quét sạch bàn.
– Cha đừng lo. Con dạo tập võ, tiêu hao lớn nên ăn khỏe hơn. – Tô Thần đáp.
– Tập võ? – Ôn Hà và Tô Văn Sơn đồng thanh, đều sững .
– Con con ! Mẹ từng cho xem clip còn gì: đ.á.n.h bại một đám huấn luyện viên, đ.ấ.m một phát là ngã đùng! – Tô Mạt hào hứng vung tay miêu tả.
Ôn Hà lúc mới nhớ , tròn mắt hỏi:
– Con học với ai , nhà ?
– Dạo con gặp một ông lão, bảo cốt cách con khác thường, hợp đường võ. Thế là dạy con vài ngón. – Tô Thần bịa đại cho xong chuyện.
Ôn Hà và Tô Văn Sơn . Nghe cứ như… phim. nghĩ con trai lớn, bí mật riêng, mà tập võ cũng chẳng , nên thôi hỏi nữa.
– Oa, y như kịch bản phim luôn! Anh em , dạy em luyện võ với! – Tô Mạt sáng mắt, năn nỉ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-62-to-than-kem-chut-cam-dong-khoc.html.]
– Tập võ vất vả lắm. Em là con gái, thôi . – Tô Thần lắc đầu.
Anh “hệ thống” nên học nhanh; còn Tô Mạt mà lao , e là khó.
– Ca… – Tô Mạt kéo dài giọng, mặt mếu.
– Em gái nhà học võ gì. Luyện đàn, múa… mấy thứ tài nghệ là . – Ôn Hà trừng yêu.
HY
– Ừ, con gái hợp, mệt lắm. – Tô Văn Sơn gật gù.
Từ nhỏ Tô Mạt nuôi như tiểu thư, ai cũng sợ con gái biến thành cô nàng ưa động tay động chân.
– Cha thế… – Tô Mạt ấm ức kháng nghị.
– Thôi thế : thi đại học xong, nếu kết quả , dạy em vài chiêu phòng . Không cao siêu gì, đ.á.n.h hai ba là . – Tô Thần nhượng bộ.
Em gái đang tuổi hoa, xinh xắn; chút phòng vẫn hơn.
– Thật hả? Anh quá! Mua~~ – Tô Mạt vui như mở cờ, còn gửi cái hôn gió.
Ăn xong, để cảm ơn, Tô Mạt xung phong rửa bát. Ôn Hà định chuồn, con gái tóm tay lôi bếp, hai con mặt mày méo xệch dọn dẹp.
…
Hai cha con Tô Thần – Tô Văn Sơn phòng khách, nhâm nhi , xem ti-vi.
– Cha, công ty chứ? – Tô Thần hỏi bâng quơ.
– Ổn, nữa là đằng khác! – Tô Văn Sơn , con trai đầy tự hào. – Lần nhờ con cả đấy. Không ngờ con với Tam tiểu thư nhà họ Tần. Nếu Tần gia tay, chắc phiền toái to.
– Con cũng nghĩ Tần tỷ vị thế lớn . – Tô Thần .
Chỉ một cuộc gọi của Tần Vận, mấy ngày Thần Thiên Văn Hóa từ bờ vực đảo chiều, định vận hành, thứ tiến triển thuận lợi. Tò mò ai , Tô Văn Sơn dò hỏi, mới chính Tần gia tay. Liên hệ xíu là nối ngay đến “trời cao truyền hình điện ảnh tổng giám đốc” Tần Vận; từ một bạn cũ tin cô là Tam tiểu thư họ Tần. Trong giới kinh doanh Ma Đô, chuyện cũng chẳng lạ.
Khi cha kể, Tô Thần bất ngờ cảm động: ngờ Tần Vận âm thầm giúp lớn đến .
– À, bản Lượng Kiếm của con, đưa cải biên kịch bản; sắp bấm máy phim truyền hình. Sách cũng đem tới nhà xuất bản, vài hôm nữa phát hành. Tối cha mang hợp đồng về cho con xem. – Tô Văn Sơn sực nhớ.
– Thế … trả bản quyền cho con ? – Tô Thần đùa.
– Đương nhiên! Anh em ruột còn sòng phẳng. – Tô Văn Sơn nghiêm giọng. – Cha xin cho con mức chia cao nhất ngành. Phim hot, sách bán chạy, con kiếm bộn.
– Mẹ chịu để con giữ tiền hả? – Tô Thần nửa tin nửa ngờ. Trước giờ tiền mừng tuổi năm nào cũng “tịch thu”, gọi là tích cóp “quỹ cưới vợ”, mà thì từng thấy “quỹ” …
– Lần cha quyết. Cha với : con lớn , tiền con kiếm do con tự quản. – Tô Văn Sơn hiếm khi toát khí chất “gia chủ”.
– Cha oách quá! – Tô Thần kém chút nữa là xúc động : cuối cùng cũng thoát “ách đô hộ” của .
– Hứ! – Ôn Hà rửa bát xong từ bếp bước , trọn cuộc đối thoại, liền hừ một tiếng. – Tiền để con quản cũng , nhưng cấm phung phí, càng nàng dâu quên . Nhớ mua nhiều quà hiếu kính , rõ ?
– Vâng, Mẫu hậu đại nhân. – Tô Thần nghiêm, gật đầu cái rụp.