Đô Thị Ta Chính Là Nam Thần - Dịch ( Full ) - Chương 32: Gây nên phong ba trong sân trường

Cập nhật lúc: 2025-10-10 11:06:47
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

— Đồ khốn, cản ?

Triệu Thái hất tay Thẩm Thiên Trạch, gầm lên.

— Anh thể đừng hở chút là nổi nóng ? Gọi đến thì cũng chỗ chứ. Đây là nhà ăn, định gì ở đây? — Thẩm Thiên Trạch cau mày quát.

chơi nó đến c.h.ế.t! Từ bao giờ đứa dám đ.á.n.h như thế? — Mắt Triệu Thái đỏ ngầu, giọng rít lên, sát khí đặc quánh. Phó Húc Dương theo phía mà rùng . Cậu dù chướng Tô Thần thật, nhưng chuyện g.i.ế.c thì xưa nay dám nghĩ tới. Nhìn dáng Triệu Thái, thấy như đang đùa.

— Câm miệng! — Thẩm Thiên Trạch quát cắt. — Động tay ở nhà ăn á? Anh còn đầu óc ? Điên ?

Triệu Thái cố hít sâu mấy , đè lửa giận cuồn cuộn, mặt sa sầm:

— Thế bảo ?

— Có cũng kín. — Ánh mắt Thẩm Thiên Trạch lóe lên. Nghĩ chốc lát, liếc sang lưng Phó Húc Dương, lạnh giọng: — Không bảo bố nó chủ một công ty văn hóa ? Điều tra ngay cho : công ty đó đang những mảng gì, hợp tác với những ai. Ra tay từ thượng nguồn.

— Được, , điều tra kỹ ngay! — Phó Húc Dương gật rối rít.

— Sao gọi đ.â.m cho xong? — Triệu Thái vẫn ấm ức. — Như quá nhẹ cho nó.

— Anh đừng chuyện gì cũng nghĩ dùng bạo lực giải quyết ? — Thẩm Thiên Trạch lạnh mặt sang. — Nhiều khi “mềm” còn mạnh hơn “cứng”. Với thực lực nhà chúng , ép công ty văn hóa nhà nó phá sản khó. Đến lúc đó bắt nó quỳ xuống xin cũng , chẳng lo gì. Chẳng hơn ?

Hắn chặn luôn lời phản bác của Triệu Thái:

với bao . Bạo lực tuy nhanh và trực tiếp, nhưng hạ sách. Làm khéo xong là rước họa. Chỉ dùng khi còn cách nào khác.

— Thôi , gì cũng đúng cả. Làm theo cách . đủ kiên nhẫn chờ lâu . — Triệu Thái bực dọc phẩy tay.

— Cậu đưa xuống phòng y tế xem cái mũi cái . còn chuẩn mục biểu diễn cho đêm chào tân sinh viên. — Thẩm Thiên Trạch nhíu mày dặn Phó Húc Dương.

— Vâng … — Phó Húc Dương cúi đầu liên tục. Chuyện hôm nay cho cùng do châm ngòi, thật sợ hai vị thiếu gia giận cá c.h.é.m thớt lên .

Nhìn bóng hai khuất dần, Thẩm Thiên Trạch thấp giọng buông một câu:

— Hai thằng đầu óc đơn giản.

Trong mắt ngoài, và Triệu Thái như hình với bóng. thực , chẳng coi Triệu Thái gì. Thứ cần chỉ là cái mác “thiếu gia nhà họ Triệu”.

HY

Thẩm Thiên Trạch và Triệu Thái đều là nhân vật phong vân của Ma Đô Đại học. Trừ tân sinh nhập học, gần như ai cũng bọn họ. Vì thế, chuyện Tô Thần đ.ấ.m vỡ mũi Triệu Thái lan khắp sân trường nhanh, dấy lên một cơn sóng nhỏ.

Tô Thần đưa Lâm Vũ Manh ăn tối, về đến ký túc Quách Lỗi kéo phắt , cùng Phan Tiểu Kiệt, Trịnh Bân vây thành vòng tra hỏi.

— Xì… — Cả ba đồng loạt hít khí lạnh khi Tô Thần gật đầu xác nhận đúng là đ.á.n.h Triệu Thái.

— Trời đất ơi, điên . Chọc ai chọc, chọc hai thằng đó. — Quách Lỗi lo sốt vó.

đấy Thần ca. Đừng Thẩm gia với Triệu gia cùng lúc, chỉ một nhà thôi cũng đỡ nổi! — Phan Tiểu Kiệt mặt dài như đưa đám.

— Nó tay . Chẳng lẽ yên chịu trận? Hơn nữa, nó còn dám sỉ nhục Manh Manh. Đàn ông mà ngay cả chuyện vì bạn gái cũng dám, thì còn gì. — Tô Thần bình thản. Cậu rõ thế lực hai nhà ở Ma Đô. thì hối hận. Giờ hệ thống trong tay, nào sợ thách thức.

— Vậy giờ định ? — Trịnh Bân nhíu mày.

— Tùy cơ ứng biến. Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng. — Tô Thần nhún vai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-32-gay-nen-phong-ba-trong-san-truong.html.]

— Cậu bình tĩnh thật. Thôi, chuyện thành cũng hết cách. — Phan Tiểu Kiệt vỗ vai bạn. — Cần gì cứ bọn . Dù lẽ giúp chẳng bao nhiêu…

— Ừ, việc thì . Hai thằng đó khó xơi, nhưng , Quách Lỗi, sợ. — Quách Lỗi mạnh miệng.

Trịnh Bân , chỉ gật đầu.

— Biết . — Tô Thần mỉm , thấy ấm lòng. Cậu khoác túi đàn guitar lên vai: — Đêm chào tân sinh viên sắp bắt đầu. lễ đường. Ba ?

— Đi chứ. Cậu lên sân khấu mà tụi thì còn gì là tình bạn. — Quách Lỗi hề hề.

hôm nay con gái lớp gần như hết. Mình bỏ lỡ . — Phan Tiểu Kiệt góp lời.

Trịnh Bân lặng lẽ cầm theo hai cuốn sách — đúng chất học bá: học ở chả .

Bốn rời ký túc, thẳng tiến đại lễ đường.

Đèn trong lễ đường rực sáng. Chưa nhạc dập dình, tiếng ồn ào. Không khí sôi động.

Bước , bốn lập tức thành tâm điểm. Ánh mắt xung quanh dồn cả lên Tô Thần.

— Nhìn kìa, đ.ấ.m Triệu Thái ?

— Gan to thật. Còn dám công khai ngoài, trông như chẳng lo gì.

— Đẹp trai thì trai, chỉ sợ Triệu Thái sẽ trả đũa. Mong là

— Không sống c.h.ế.t.

Tiếng xì xào dâng lên. Người hả hê, kẻ bàng quan, cũng luyến tiếc thở dài.

— Bên , bên ! — Tiếng gọi vang lên. Hứa Lôi — lớp trưởng — đang vẫy tay. Cả lớp gần như chung một khu.

Bốn tìm chỗ . Đám bạn trong lớp ai nấy Tô Thần, mặt mũi căng thẳng, thôi.

các định hỏi gì. đ.á.n.h Triệu Thái. Cảm ơn lo cho . Yên tâm, sẽ xử lý thỏa. — Tô Thần đặt gọn túi đàn, mỉm .

Thấy ung dung tự tin, dẫu hiểu dựa , cũng yên lòng phần nào, nhắc chuyện nữa.

— Tô Thần, bảo vì một cô gái mà nổ chuyện. Cậu bạn gái ? — Một trai tò mò.

Tô Thần mỉm gật đầu.

— Vãi, tỏ tình bao giờ?

— Xinh ?

— Năm mấy, đàn em đàn chị?

Đám con trai lao xao, các bạn nữ mặt đầy hụt hẫng: còn kịp tay, “soái ca của lớp” rước.

— Thần ca! — lúc , giọng mềm mại của Lâm Vũ Manh vang lên.

Tất cả ngoảnh , … trố mắt.

Lâm Vũ Manh như tắm xong, chiếc váy liền màu lam nhạt. Mái tóc xõa mềm gáy, gương mặt trắng trẻo ửng hồng, nụ ngọt như kẹo. Cô đó, vẫy tay với Tô Thần, đôi mắt cong cong như trăng non.

 

Loading...