Đô Thị Ta Chính Là Nam Thần - Dịch ( Full ) - Chương 280: Một điểm trải nghiệm trò chơi cũng không có (canh hai)

Cập nhật lúc: 2025-10-10 11:12:05
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Thần nhận dạo bố càng lúc càng “lầy”.

Trước khi còn là một “con cá khô”, trong mắt bố luôn là hình tượng nho nhã, chân thành. Giờ thì học trò… gài bẫy con trai.

Tay cầm cuốn “Diễn viên – Tự tu dưỡng”, Tô Thần mặt mày ủ ê bước khỏi phòng họp.

HY

Tô Văn Sơn và mấy đạo diễn còn bận, dặn tự về .

Vừa tới khu việc, một đám nhân viên nữ vốn giả vờ cắm cúi gõ máy nhưng mắt vẫn liếc về phía phòng họp, bỗng đồng loạt bật dậy, lao như tên b.ắ.n tới mặt . Những đôi mắt sáng rực như sói con chằm chằm; ít thủ sẵn giấy bút.

“Muốn ký tên ?” Tô Thần giật , bật hỏi.

“Ừm ừm!!”

Cả đám gật đầu lia lịa.

“Được, từng một, đừng chen. Ai cũng phần.”

Tô Thần mỉm , đưa cuốn sách tay cho cô nhân viên bên cạnh: “Giúp cầm với.”

Cô nàng qua, lập tức kêu khẽ: “‘Diễn viên – Tự tu dưỡng’? Tiểu sếp, định đóng phim truyền hình thật hả?”

“Bị bố với đạo diễn thông đồng ‘đào hố’, bắt đóng vai nam chính.” Tô Thần gật đầu, khổ.

“Ôa—”

Cả dãy nữ nhân viên nổ tung phấn khích.

“Trời ơi, tiểu sếp mà đóng nam chính thì phim bùng nổ cho coi!”

“Em ủng hộ hết , chắc chắn sẽ cày đến tập cuối.”

“Ôi trời… Tô tổng cũng ‘lầy’ quá, gài tiểu sếp ngọt xớt.”

“Nghe bảo là cổ trang nữa đúng ? Nam thần mặc cổ phục… nghĩ thôi kích động!”

“Cười gì mà gian xảo thế, tránh xa tớ nha!”

“…”

Ký hết cho dàn chị em, đến lượt mấy nhân viên cũng xúm xin chữ và chụp ảnh. Họ cuống cuồng như đám con gái, nhưng cũng kha khá là fan nhạc của Tô Thần.

Thần Thiên Văn Hóa giờ hơn trăm nhân viên. Loay hoay xong lượt ký, Tô Thần mệt rã rời, cơ mặt đến … chuột rút.

Chào xong, chuồn khỏi công ty như chạy nạn.

“Nam thần tính quá!”

“Ừ, trai dễ gần—ghen tị bạn gái ghê.”

“Chữ ký cũng nữa… ‘Tô Lâm’… Nhớ trong livestream, bạn gái hình như tên Lâm Vũ Manh. Đọc chữ ký mà … phát điên. Bọn độc khổ quá!”

“Ai bảo !”

“Này, khi tiểu sếp nghiệp về tiếp quản công ty ? Thế thì ngày nào cũng ngắm còn gì!”

“Ngắm thì ích gì, chủ .”

“Thì . Người như thế vốn thuộc về tụi . Chỉ cần ngắm mỗi ngày dưỡng mắt là vui!”

“Cũng đúng ha!”

Leng keng!

Thang máy dừng ở tầng một, cửa mở, Tô Thần bắt gặp Từ Nguyên—Tổng giám đốc Ánh Dương Truyền Thông—đang ngay cửa.

Mới xa đầy tháng, mà Từ Nguyên đổi hẳn dáng vẻ. Không còn cái khí thế hống hách ngày ; sắc mặt ảm đạm, bỏ cả bộ tóc giả. Trên đỉnh đầu vốn ít tóc, giờ càng thưa thớt, lơ thơ như mấy cọng cỏ dại lay trong gió.

Nhìn thấy Tô Thần, Từ Nguyên khựng một thoáng. Khóe miệng ông kéo một nụ khổ, bước thang máy.

Thang máy trượt xuống, thêm nào khác. Ông lưng về phía Tô Thần. Không khí trĩu nặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-280-mot-diem-trai-nghiem-tro-choi-cung-khong-co-canh-hai.html.]

Tô Thần nghĩ ngợi gì nhiều. Anh cũng chẳng hứng “đá con ch.ó cùng đường”.

chuẩn bán công ty, về quê.”

Đột nhiên, Từ Nguyên lên tiếng, giọng khàn và trầm, như con sư tử già hết khí phách.

Tô Thần khẽ giật , “ồ” một tiếng cho đáp lời.

“Đến giờ vẫn thấy kém hơn Tô Văn Sơn, cũng chẳng tự nhận sai. Thương trường vốn như thế.” Ông bật tự giễu. “Muốn ông thắng , thì là thắng vì —một thằng con trai như .”

Giọng ông bình tĩnh mà cô độc. “Thôi, nhiều năm , cũng mệt. Dù thua, nhưng bán công ty xong về quê, coi như áo gấm về làng. Nghĩ cũng… tệ.”

Tô Thần vẫn im lặng. Trong lòng mừng, chẳng buồn— dậy lên chút gợn sóng.

Ít phút , thang máy đến tầng trệt.

“Thật… ao ước Tô Văn Sơn.”

Từ Nguyên thở dài khẽ, hình mập mạp khom xuống, lững thững rời .

Lái xe về nhà, phòng khách, thấy và em gái xếp bằng sofa, mỗi ôm một chiếc điện thoại, miệng lầm bầm mà tay lia lia.

“Má chơi gì kỳ dị . Cái con Trứng Muối gì đấy, đừng pick nữa ?” Tô Mạt mỉa mai.

“Hà ha! Con mới là ‘đồ ăn’ . Đi đường giữa chơi Pháp Sư mà chịu đảo lane giúp , Support cũng theo. Bên Rừng với Top băng trụ dí . Mẹ mà sống nổi. Mẹ… tuyệt vọng lắm!” Ôn Hà bình thản đổ nồi.

“Thế thì còn chọn Trứng Muối gì… A! Má c.h.ế.t nữa kìa! Má đang đóng vai ‘diễn viên quần chúng’ ?” Tô Mạt kêu trời.

“Không ai giúp thì c.h.ế.t !?” Ôn Hà cãi “chính nghĩa”.

“Trời ơi, ai xui con chơi với má. Thôi, ván má tự chơi !”

“Hừ! Tự chơi thì tự chơi. Con Pháp Sư như con mới cùi bắp . Ảnh hưởng phát huy. Bình thường g.i.ế.c khối nhé!”

“Ha ha!”

Tô Thần quá quen cảnh . Anh bếp mở tủ lạnh lấy chai nước, uống phòng khách xuống.

“Ôi giời, Thần Thần về gọi một tiếng, giật .” Ôn Hà thót tim.

“Hai chơi nhập tâm quá, dám quấy rầy.” Tô Thần .

“Anh ơi, cứu em với. Mẹ kéo em xuống hố luôn!” Tô Mạt bộ kêu cứu.

“Phi phi phi! Ai kéo ai hả? Là con kéo !”

Ôn Hà trừng con gái, dứt lời Lý Bạch bên lướt tới combo, m.á.u tụt sạch.

“Xong! 0–8 !” Tô Mạt ôm trán tuyệt vọng.

“Không đ.á.n.h nữa! Chán!”

Ôn Hà thản nhiên bấm rời trận, đặt điện thoại xuống sofa, sang tươi với con trai: “Thần Thần, dẫn lên rank . Mạt Mạt đ.á.n.h chán quá, thua mấy ván liền.”

“Anh về, lưng mỏi rã.” Tô Thần xoay cổ cho đỡ cứng.

“Không , đây, đ.ấ.m bóp cho.” Ôn Hà vui vẻ vẫy tay.

Tô Thần , nhích . Anh tận hưởng cảnh mát-xa lưng, vẻ mặt mãn nguyện.

“Thế nào, Thần Thần?” Ôn Hà nịnh ngọt.

“Ừm… nhẹ tay chút.” Tô Thần lười nhác đáp.

“À, … mạnh hơn xíu.”

Vì quyết tâm “đá chính”, Ôn Hà dốc sức phục vụ.

“Mẹ ơi, đ.á.n.h xong ván hãy chiều , đừng AFK!” Tô Mạt rầu rĩ.

“Chẳng tí trải nghiệm trò chơi nào cả, chắc chắn thua, chơi gì. Không chơi nữa.” Ôn Hà đáp tỉnh bơ.

 

Loading...