Tô Mạt nghĩ nghĩ thấy cũng , bèn mở cửa cho Tô Thần .
Trong phòng, hai kệ sách và mặt bàn vi tính chật kín manga, game, figure; chăn gối, ga giường, giấy dán tường đều phủ sắc thái “nhị thứ nguyên”. Dưới đất vương vãi mấy tờ giấy vo tròn; bàn bày bút chì, giấy vẽ bản thảo.
Tô Thần tò mò xuống, cầm tờ cùng xem thử. Toàn là thiết lập nhân vật với bối cảnh, nhưng phong cách … kỳ. Chẳng hạn, nhân vật chính sở hữu siêu năng lực, giỏi kiếm thuật, phóng hỏa diễm; là công tử nhà danh gia, bề ngoài tuấn tú, ban ngày là “giáo thảo” lười biếng nhưng học bá, thể thao năng; ban đêm hóa siêu hùng đô thị, dùng năng lực giải quyết các sự kiện siêu nhiên.
Dưới phần thiết lập còn bản phác tay bằng bút chì: tóc bay bay, thần thái lười nhác, hai tay đút túi, đôi mắt “cá c.h.ế.t” hợp vibe. Nhìn … thấy hao hao dáng dấp hồi trung học.
“Em lấy nguyên mẫu ?” Tô Thần dở dở .
“Bên cạnh em chỉ là giống nam chính thôi!” Tô Mạt le lưỡi.
“Thế tiểu thuyết ?” Tô Thần hỏi.
“Em tiểu thuyết bao giờ thì lấy mà . Em định vẽ manga, giờ đang dựng thiết lập cơ bản.” Tô Mạt hí hửng giải thích chớp mắt: “Anh thấy ?”
“Anh rành mảng . Mới dựng vài nhân vật thì nhiều.” Tô Thần nhún vai, đùa: “Có điều chọn nguyên mẫu nam chính thì chuẩn. Nhìn là … ‘hỏa’.”
“Hi hi… Anh đúng là tự luyến.” Cô bé che miệng .
“Mạt Mạt .” Tô Thần đặt bản thảo xuống, sang, giọng nghiêm: “Em thích thì phản đối. thể… tạm chậm một chút ? Sang năm thi đại học xong, em dọn sang căn nhà mới của , lúc đó vẽ thế nào tùy ý. Còn bây giờ đừng vội. Ba thật sự lo cho em.”
“Hừ! Ba thì còn đỡ, chứ … nhạo em.” Tô Mạt bĩu môi.
“Tính thế, em còn lạ gì. Cứ coi như ‘đứa con nít khó dỗ’, cãi cọ gì.” Tô Thần khuyên. “Nhớ hồi nhỏ em giận dỗi, suốt ngày nhốt trong phòng cắm cúi vẽ một ? Mẹ lo đến gầy rộc, cơm nuốt chẳng trôi đấy.”
“Phụt!” Nhớ chuyện cũ, Tô Mạt bật , nghiêm mặt: “Vậy là nhờ em… giúp giảm cân.”
“Thế… em đồng ý đề nghị của chứ?” Tô Thần hỏi.
“Ừm…” Cô chống cằm nghĩ một lúc, ranh mãnh: “Được thôi. hứa giúp em một việc.”
“Không vấn đề. Chỉ cần em đừng ôm chuyện lòng, trong khả năng của , sẽ .” Tô Thần gật đầu cái rụp.
“He he…” Tô Mạt lội qua kệ sách, ôm mấy cuốn dày cộp đặt mặt .
“Gì đây?” Tô Thần xem nhan đề: Kỹ xảo phác họa manga nhập môn, Học manga từ con 0, Làm để thành mangaka, Ký họa nhân vật manga…
“Thật em mangaka từ lâu, chỉ sợ ba phản đối nên . Đây là bộ sách nhập môn .” Cô khanh khách. “Anh học nhanh lắm, xong còn dạy em.”
“Vấn đề là… hứng thú.” Tô Thần ôm đầu.
“Hồi cũng chẳng thích âm nhạc, mà giờ bao nhiêu bài , còn soạn cả khúc piano. Anh thể vì cô em gái đáng yêu của mà học chút xíu ?” Cô chớp mắt nũng nịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-277-muoi-muoi-muon-lam-mangaka-bon-canh.html.]
“Rồi … mang về .” Anh đành chịu thua.
“Anh nhất đời! Em yêu c.h.ế.t !” Cô ôm một cái.
Tô Thần dậy, hôn nhẹ lên trán em: “Em gái lớn tồng ngồng , chiều mấy năm nữa thôi. Nhân lúc còn sủng thì tranh thủ lấy chồng , cho … giải thoát.”
“Không thèm! Trừ khi tìm giỏi như với em. Không thì em bám cả đời!” Cô ôm tay , như hoa.
“Thế thì… đời coi như xong.” Anh bộ bất lực. Cô như chuông bạc.
“Được , em xuống chuyện với ba cho họ yên tâm. Anh mang sách về phòng .” Tô Thần xoa đầu cô.
“Vâng ạ.”
Hai em khỏi phòng. Tô Mạt xuống lầu “đấu võ mồm” với Ôn Hà; Tô Thần trở về phòng .
Anh đặt chồng sách lên bàn, tắm đồ ngủ, ôm một cuốn lên giường: Manga cơ sở nhập môn. Lật sách, nhanh.
HY
[Hệ thống: Mở khóa kỹ năng Manga.]
[Hệ thống: Đọc tư liệu liên quan, độ thuần thục Manga +1.]
[Hệ thống: Đọc tư liệu liên quan, độ thuần thục Manga +1.]
…
Sau hơn mười phút, kỹ năng Manga từ nhập môn lên sơ cấp. mãi cũng chán; vốn dĩ mặn mà với mảng . Dù , hứa với em, cho tới.
Anh bèn nghĩ cách. Trên mạng cả đống tài liệu tương tự. Dựa kỹ thuật máy tính “khét”, nhanh chóng gom đủ tài nguyên, tải về. Tiếp đó, tự một phần mềm “ tự động”, nạp bộ sách , cài thời gian lật trang năm giây. Với tốc độ “nhất mục thập hành”, thế là quá đủ.
Mọi thứ sẵn sàng, bấm chạy, lùi mấy bước, bắt đầu luyện ba lượt nội kình công.
Luyện xong, kỹ năng Manga của lên trung cấp. Thấy mục tiêu hôm nay coi như đạt, tắm nước lạnh, xả mồ hôi ngủ.
Sáng hôm , cả nhà như thường lệ quây quần bữa sáng cuối tuần ấm áp.
“Tiểu Thần, lát nữa con công ty với ba nhé.” Tô Văn Sơn bỗng lên tiếng.
“Con công ty gì ạ?” Tô Thần ngạc nhiên.
“‘Lang Gia Bảng’ sắp khởi . Bên biên kịch chuyển thể tiểu thuyết của con thành kịch bản, sửa mấy mà ba vẫn ưng—cảm giác đổi nhiều quá. Họ gặp con để bàn trực tiếp.” Tô Văn Sơn giải thích.
“Vâng. Hôm nay con rảnh, lát nữa con lái xe đưa ba .” Tô Thần gật đầu.