Đô Thị Ta Chính Là Nam Thần - Dịch ( Full ) - Chương 213: Đây là có chủ tâm phá a (canh hai)

Cập nhật lúc: 2025-10-10 11:10:46
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dẫn Lâm Vũ Manh đến cửa nhà, Tô Thần lấy chìa khóa, nghiêng mắt hỏi ý.

Lâm Vũ Manh ôm mấy túi quà, hít sâu mấy nghiêm túc gật đầu.

Tô Thần mỉm , mở cửa.

“Cha, ơi, chúng con đến !”

Vừa tiếng khóa lách cách, giọng Tô Mạt reo vang, chen lẫn tiếng Ôn Hà cố tình tỏ vẻ ngạc nhiên:

“Con dâu đến hả? Ở , ở ?”

Ngón tay Lâm Vũ Manh siết chặt quai túi. Cô bước thấy Tô Mạt cùng một phụ nữ vài phần giống Tô Mạt chạy ùa tới, đôi mắt sáng rỡ cô từ đầu đến chân.

“Thần ca, còn … một chị gái?” Lâm Vũ Manh ngơ ngác hỏi nhỏ.

Tô Thần và Tô Mạt cùng khựng .

“Ôi trời, cưng ơi…” Ôn Hà khoái chí.

“Đây là .” Tô Thần dở dở giới thiệu.

“Cái… gì ạ?” Lâm Vũ Manh sững , mặt thoắt đỏ bừng. Cô luống cuống cúi đầu, liên tiếp xin : “Cháu… cháu xin , bác ạ. Cháu… …”

“Không , . Con bé ngốc, xin gì chứ. Con càng vui đấy!” Ôn Hà tươi như hoa, bước đến đỡ cô thẳng, chăm chú càng xem càng ưng. Dáng dấp tươi trẻ thế , khéo vài năm nữa còn mơn mởn hơn.

“Bác giữ gìn quá, trẻ thật đó ạ.” Lâm Vũ Manh ngượng ngùng khen.

“Thấy ! Về bác dạy con cách chăm da, đảm bảo lúc nào cũng xinh như hoa.” Ôn Hà khanh khách.

“Vâng ạ!” Lâm Vũ Manh mắt long lanh gật đầu lia lịa.

“Mẹ, tránh coi!” Tô Mạt lách qua, ôm chầm lấy Lâm Vũ Manh: “Chị Manh Manh, chào mừng chị!”

“Cảm ơn em, Mạt Mạt.” Lâm Vũ Manh ngọt.

“Còn là cha .” Tô Thần chỉ sang phía Tô Văn Sơn, bình thản giới thiệu.

“Cháu chào chú ạ.” Lâm Vũ Manh lễ phép cúi đầu.

“Ừ, đừng khách sáo, cứ xem như nhà .” Tô Văn Sơn mỉm , giọng ấm áp.

Ngay đó, cô Tô Mạt và Ôn Hà kèm một trái một dìu phòng khách.

“Chú ơi, đây là hộp con mang biếu chú, với cả chai Mao Đài ba con gửi. Ba con bảo chú tặng Thiết Quan Âm ngon quá.”

Lâm Vũ Manh hai tay dâng quà.

“Con bé chu đáo quá. Lần tới gặp ba con, chú uống với ông mấy ly.” Tô Văn Sơn vui vẻ nhận.

“Còn đây là quà cho bác ạ. Thần ca bác thích gì, con chọn ít mỹ phẩm với nước hoa, mong là hợp.”

Lâm Vũ Manh đưa hai túi cho Ôn Hà.

“Ôi, đúng hiệu bác mê nhất! Manh Manh, con quá, hơn hai đứa con ‘vô tâm’ của bác nhiều.” Ôn Hà cảm động rưng rưng.

“Không… ạ, con…” Lâm Vũ Manh nhớ lời Tô Thần dặn “ … khác ”. Lúc đầu còn bán tín bán nghi, giờ đối diện bỗng thấy tay chân để .

“Mẹ, con còn gì. Bớt diễn, chân thành là .” Tô Mạt khẽ nhắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-213-day-la-co-chu-tam-pha-a-canh-hai.html.]

“Khụ… xin , thói quen! Manh Manh đừng để ý. Bác vui quá đó mà. Bác thích quà lắm, cảm ơn con.” Ôn Hà lập tức thu liễm, hiền.

Lâm Vũ Manh mỉm lắc đầu, đưa chiếc túi cuối cho Tô Mạt:

“Còn đây là quà của em—máy chơi game PS4 bản mới.”

“Trời ơi, chị Manh Manh, em yêu chị! Em thèm cái lâu lắm .” Tô Mạt nhảy cẫng, ôm lấy Lâm Vũ Manh cọ má tíu tít.

Thấy đón nhận, tảng đá trong lòng Lâm Vũ Manh cũng rơi xuống. Hóa chọn kỹ quà cũng đáng.

“Thế còn ? Hôm nay xem như sinh nhật , quà?” Tô Thần cố tình bộ ghen.

HY

Nhớ tới “món quà đặc biệt” hứa, mặt Lâm Vũ Manh thoáng hồng. Cô liếc :

“Chưa quên . Lát cắt bánh kem sẽ… tặng thêm.”

“Hê hê, còn .” Tô Thần đắc ý.

“Manh Manh, đây, ăn gì nào. Bác hỏi Thần Thần xem con thích gì, nó bảo con mê đồ ăn vặt. Hôm qua hai con vơ cả đống.” Vừa , Ôn Hà lôi từ gầm bàn mấy túi snack đầy ắp.

Lâm Vũ Manh hổ lườm Tô Thần.

Lần đầu dẫn bạn gái về mắt, ai méc “nhà chồng tương lai” là cô mê ăn vặt chứ. Rõ ràng cố tình “bóc phốt” !

Tô Thần chột , giả vờ dán mắt TV.

Trên màn hình là một bộ phim Hàn cẩu huyết, chiếu hơn trăm tập—dài lê thê, kịch bản rối rắm mà cả nhà đều mê. Xem đến là nhập vai đến đó, khi thì , lúc .

“Đây là ‘Người đến từ vì ? Em cũng đang theo nè!” Lâm Vũ Manh bẻ bánh quy, khéo léo đổi đề tài.

“Thật á? Bác coi suốt đấy. Nam nữ chính hợp lắm, chỉ khổ nữ chính suốt ngày chịu uất ức. Với cái biên kịch đáng ghét, cứ bày đủ trò, nhất quyết cho hai đứa tới với . Nhiều khi tức đập TV.” Ôn Hà nghiến răng bình luận.

“Phim truyền hình mà bác.” Lâm Vũ Manh .

Tô Thần im lặng: vòng vèo thì kéo dài trăm tập cho tối nào cũng rình?

“Manh Manh , phụ nữ như nữ chính —uất ức quá. Phải dũng cảm, tự tìm hạnh phúc.”

Ôn Hà nắm tay Lâm Vũ Manh, lấy nhân vật trong phim ví dụ, thao thao bất tuyệt quan điểm tình yêu.

Lâm Vũ Manh mỉm lắng , thỉnh thoảng gật đầu phụ họa.

“Mẹ ơi, … đừng bàn chuyện nữa ?” Tô Mạt nhịn nổi chen .

Ôn Hà cũng nhận lạc đề, xòa:

đúng, phim ảnh bịa. Nói nhiều phí sức. Đổi chuyện khác!”

“Chị Manh Manh kể em chuyện ở trường . Năm em cũng thi Đại học Ma Đô nè!” Tô Mạt háo hức.

Lâm Vũ Manh gật đầu, kể dăm ba chuyện vui trong trường. Ôn Hà với Tô Mạt say sưa, chỗ nào thú vị là phá lên . Bầu khí ấm áp, rộn ràng.

Thấy thế, Tô Thần cũng yên tâm. Anh sang Tô Văn Sơn, :

“Cha, con xuống bếp sơ chế nguyên liệu chuẩn bữa tối nhé? Tối nay nhiều món, tranh thủ sớm.”

“Được, cha phụ con.” Tô Văn Sơn gật đầu.

Hai cha con dậy bếp, để phòng khách cho ba “bóng hồng” tiếp tục chuyện trò.

 

Loading...